Hôm nay, tôi xin phép được chia sẻ đôi chút về những gì tôi đã trải qua trên con đường “Xin Vâng”.
1.
Đức Maria đã lên trời. Tôi tin tưởng tôi cũng sẽ được lên trời. Đức Maria là mẹ tôi. Mẹ đã lên trời bằng con đường nào, thì tôi là con Mẹ, cũng sẽ lên trời bằng con đường đó.
Con đường Mẹ lên trời là con đường “Xin Vâng”.
– Xin vâng lắng nghe lời Chúa,
– Xin vâng đón nhận Lời Chúa,
– Xin vâng tin vào Lời Chúa,
– Xin vâng thực thi Lời Chúa.
Bốn việc đó đều diễn tiến một cách nhẹ nhàng, nhưng mạnh mẽ nhờ ơn Chúa Thánh Thần. Nhờ vậy Đức Mẹ trở thành một tạo vật mới ngay khi còn sống trên con đường về trời.
2.
Đức Mẹ đã dạy tôi, đã dắt dìu tôi trên con đường đó.
Hôm nay, tôi xin phép được chia sẻ đôi chút về những gì tôi đã trải qua trên con đường “Xin Vâng”.
3.
Xin vâng lắng nghe lời Chúa.
Đúng là phải lắng nghe trong cầu nguyện và hồi tâm, tôi mới nhận ra được việc Chúa đến với tôi. Xưa Chúa đã phán: “Này đây Ta đứng trước cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta và mở cửa, thì Ta sẽ vào nhà người ấy” (Kh 3,20).
Chúa đã đến gõ cửa lòng tôi rất nhiều lần và bằng nhiều cách. Tôi đã nghe được tiếng gõ cửa lòng tôi, do Chúa thực hiện, như Đức Mẹ xưa. Nghĩa là, như Đức Mẹ xưa, tôi được Chúa giúp cầu nguyện, hồi tâm trong tư thế đợi chờ, khao khát Chúa. Bầu khí đó được hình thành với thời gian và với phấn đấu.
Chính Chúa Thánh Thần đã giúp tôi phân biệt được tiếng gõ cửa lòng tôi là do Chúa hay do quỷ, do xác thịt và do thế gian. Rất nhiều lần Chúa gõ cửa lòng tôi bằng cây thánh giá của Người. Phải nhờ ơn Chúa Thánh Thần, tôi mới nhận ra được, đàng sau cây thánh giá đó, có chính Chúa Giêsu.
Tôi tự nhủ: Chớ bao giờ để mình bị lừa về tiếng gõ cửa lòng. Bởi vì, không thiếu trường hợp, đúng là có tiếng gõ, nhưng không phải là Chúa gõ, mà là quỷ gõ, với nhiều hấp dẫn của đạo đức giả.
4.
Xin vâng đón nhận Lời Chúa.
Kinh nghiệm cho thấy: Mặc dầu biết rõ tiếng gõ của lương tâm mình là do Chúa, tôi vẫn có tự do mở cửa lòng mình ra, hay lại đóng kín lại hơn trước. Tôi vẫn có vô số lý do, để nguỵ biện cho sự cứng lòng của mình. Thời các tiên tri, đa số dân có đạo đã cứng lòng kinh khủng. Thời Chúa Giêsu, đa số dân có đạo cũng đã cứng lòng một cách khủng khiếp. Thời nay xem ra cũng đang có khuynh hướng diễn lại cảnh mù quáng dại dột đó.
Tôi thấy đón nhận Lời Chúa là đón nhận ý Chúa. Đức Mẹ đã nhờ Chúa Thánh Thần để thực hiện việc đó. Ý Chúa rất khác ý loài người. Không những khác, mà nhiều khi còn ngược lại. Do vậy, mà tôi phải như Đức Mẹ, rất cần ơn Chúa Thánh Thần để đón nhận ý Chúa, nhất là khi ý Chúa là tôi chỉ cứu được người khác bằng thánh giá của tôi.
5.
Xin vâng tin vào Lời Chúa.
Xưa, sứ thần Chúa đã nói với Đức Mẹ: “Chúa Thánh Thần sẽ ngự xuống trên Bà” (Lc 1,38), và đã trấn an Đức Mẹ: “Đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được” (Lc 1,37). Mẹ đã tin vào Lời Chúa. Mẹ đã xin vâng (Lc 1,38). Mẹ xin vâng trong sự phó thác tuyệt đối, mặc dầu Mẹ thấy con đường xin vâng sẽ đầy trắc trở.
Bà thánh Isave đã khích lệ Mẹ: “Em có phúc, vì em đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em”(Lc 1,45).
Vững tin vào Chúa. Tin một cách tuyệt đối. Tin một cách vững bền. Niềm tin như thế cũng do Chúa Thánh Thần ban cho tôi. Những khi tôi thấy mình yếu đuối, bần cùng, tồi tệ, lại phải lo cho Hội Thánh và cho các linh hồn những việc quá khó, tôi luôn van nài Chúa Thánh Thần giúp tôi tin vào Chúa. Cả trong những trường hợp tôi vấp ngã, tôi cũng vẫn nhờ Chúa Thánh Thần thương cứu niềm tin của tôi, để niềm tin đó được vững vàng, chỉ bám vào Chúa mà thôi. Tin đơn sơ, như người con bé nhỏ. Tin khiêm nhường, như người con đi lạc. Tôi tin, chỉ vì Chúa là Cha của tôi. Người là tình yêu giàu lòng thương xót.
6.
Xin vâng thực hiện Lời Chúa.
Thực hiện Lời Chúa trên thực tế là làm trọn bổn phận của mình. Bổn phận mà tôi cho là rất quan trọng mà Chúa dạy tôi phải làm hằng ngày, chính là bổn phận yêu thương phục vụ. “Thầy cho các con một điều răn mới, là các con hãy yêu thương nhau, như Thầy đã yêu thương các con” (Ga 14,34).
Tôi thực hiện Lời Chúa trên đây với nhiều Lời khác nữa cũng do chính Chúa phán dạy:
“Những gì con làm việc lành cho một những người anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là con làm cho chính Ta” (Mt 25,40).
Phúc ai thương xót người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương” (Mt 5,7).
“Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Chúa xét đoán. Vì anh em xét đoán thế nào, thì cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy. Anh em đong đấu nào cho người khác, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em” (Mt 7,1-2).
7.
Thú thực, xin vâng thực hiện những Lời Chúa dạy trên đây là cả một vấn đề hết sức khó khăn. Khó khăn từ nhận thức đến thực hiện. Do vậy, có thể nói, bác ái là lãnh vực khó nhất. Nhưng, dù khó đến đâu, xưa Đức Mẹ đã thực hiện Lời Chúa về bác ái đến mức trọn hảo một cách rất âm thầm đầy khiêm tốn, nhờ ơn Chúa Thánh Thần.
Nay nhiều con cái Mẹ cũng đã bước theo Mẹ, thực hiện bác ái trong hoàn cảnh hiện nay, với những việc làm cụ thể rất đáng ngợi khen.
Tôi cũng cố gắng tham gia. Và tôi thấy, được thực hiện bác ái trong cảnh gian nan theo gương Mẹ, chính là niềm vui và danh dự.
8.
Càng ngày tôi càng thấy thực hiện bác ái theo ý Chúa được kể như đã thực hiện con đường căn bản nhất để theo Mẹ lên trời. Thánh ý Chúa được ghi ngay trong cuộc sống. Tôi phải cậy vào Chúa Thánh Thần để đọc ý Chúa ngay trong chính cuộc sống hôm nay, nhờ ánh sáng đức tin. Cuộc sống hôm nay có rất nhiều bất ngờ gây đau đớn và lo âu, mang nhiều cảnh báo.
Rất nhiều khi, tôi ví mình như con thuyền đang lênh đênh giữa biển khơi gió bão, có lúc thuyền bị vỡ mà không có mảnh thay thế, không ai cứu tôi được. Nhưng tôi tin có Chúa, và Chúa đã cứu tôi. Nên tôi chia sẻ kinh nghiệm đó cho những người khác. Và đó chính là điều tôi cố gắng làm, như việc bác ái quan trọng nhất.
Tôi làm nhờ Mẹ, với Mẹ và trong Mẹ. Tôi tin tưởng và hạnh phúc trên con đường “Xin Vâng” của Mẹ.
Long Xuyên ngày 4.8.2015
+ GB. Bùi Tuần