Tưởng nhớ Đức cố Tổng Giám mục
Phaolô Nguyễn Văn Bình (1910-1995)
Nhân dỊp kỷ niệm 20 năm ngày từ trần của TGM Phaolô Nguyễn Văn Bình (1/7/1995 – 1/7/2015), chúng con đọc lại cuộc đời ngài và dệt vần thơ.
Tuổi ấu thơ trong Thế chiến nhất
Thế giới loạn cần nhất là Bình
Muốn Bình, cha đã dâng mình
Áo tu sớm mặc, sử kinh dùi mài.
Du học Rôm, trở thành mục tử
Tuổi thanh xuân trí lự song toàn
Hồi hương dựng xứ lập đoàn
Điều hành chủng viện, ra tòa báo riêng.
Thế chiến hai lại gây thảm họa
Nước Việt Nam họa họa chất chồng
Bắc – Nam gẫy mạch hiệp thông
Phương Nam bỗng rối, khát mong Chủ Đàn.
Đức Cha Bình, món quà Thiên Chúa
Nhận trọng trách giám quản Cần Thơ
Khi Hàng Giáo Phẩm ra đời
Đại danh “Đức Tổng Phaolồ” rền vang.
Mười lăm năm chăn chiên lao nhọc,
Chiên hiền ngoan, tăng số, tăng đàn
Bắc – Nam liền giải mà tan
Lạ vì chính thể cả đàn phong ba.
Đức Tổng Bình đề ra đường hướng
“hãy bình tĩnh, tin tưởng, canh tân,
Sống Phúc Âm buổi giao thời,
Để hòa giải – nối tình người Bắc Nam.”
Tội thân cò một vai nhiều gánh,
Chiên gần xa, yếu mạnh, bảo tồn
Chuyên cần chăm sóc linh hồn.
Cửa công lui tới thiệt hơn phân trần.
Công chăm sóc Chúa cho hoa trái
Chiên an bình, đàn lại sinh sôi
Giáo dân, giáo sĩ dần bồi
Dòng tu, chủng viện lần hồi cũng khai.
Năm tám năm thánh chức linh mục.
Bốn mươi năm Giám mục Chánh Tòa
Đời Ngài như kẻ trồng hoa
Vườn hoa của Chúa ngạt ngào sắc hương.
Chúng con kính xin Chúa thưởng công cho người tôi trung của Chúa,
cũng là vị Cha Chung của chúng con,
Đức cố Tổng Giám mục Phaolô Nguyễn Văn Bình.
Con chiên nhỏ TGP