Lời Chúa: Thứ Sáu Tuần II Thường Niên

Nhóm Mười Hai

Thứ Sáu Tuần II Thường Niên
Lời Chúa: 

 Mc 3,13-19

 Rồi Người lên núi và gọi đến với Người những kẻ Người muốn. Và các ông đến với Người.  Người lập Nhóm Mười Hai, để các ông ở với Người và để Người sai các ông đi rao giảng,  với quyền trừ quỷ.  Người lập Nhóm Mười Hai và đặt tên cho ông Si-môn là Phê-rô,  rồi có ông Gia-cô-bê con ông Dê-bê-đê, và ông Gio-an em ông Gia-cô-bê -Người đặt tên cho hai ông là Bô-a-nê-ghê, nghĩa là con của thiên lôi-,  rồi đến các ông An-rê, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Ta-đê-ô, Si-môn thuộc nhóm Quá Khích,  và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt là chính kẻ nộp Người.

Người lập Nhóm Mười Hai, để các ông ở với Người và để Người sai các ông đi rao giảng, với quyền trừ quỷ. (Mc 3,14)

 
Suy niệm: 
A. Phân tích (Hạt giống…)
 
Chúa Giêsu lập nhóm 12. Có vài chi tiết đáng để ý:
 
– Việc này xảy ra trên núi. Theo truyền thống Thánh Kinh thì “Núi” là 
 
+ nơi linh thiêng, nơi Thiên Chúa gặp gỡ con người (1V 19,18: Thiên Chúa gặp Êlia), 
 
+ nơi lập Giao ước (Xuất hành 19.3), nơi mạc khải…
 
Vậy Chúa Giêsu lập nhóm 12 trên núi vì việc này có tính cách quan trọng và thánh thiêng.
 
– Ngài “gọi đến với Ngài những kẻ Ngài muốn”: Ơn gọi xuất phát từ sáng kiến và ơn ban của Thiên Chúa chứ không phải do công đức của con người.
 
-12 người này được chọn “để các ông ở với Ngài và được Ngài sai đi”. Đây là 2 nét quan trọng trong căn tính của người tông đồ.
 
– Trong số những người được chọn có cả một người sẽ phản nộp Ngài. 
 
B. Suy niệm (…nảy mầm)
 
1. Chúa không đích thân đi rao giảng Tin Mừng mặc dù cách này hữu hiệu hơn, nhưng lại chọn một số người làm việc ấy. Lý do:
 
a/ Chúa muốn con người chia sẻ sứ mạng của Ngài;
 
b/ Chúa chia sẻ cho con vinh dự Chúa Cha trao cho Ngài…
 
2. Nhưng để không phụ lòng tin tưởng của Chúa, những người được chọn để được sai đi ấy trước hết phải “ở với” Ngài. Kẻ được sai phải ở với Đấng sai phái để thấm nhuần tinh thần của Ngài và có như thế họ mới là sứ giả đích thực của Ngài av làm việc đứng như ý Ngài muốn.
 
3. Thế chiến thứi II kết thúc, một binh sĩ Hoa kỳ vẫn ở lại một số miền được giải phóng ở Đức. Họ giúp dân chúng thu dọn và sửa chữa những ngôi nhà đổ nát. Công tác quan trọng là xây dựng lại những nhà thờ bị hư hại vì bom đạn…
 
Sau khi thu dọn, sửa chữa, sắp đặt, các binh sĩ khựng lại trước một bức tượng của Chúa Giêsu bị đổ nát trên bàn thờ . Bức tượng này xem ra  đã được tân trang chỉ trừ đôi tay là biến mất và cho dù cố gắng đến mấy cũng không thể nhặt được những mảnh vụn của đôi tay. Bất lực đứng nhìn bức tượng không tay của Chúa Giêsu các binh sĩ Hoa Kỳ đành phải lấy sơn viết vào tấm bảng và đặt dưới chân Ngài với hàng chữ “Ta không có đôi tay nào khác hơn là đôi tay của các bạn” (Trích mỗi ngày một tin vui)
 
4. ” Chúa Giêsu lập nhóm 12 để các ông ở với Người và để Người sai các ông đi rao giảng” (Mc 3,14)
 
Chúa Giêsu chọn nhóm 12 người:
Gioan bà Giacôbê, những người trẻ nóng tính
Matthêu một người thu thuế cho đế quốc
Simon, một thành viên của nhóm cuồng tín
Phêrô, anh dân chài thất học…
Những con người quá đỗi bình thường ấy có thể làm được gì lớn lao cho Chúa và cho đời?
Chúa Giêsu chọn họ để họ ở với Người và Người ở với họ, để từ một nhóm nhỏ bé đó, tình yêu của Thiên Chúa được rao giảng, con người tìm được hạnh phúc thật.
 
5. Mầm khác:
 
Công trình của bàn tay Chúa
Thánh  Irênê thành Lyon, một vị giám mục sống vào thế kỷ thứ hai, đã đưa ra những lời khuyên sau đây về mối quan hệ của chúng ta với Đấng tạo thành.
Bạn là công trình của Thiên Chúa 
Hãy sẵn sàng để cho bàn tay Ngài
Làm mọi việc đúng thời đúng buổi.
Hãy dâng Ngài tarí tim bạn
Trái tim mềm dẻo
Để mặc Ngài uốn nắn.
Hãy là cục đất sét đẫm nước
Và đừng bao giờ hóa thành khô chai –
Để dấu tay Ngài có thểin lên –  thật rõ.
 
Cầu nguyện: 

Chúa ơi, cho con ở với Chúa thật sâu, để con có sức mạnh mà thành người hữu ích cho đời. (Epphata)

(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)
 
Xem thêm:
 
Bài đọc 1: 1Sm 24,3-21
3 Vua Sa-un lấy trong toàn thể Ít-ra-en ba ngàn quân tinh nhuệ, và lên đường để tìm bắt ông Đa-vít và người của ông, ở phía đông các Mỏm Đá Sơn Dương. 4 Vua đến các bãi quây chiên dê bên đường. Ở đó có một cái hang và vua Sa-un vào đó để đi việc cần. Ông Đa-vít và người của ông đang ngồi ở cuối hang. 5 Người của ông Đa-vít nói với ông: “Đây là ngày ĐỨC CHÚA phán với ông: ‘Này ta trao kẻ thù của ngươi vào tay ngươi, ngươi sẽ đối xử với nó thế nào tuỳ ý.'” Ông Đa-vít đứng dậy và cắt vạt áo khoác của vua Sa-un. 6 Sau đó, ông Đa-vít áy náy trong lòng vì đã cắt vạt áo của vua Sa-un. Ông bảo người của ông: “Xin ĐỨC CHÚA đừng để tôi làm điều này cho chúa thượng của tôi, đấng ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong, là tra tay hại vua, vì người là đấng ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong.” 8 Nhờ những lời ấy, ông Đa-vít đã ngăn chặn người của ông, không để cho họ xông vào vua Sa-un. Vua Sa-un đứng lên, ra khỏi hang và lên đường. 9 Sau đó, ông Đa-vít đứng lên, ra khỏi hang và kêu đằng sau vua Sa-un rằng: “Thưa đức vua là chúa thượng con!” Vua Sa-un ngoái lại đằng sau. Ông Đa-vít sấp mặt sát đất mà lạy. 10 Ông Đa-vít nói với vua Sa-un: “Tại sao cha lại nghe lời người ta nói rằng Đa-vít đang tìm cách hại cha? 11Hôm nay đây, chính mắt cha thấy ĐỨC CHÚA đã trao cha vào tay con, hôm nay, trong hang; người ta nói đến chuyện giết cha, nhưng con đã thương hại cha và nói: ‘Tôi sẽ không tra tay hại chúa thượng tôi, vì người là đấng ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong.’ 12 Thưa cha, xin nhìn xem, vâng, xin nhìn xem vạt áo choàng của cha trong tay con. Vì con đã cắt áo choàng của cha và không giết cha, thì xin cha biết và thấy cho rằng tay con không làm điều ác, điều lỗi, và con đã không phạm tội hại cha, trong khi cha mưu toan lấy mạng sống con. 13 Xin ĐỨC CHÚA phân xử giữa con và cha và xin ĐỨC CHÚA phạt cha để trả thù cho con, nhưng tay con sẽ không đụng đến cha. 14 Như tục ngữ người xưa có nói: ‘ Điều ác từ kẻ ác mà ra ‘, nên tay con sẽ không đụng đến cha. 15 Đức vua Ít-ra-en đã ra trận để đánh ai? Cha đuổi theo ai? Một con chó chết! Một con bọ chét! 16 ĐỨC CHÚA sẽ là trọng tài, Người sẽ phân xử giữa con và cha. Xin Người nhìn xem và biện hộ cho con, xin Người phân xử để con thoát khỏi tay cha!”
17 Khi ông Đa-vít nói với vua Sa-un những lời đó xong, thì vua Sa-un hỏi: “Đa-vít con cha, có phải tiếng của con đấy không?” Rồi vua Sa-un oà lên khóc. 18 Vua nói với ông Đa-vít: “Con công chính hơn cha, vì con xử tốt với cha, còn cha thì xử ác với con. 19 Hôm nay con đã tỏ ra là con làm điều tốt cho cha, vì ĐỨC CHÚA đã nộp cha vào tay con mà con đã không giết cha. 20 Có ai gặp kẻ thù của mình mà cứ để nó đi yên lành không? Xin ĐỨC CHÚA thưởng con vì điều tốt con làm cho cha hôm nay. 21Giờ đây cha biết rằng chắc chắn con sẽ làm vua và vương quyền Ít-ra-en sẽ vững mãi trong tay con. 
 
(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)