Matteo Farina sinh tại Avellino ngày 19 tháng 9 năm 1990, nhưng sau đó cậu theo gia đình đến sinh sống ở Brindisi. Ngày 24 tháng 4 năm 2009, sau 6 năm chiến đấu chống lại những đau đớn do ung thư não gây nên, với sức mạnh tinh thần và đời sống thiêng liêng sâu sắc, Matteo đã ra đi về với Chúa khi tuổi đời còn rất trẻ, 19 tuổi, và để lại nỗi nhớ không thể quên nơi người dân Brindisi.
Ngày 19 tháng 9 năm 2016, đúng ngày sinh nhật của Matteo, cậu được Giáo hội công nhận là Tôi tớ Chúa và tiến trình điều tra phong chân phước và phong thánh cho cậu bắt đầu ở cấp giáo phận. Những tháng tiếp sau đó, các chứng từ về đời sống thánh thiện và đạo đức của Matteo được gửi về Tòa án giáo phận. Matteo được nhìn nhận là một chàng trai luôn quảng đại và hy sinh cho người xung quanh, dấn thân hàng ngày chống lại bất công xã hội và kinh tế, hoặc chống lại các chuyện hoang đường sai lạc thường đưa các bạn của cậu xa rời những giá trị đích thật của cuộc sống.
Ngày 24 tháng 4 năm 2017, hồ sơ phong chân phước và phong thánh cho vị Tôi tớ Chúa, Matteo Farina, đã kết thúc ở cấp giáo phận. Các chứng từ xác nhận Matteo là “một chàng trai đạo đức”. Đối với tất cả mọi người, Matteo là chàng trai vàng ngọc, với sự nhiệt tình làn truyền, ước muốn mạnh mẽ sống, mang niềm vui và sự an bình, là dụng cụ của Thiên chúa giữa những người trẻ. Những người cùng thời với Matteo gọi cậu là “người đạo đức”.
Những triệu chứng đầu tiên của căn bệnh trầm trọng bắt đầu xuất hiện vào tháng 9 năm 2003 xuất phát từ khối u não. Tháng 1 năm 2005, Matteo được phẫu thuật lần thứ nhất. Hai năm sau cuộc phẫu thuật lần thứ hai, Matteo phải chịu nhiều cuộc phẫu thuật khác vì căn bệnh ung thư của cậu lại tái phát. Trong những lần chữa trị khác nhau tại nhà thương cũng như các phòng khám, Matteo hầu như quên đi bản thân mình; cậu cầu nguyện cho các bệnh nhân khác, an ủi họ và mang đến cho họ sự dịu dàng ngọt ngào của tình yêu Chúa. Các thử thách đau đớn về thể lý và đau khổ chưa bao giờ làm lu mờ niềm vui sống của Matteo. Câu chuyện tình với Serena, người đã gần bên Matteo trong những năm cuối đời cậu, là bông hoa hiếm hoi tươi nở ngay trên mảnh đất khô cằn nhất. Bà Paola, mẹ của Matteo đã khẳng định: “Matteo không bao giờ làm cho căn bệnh của mình trở nên nặng nề”. Chính Matteo đã mang lại cho mẹ của mình sức mạnh để chịu đựng những giờ phút khó khăn nhất. Matteo nói với mẹ: ‘Mẹ đừng lo lắng, bởi vì mẹ biết rõ tại sao Chúa chọn chúng ta.’ Căn bệnh giống như một thử thách để dâng cho Chúa.
Vị cáo thỉnh viên án phong chân phước cho Matteo, cô Francesca Consolini cũng chia sẻ: “lúc mà khối u mới xuất hiện, Matteo trở nên mạnh mẽ hơn tất cả. Chính cậu mang lại sự can đảm và truyền sự thanh thản cho các người thân trong gia đình. Cậu không bao giờ cảm thấy mình là một người bệnh. Matteo tiếp tục học tập và đạt những kết quả tốt nhất, tiếp tục hoạch định một tương lai với hôn thê của mình, tiếp tục chứng tỏ một đức tin vững mạnh bằng đời sống và qua nhiều điều cậu viết và một sự phó thác hoàn toàn theo ý Chúa: “Hãy nằm gọn cách khiêm tốn trong vòng tay của Thiên Chúa và để cho mình ra đi.”
Salvatore Giuliano, giám học của ngôi trường Itis Majorana, nơi Matteo theo học, kể với báo Repubblica: “Trong những tháng cuối của Matteo, nhà trường đã tổ chức một buổi tiệc nhân dịp Matteo trở về từ Hannover, lúc ấy Matteo vừa trải qua ca phẫu thuật cuối và ngồi trên xe lăn. Tất cả chúng tôi cùng vui chơi với nhau. Vào cuối buổi tiệc, tôi đi cùng với Matteo ra ngoài và chúng tôi ở riêng với nhau. Tôi biết là, tôi cảm thấy là tôi sẽ không gặp lại cậu ta nữa. Cậu ta nói với tôi: Thưa thầy, thầy sẽ làm những điều tuyệt vời. Hãy tiến lên và đừng bao giờ sợ hãi.” Cậu ta đã nói tiên tri.”
Maria Bafaro, chủ tịch hội tông đồ cầu nguyện đã chia sẻ cách cảm động: “Tôi nghĩ rằng ý nghĩa của sứ điệp mạnh mẽ rõ ràng mà Matteo để lại cho những người trẻ hôm nay là có thể dung hòa việc là người trẻ với việc là Kitô hữu thực hành và từ đó được hạnh phúc. Sứ điệp này được thể hiện trong các lời của cha Piô nói với Matteo trong một giấc mơ khi cậu 9 tuổi: “Nếu con hiểu được rằng người nào không có tội lỗi thì hạnh phúc, con phải làm cho những người khác hiểu, để chúng ta có thể cùng nhau bước đi, hạnh phúc, trong nước trời.”
(Hồng Thủy, RadioVaticana 27.04.2017/ Aleteia.it 12/04/2017)