Lời Chúa: Thứ Sáu Tuần I Mùa Vọng, Lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm

Xin vâng

Thứ Sáu Tuần I Mùa Vọng, Lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm
Lời Chúa: 

 Lc 1,26-38

26 Bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét, 27 gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a. 28 Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” 29 Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.
30 Sứ thần liền nói: “Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. 31 Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. 32 Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người. 33 Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.”
34 Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần: “Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!”
35 Sứ thần đáp: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. 36Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng. 37 Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.”
38 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
 
(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HÐGMVN)

“Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” (Lc 1,38)

 
Suy niệm: 
A. Phân tích (Hạt giống…)
 
Vai chính trong tường thuật này là Đức Maria, được Thánh Luca mô tả với những nét như sau:
 
– Một thiếu nữ bề ngoài bình thường như mọi thiếu nữ khác (câu 27)
 
– Nhưng đặc biệt hơn mọi thiếu nữ vì “đầy ơn sủng” và được “Đức Chúa ở cùng” (câu 28)
 
– Được Thiên Chúa chọn làm mẹ Đấng Messia Con Thiên Chúa (cc 30-33)
 
– Dù không hiểu rõ (câu 34), Maria cũng sẵn sàng cho Chúa dùng mình để làm công việc của Chúa (câu 38: Fiat = “Xin Chúa cứ làm nơi tôi…”).
 
B. Suy niệm (…nẩy mầm)
 
1. Đức Maria hỏi: “Việc ấy xảy ra cách nào được, vì…”. Thiên sứ đáp: “Đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được” (câu 37). Rất nhiều điều con người tưởng không thể nào làm được thế mà Thiên Chúa vẫn làm được: Ngài đã làm cho Êlisabét son sẻ được có con, đã làm cho Đức Maria đồng trinh sinh ra Đấng Cứu Thế. Thiên Chúa cũng có thể làm nơi mỗi người chúng ta những việc trọng đại, miễn là chúng ta sẵn sàng để Ngài hoạt động trong chúng ta.
 
2. Mặc dù “Đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được”, nhưng thường Thiên Chúa không làm một mình, Ngài thích có sự hợp tác của con người. Để cho Đấng Cứu Thế nhập thể, Thiên Chúa đã nhờ Đức Maria hợp tác. Và Đức Maria đã hợp tác bằng cách ngoan ngoãn để cho ơn Chúa hành động trong mình và qua mình: “Xin cứ làm cho tôi…”
 
3. Một thanh niên kia có thói quen ngủ rất say, luôn cần có mẹ gọi mới thức dậy được. Sau khi tốt nghiệp, anh đi làm ở một chỗ xa nhà. Mẹ anh mua cho anh một chiếc đồng hồ báo thức. Ngày đầu tiên anh quên vặn đồng hồ trước khi ngủ nên đến sở làm trễ. Ngày thứ hai, anh nhớ vặn đồng hồ, nhưng sáng sớm khi nó reo thì anh đưa tay tắt bỏ, nên lại đi làm trễ. Và anh bị đuổi việc. Khi anh trở về gia đình, mẹ anh hỏi về chiếc đồng hồ. Anh đáp:
 
– Chiếc đồng hồ đó hoàn toàn vô dụng đối với con.
 
– Nó vô dụng là vì con không chịu dùng nó. Mẹ anh đáp.
 
Bao nhiêu ơn Chúa ban cho ta cũng đều vô dụng nếu ta không xử dụng đến. (Góp nhặt) 
 
4. “Sứ thần vào nhà Trinh nữ và nói: Mừng vui lên hỡi đấng đầy ân sủng. Đức Chúa ở cùng Bà. Nghe lời chào ấy, Bà rất bối rối và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì” (Lc 1,28-29)
 
Đứng trước một biến cố trọng đại, bất ngờ, Mẹ đã bối rối. Sự bối rối ấy không đến từ sự hoang mang nghi ngờ như trường hợp ông Dacaria, nhưng đến từ sự băn khoăn muốn tìm hiểu thánh ý Thiên Chúa.
 
Phần tôi, đứng trước những khó khăn xảy đến trong cuộc sống thì hầu như chỉ biết than vãn, kêu trách Chúa mà không thử tìm xem Chúa muốn nói gì với tôi qua những biến cố ấy. Chúa vẫn đi ngang qua đời tôi nhưng tôi đã không gặp được Ngài. Chúa đứng ngoài và gõ cửa nhà tôi nhưng tôi đã không nghe được tiếng Ngài. Lòng tôi vẫn khép kín.
 
Cầu nguyện: 

Lạy Chúa! Xin cho con biết lắng nghe tiếng Chúa trong từng biến cố của cuộc sống, và biết xin vâng như Mẹ. (Epphata) 

(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)

Xem thêm:

Bài đọc 1: St 3,9-15.20
9 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa gọi con người và hỏi: “Ngươi ở đâu?” 10 Con người thưa: “Con nghe thấy tiếng Ngài trong vườn, con sợ hãi vì con trần truồng, nên con lẩn trốn.” 11 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa hỏi: “Ai đã cho ngươi biết là ngươi trần truồng? Có phải ngươi đã ăn trái cây mà Ta đã cấm ngươi ăn không?” 12 Con người thưa: “Người đàn bà Ngài cho ở với con, đã cho con trái cây ấy, nên con ăn.” 13 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa hỏi người đàn bà: “Ngươi đã làm gì thế?” Người đàn bà thưa: “Con rắn đã lừa dối con, nên con ăn.” 14 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa phán với con rắn:
            “Mi đã làm điều đó, nên mi đáng bị nguyền rủa nhất
             trong mọi loài súc vật và mọi loài dã thú.
             Mi phải bò bằng bụng, phải ăn bụi đất mọi ngày trong đời mi.
15        Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà,
            giữa dòng giống mi và dòng giống người ấy;
            dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi, và mi sẽ cắn vào gót nó.”
20        Con người đặt tên cho vợ là E-và, vì bà là mẹ của chúng sinh. 

(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)

Bài đọc 2: Ep 1,3-6.11-12
3          Chúc tụng Thiên Chúa
            là Thân Phụ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.
            Trong Đức Ki-tô,
            từ cõi trời, Người đã thi ân giáng phúc
            cho ta hưởng muôn vàn ơn phúc của Thánh Thần.

4          Trong Đức Ki-tô,
            Người đã chọn ta trước cả khi tạo thành vũ trụ,
            để trước thánh nhan Người,
            ta trở nên tinh tuyền thánh thiện,
            nhờ tình thương của Người.
5          Theo ý muốn và lòng nhân ái của Người,
            Người đã tiền định cho ta làm nghĩa tử
            nhờ Đức Giê-su Ki-tô,
6          để ta hằng ngợi khen ân sủng rạng ngời,
            ân sủng Người ban tặng cho ta
            trong Thánh Tử yêu dấu.
11         Thiên Chúa là Đấng làm nên mọi sự
            theo quyết định và ý muốn của Người,
            đã tiền định cho chúng tôi đây làm cơ nghiệp riêng
            theo kế hoạch của Người,
12         để chúng tôi là những người đầu tiên
            đặt hy vọng vào Đức Ki-tô,
            chúng tôi ngợi khen vinh quang Người.
(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)