Đan viện Thánh Phêrô ở Solesmes (Sarthe) được đan sĩ Dom Guéranger thành lập năm 1853, nơi các đan sĩ có đời sống tu trì Biển Đức. Cách đó 400 mét là đan viện Thánh Cêcilia được Mẹ Cécile Bruyère thành lập, các nữ đan tu cũng có đời sống giống như các nam đan tu. Tất cả đều theo Luật Thánh Biển Đức.
Các đan sĩ Solesmes mở cửa đan viện cho các người trẻ. Ngày 6 tháng 10, các đan viện mở cửa cho các bạn trẻ
khám phá đời sống chiêm nghiệm. Làm sao để chuẩn bị cho các bạn trẻ? Phóng sự ở Solesmes.
Một lần không thành thói quen, các đan viện truyền bá đời sống đan tu của mình, để những ai hiếu kỳ có dịp tìm hiểu đời sống chiêm nghiệm. Đời sống hàng ngày. Trẻ con chơi trò cút bắt đôi khi chúng cũng để lại dấu vết để các bạn khác dễ tìm ra mình. Đời sống đan tu của các nam nữ đan tu cũng vậy, họ cũng để cánh cửa mở đằng sau lưng họ. Một cánh cửa mở ra một vũ trụ khác.
Nữ tu Cécile Pons, phụ trách các tập sinh của đan viện Thánh Cêcilia ở Solesmes nói đùa đằng sau khung chắn: “Mục đích của ngày này không phải để kiếm thêm người đi tu! Công việc tìm người là công việc của Chúa! Chúng tôi chỉ muốn có cuộc gặp gỡ: một mặt, tự do của Chúa mời gọi; mặt kia, tự do của người đáp trả.” Ý tưởng rất đơn giản: giúp người trẻ có ý thích đẩy cánh cửa tu viện.
Đối với các tu sĩ chiêm niệm, họ cũng thừa nhận tiến trình này hơi trái tự nhiên, xơ Cêcilia công nhận: “Các đan sĩ thích cô tịch; họ chọn sống thinh lặng nhưng họ phải lên tiếng; họ quay về Chúa nhưng họ hướng về người khác để kể đời sống của họ cho người khác nghe! Chỉ một ngày sẽ không bao giờ hiểu đời sống đan viện vì ngay cả một đời cũng không đủ…”
Một cuộc viếng thăm để bỏ thành kiến
Dù vậy, các cánh cửa của đan viện Thánh Cêcilia sẽ mở vào ngày thứ bảy 6 tháng 10 cho những ai muốn vào thăm. “Điều thiết yếu trong đời sống chúng tôi là sống kết hiệp với Chúa và điều này thì khó để kể ra! Những gì người trẻ có thể thấy, đó là niềm vui và tự do của chúng tôi. Chúng ta không học đời sống đan viện trong sách vở. Phải sống để chứng nghiệm. Đến để xem, để bỏ một số thành kiến. Người ngoài nghĩ chúng tôi sống khắc khổ và buồn bã, nhưng không ai vào tu viện vì thất tình! Họ nghĩ chúng tôi giam mình đằng sau khung chắn, nhưng chúng tôi bay nhảy với mười bốn mẩu đất… Chúng tôi là một gia đình lớn.”
Nhưng cú sốc văn hóa hẳn gay go với cô gái trẻ khi họ ở đằng sau thanh chắn với khoảng ba mươi nữ tu tuổi từ 21 đến 94: “Điều làm cho các cô trẻ lo lắng trước khi bước vào thăm nhà dòng là họ sợ chuyện chưa biết. Đó cũng gần giống như nỗi sợ của các cô trước khi lập gia đình. Những cô tự hỏi về đời tu dĩ nhiên các cô cũng có ước muốn tự nhiên là làm vợ, làm mẹ. Và điều này được trấn an khi tôi giải thích chúng tôi không từ bỏ một số khát vọng hợp lý. Chúng tôi sống các khát vọng này một cách thiêng liêng. Đời sống nữ tu chiêm niệm trở nên đời sống hiền thê của Chúa Kitô, qua lời cầu nguyện ngợi khen.” Một thực tế vô hình nhưng là thật.
“Chúng tôi sống như bình thường”
Nhìn chuyện vô hình, dù chỉ là một ngày ngắn ngũi, cũng là quá nhiều. Chúng tôi cùng nghe một tiếng chuông của các tu sĩ Biển Đức của đan viện Thánh Phêrô ở trước mặt chúng tôi. Sư huynh Emmanuel, phụ trách nội vụ đan viện và phụ trách ngày mở cửa, sư huynh chào mừng: “Mới đầu là ý kiến của bề trên Dòng chúng tôi ở Rôma. Chúng tôi hưởng ứng trong ước mong làm truyền giáo, nhất là gặp gỡ học sinh các trường ở Sablé.” Nhưng các đan sĩ sẽ không làm chuyện gì kỳ diệu cho ngày mở cửa 6 tháng 10: “Chúng tôi không làm gì lớn chuyện; chúng tôi sống như bình thường. Chúng tôi chỉ muốn nói với các bạn trẻ: ‘Chúng tôi còn ở đây,! Các bạn muốn tìm ơn gọi cho mình? Ơn gọi đó có thể ở rất gần bạn!’”
Sư huynh Emmanuel không thấy cái hố ngăn cách giữa người tiêu dùng của thế giới này với những người sống trong tu viện, nơi thánh ca gregoria vang lên tận trời với các bậc thang của của nhà sáng lập Dom Guéranger. Sư huynh cho biết: “Cái hố ngăn cách không có giữa đời sống tu viện và đời sống bên ngoài. Cái hố đích thực là giữa những người có đời sống nội tâm và những người khác. Đời sống chiêm niệm là khoảng không gian tự do trong chính mình. Có một số người vào được, có một số người không vào được. Nếu đời sống nội tâm chúng ta là zero, thì chúng ta sẽ không bao giờ nghe tiếng gọi của Chúa.” Chắc chắn sư huynh đã đọc Bernanos: “Tất nhiên chúng ta sẽ không hiểu gì về đời sống văn minh hiện đại, nếu trước hết chúng ta không thừa nhận có một âm mưu phổ quát chống lại mọi hình thức của đời sống nội tâm.” May thay Chúa biết cách chinh phục tất cả mọi âm mưu chống lại Ngài. Bằng tình yêu. Linh mục Geoffroy Kemlin, tu viện trưởng giải thích: “Ơn gọi ư? Đó là tiếng Chúa nói qua các ước muốn của trái tim mình. Thật sai khi nghĩ tiếng Chúa gọi thì ngược với tự do của mình. Ngược lại là đàng khác. Chúa biết chuyển hóa trái tim chúng ta, Ngài không hung bạo với nó.”
Ơn gọi, một cá cược điên khùng
Nhưng tình yêu có lý lẽ của nó, mà lý lẽ không phải lúc nào cũng hiểu được. Sư huynh Guiorgui, 24 tuổi tâm tình: “Ơn gọi, luôn là một cá cược điên khùng.” Sư huynh Guiorgui ở đan viện Solesmes được mười một tháng và vừa học xong năm “la-tinh” trước khi bước vào đời sống tập sinh thật sự. Anh chín chắn nói tiếp: “Các con đường của Chúa thì không thấu hiểu được và mỗi ơn gọi là một hành trình hoàn toàn cá nhân. Chúng ta không thể nào có một đan sĩ nào giống hệt đan sĩ nào. Ơn gọi không phải là chuyện tính toán. Không lý lẽ quá nhưng cầu nguyện nhiều. Nếu chúng ta muốn có câu trả lời cho mọi thứ thì chúng ta sẽ không đi đến trước được. Nếu Chúa đã đặt để ước muốn này trong lòng tôi thì Ngài sẽ làm cho tôi đi tới và khám phá ý Ngài từng chút một.”
Chúng ta cá cược ngày 6 tháng 10 sẽ là ngày nối Trời và đất. Mọi sự miễn phí và như văn sĩ phi công Antoine de Saint-Exupéry đã hiểu và đã viết: “Rốt cùng, chỉ có một vấn đề độc nhất, duy nhất trên trái đất. Làm thế nào mang lại cho nhân loại một ý nghĩa thiêng liêng, làm thế nào khơi dậy thao thức cho tinh thần. Điều cần thiết là nhân loại phải được tưới tẩm từ trên cao và được rưới xuống một cái gì như bài thánh ca gregoria.”
Các đan viện mở cửa
Ngày 6 tháng 10, các đan viện sẽ mở cửa đón các bạn trẻ muốn biết nhiều thêm về đời sống đan tu, cùng một lúc thượng hội đồng “người trẻ, đức tin và phân định ơn gọi” diễn ra tại Rôma. Chương trình ngày gặp gỡ gồm có cầu nguyện, chứng từ và trao đổi. Theo Hội đồng giám mục Pháp, ngày mở cửa này cũng giúp cho các nam nữ tu sĩ gặp giới trẻ để mang các hy vọng, các khát nguyện, các khó khăn của họ dâng lên Chúa.”
Một sự kiện chưa từng có, đây là sáng kiến của Hội đồng đan viện Pháp. Các bạn muốn biết thêm chi tiết xin xem ở trang mạng: www.service-des-moniales.cef.fr và www.vie-monastique.com.
Marta An Nguyễn dịch
(phanxico.vn 05.10.2018/ famillechretienne.fr, Samuel Pruvot, 2018-09-28 )