Trưa Chúa Nhật 21/5, Đức Thánh Cha Phanxicô đã chủ sự buổi đọc Kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng với các tín hữu hiện diện tại quảng trường thánh Phêrô. Trước khi đọc Kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng, Đức Thánh Cha đã có một bài huấn dụ ngắn về ngày lễ Chúa Lên Trời.
Bài huấn dụ của Đức Thánh Cha trước khi đọc Kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng
Anh chị em thân mến, anh chị em!
Hôm nay, tại Ý và nhiều quốc gia khác mừng lễ Chúa Thăng Thiên. Chúng ta biết rõ về Lễ này, nhưng có thể đặt ra một số câu hỏi, ít nhất là hai. Câu hỏi thứ nhất: tại sao lại mừng lễ Chúa Giêsu rời bỏ trái đất? Sự ra đi của Chúa lẽ ra là một giây phút đáng buồn, vậy vui về điều gì! Và câu hỏi thứ hai: Giờ đây Chúa Giê-su làm gì trên thiên đàng?
Tại sao chúng ta mừng. Bởi vì với việc Thăng Thiên, một điều gì đó mới mẻ và tốt đẹp đã xảy ra: Chúa Giêsu đã đưa nhân tính của chúng ta, thân xác của chúng ta lên trời; đây là lần đầu tiên; nghĩa là Người đã mang nó đến trước Thiên Chúa. Nhân tính, mà Người đang mang nó trên trái đất, không còn ở đây nữa. Chúa Giêsu sau Phục Sinh không phải là một Tinh Thần, không. Ngài có chính thân xác con người, có xương có thịt, có tất cả. Và Người sẽ mãi mãi như thế. Chúng ta có thể nói rằng, từ ngày Thăng Thiên, chính Thiên Chúa đã “thay đổi”: kể từ đó, Người không còn chỉ là tinh thần nữa, nhưng vì yêu thương chúng ta, Người mang nơi mình chính xác thịt của chúng ta, nhân tính của chúng ta! Do đó, một nơi được dành cho chúng ta đã được xác định, vận mệnh của chúng ta là ở đó. Vì vậy, một Giáo phụ đã viết: “Một tin tuyệt vời! Đấng đã làm người vì chúng ta […] để biến chúng ta thành anh em của Người, Người đã tự giới thiệu mình như một con người trước mặt Chúa Cha, để mang theo cùng Người tất cả những ai kết hợp với Người” (Thánh GREGORIO NISSA, Diễn văn về sự phục sinh của Chúa Kitô, 1 ). Hôm nay chúng ta mừng “cuộc chinh phục thiên đàng”: Chúa Giêsu trở về với Cha, nhưng với nhân tính của chúng ta. Và như thế có một chút nhân tính của chúng ta trên thiên đàng. Chúa Giêsu đã mở ra cánh cửa và thân xác của Người ở đó.
Câu hỏi thứ hai: Chúa Giêsu làm gì trên trời? Người đại diện cho chúng ta trước mặt Chúa Cha, Người không ngừng thể hiện với Chúa Cha nhân tính của chúng ta, thể hiện những vết thương. Tôi thích nghĩ rằng Chúa Giêsu, cầu nguyện trước Chúa Cha như thế này: Người cho Cha thấy những vết thương và nói: “Đây là những đau khổ con chịu vì con người. Xin Cha làm điều gì đó!”. Người cho Cha thấy cái giá của sự cứu độ. Chúa Cha cảm động. Đây là điều tôi thích nghĩ về… và anh chị em cũng có thể nghĩ xem, về việc Chúa Giêsu cầu nguyện.
Người đã không để chúng ta một mình. Thật vậy, trước khi về Trời, Người đã nói với chúng ta, như được thuật lại trong Tin Mừng hôm nay: “Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20). Người luôn ở với chúng ta, nhìn chúng ta, Người “luôn sống với chúng ta, để chuyển cầu” (Dt 7:25) cho chúng ta. Để cho Cha xem những thương tích vì chúng ta. Tóm tắt trong một từ: Chúa Giêsu chuyển cầu; Người đang đứng ở “vị trí tốt nhất”, trước mặt Cha của Người và của chúng ta, để chuyển cầu cho chúng ta.
Sự chuyển cầu là cần thiết. Đức tin này cũng giúp cho chúng ta: không mất đi hy vọng, không nản lòng. Có người cho Chúa Cha thấy những vết thương và chuyển cầu cho chúng ta. Xin Nữ Vương Thiên Đàng giúp chúng ta biết chuyển cầu bằng sức mạnh của lời cầu nguyện.
Nguồn: vaticannews.va/vi