Hỏi: Con muốn nói Chúa nghe nỗi lòng của con, nhưng con không biết làm sao để Chúa hiểu con nói, vì con là người ngoại đạo, nhưng con tin Chúa?
Trả lời:
Bạn mến, bạn đã có câu trả lời ngay chính trong câu hỏi của bạn rồi. Mình rất vui để trò chuyện với bạn ngang qua câu hỏi này.
Con tin Chúa ơi
Để nói chuyện với ai, bạn cần biết người đó đang hiện diện, và bắt đầu làm quen. Qua thời gian, bằng nhiều cách thức khác nhau, gián tiếp hay trực tiếp, bạn cảm thấy tin tưởng người đó. Tới lúc này, bạn muốn đi vào một mối tương quan thân tình hơn và khao khát được ở gần người đó.
Với Thiên Chúa cũng tương tự như thế. Dù Ngài là Đấng ta không thấy được bằng mắt, không nghe được bằng tai, không chạm được bằng tay, không thể ngửi hay nếm được Ngài, nhưng bạn cũng như nhiều người khác tin “có Ông Trời”. Hơn chút nữa, Ông Trời chạm đến đời bạn qua việc ban cho bạn thời tiết bốn mùa, cảnh sắc trời đất, hoa màu, con người đầy kỳ thú… Ông Trời ấy dun dủi cho bạn gặp những cơ may điềm lành, được an ủi khi gặp đau khổ, được giúp đỡ khi gặp khó khăn. Để tỏ lòng biết ơn, con người lập Bàn thờ Thiên, tế đàn… Con người không chỉ tin có Ông Trời mà còn muốn nối kết với Ông Trời.
Nỗi lòng
Bạn không chỉ muốn kết nối với Ông Trời để kể chuyện nắng mưa, bạn muốn kết nối với Đấng mà bạn gọi tên là Thiên Chúa để kể cho Ngài nghe nỗi lòng của bạn. Tuyệt vời làm sao! Bạn đã chạm đến điều căn cốt nhất của việc tất cả những người tin gọi là cầu nguyện.
Công giáo định nghĩa: “Cầu nguyện là nâng tâm hồn lên cùng Thiên Chúa để gặp gỡ và hiệp thông với Ngài trong tình yêu, để cầu xin những ơn cần thiết” (GLCG. 2590). Bạn hướng lòng về Ngài, nói gì đó với Ngài bằng lời hay thầm nghĩ trong lòng. Khi đó bạn đang diễn đạt nỗi lòng của mình – điều chân thật nhất nơi mình – cho Đấng mà bạn tin là Ngài đang nghe bạn.
Muốn nói Chúa nghe
Khi than trách “Ông Trời không có mắt”, bạn muốn nói rằng Ngài biết mọi sự, nghe thấy mọi sự sao không hành động gì trước hoàn cảnh bất công này, lẽ sai trái kia. Nếu Ông Trời cứ tự động hành động thì đó là tình yêu đơn phương! Chắc chắn Ngài vẫn hành động để chăm sóc bạn cách kín đáo, nhưng tình yêu chỉ đẹp khi đó là tình yêu song phương.
Trong mối tương quan song phương đó bạn muốn nói cho Chúa nghe nỗi lòng của bạn—dù đó là một nỗi đau, một lời than trách hay một tâm tình biết ơn—thì đó luôn là cách bạn đang diễn đạt tình yêu bạn dành cho Ngài. Bạn đang tương quan với Ngài. Bạn muốn tương quan với Ngài.
Làm sao để Chúa hiểu điều con nói
Có người sau khi gia nhập đạo Công giáo một số năm, khi được mời dâng một lời cầu nguyện trước nhóm thì vội từ chối mà rằng: tôi là đạo mới, không biết cầu nguyện thế nào. Vâng, người ấy cảm thấy mình không thuộc kinh, không biết nên dùng từ ngữ hay phải mở đầu kiết thúc thế nào thì mới đúng là cầu nguyện!
Bạn mến, đọc kinh hay biết cách cử hành bất cứ nghi thức đạo nào thì cũng mới chỉ là một trong những cách thế cầu nguyện thôi. Bạn cứ tự tin hướng lòng về Chúa, nói với Chúa bằng ngôn ngữ của bạn, theo cách bạn cảm nghiệm và nhìn nhận cuộc sống. Chẳng lẽ Đấng đã tạo dựng nên bạn, ban cho bạn trí hiểu, trí nhớ, cảm xúc… và luôn đồng hành bên bạn lại chẳng thể hiểu những gì bạn đang muốn diễn đạt sao?
Một số cách thức cầu nguyện
Để bạn cảm thấy tự tin hơn, mình gợi tóm ở đây vài cách thức cầu nguyện để bạn tham khảo.
* Khẩu nguyện: Đọc kinh, riêng một mình hoặc với một nhóm.
* Trí nguyện: Dùng khả năng suy tư để suy tư về cuộc đời và suy xét làm chọn lựa để sống tốt hơn hoặc đọc hiểu Kinh Thánh và các lời Kinh quan trọng.
* Thân nguyện: về tư thế, có thể quỳ gối, phủ phục hoặc nằm ngửa mặt lên trời, ngồi, đứng, chắp hoặc ngửa bàn tay (x. Linh Thao số 76), ngồi kiểu thiền định, hướng về một phương hướng nào đó phù hợp; có thể kết hợp với nhịp thở (x. Linh Thao số 258–260). Về nội dung, niệm một câu Kinh Thánh ngắn, hoặc lặp đi lặp lại một câu hay từ nào đó để lòng mình thấm và chìm sâu vào nội tâm.
* Tâm nguyện: Dùng khả năng cảm nếm nhờ việc nhớ lại, quan sát, tĩnh lặng bên Chúa… để ở với Chúa và nhận biết Ngài đang ở bên bạn, đồng hành với bạn. Bạn lắng nghe Ngài và cảm nghiệm về Ngài hơn là “nói” với Ngài.
Các hình thức cầu nguyện này đôi khi đan xen vào nhau.
Chuyện kể
Có câu chuyện kể về một ông cụ nọ lần kia đến nhà thờ và quên mang theo sách kinh. Ông cụ lúng túng không biết phải đọc kinh gì và bắt đầu như thế nào. Một lát sau, ông thưa với Chúa rằng: “Chúa ơi, hôm nay con quên sách kinh ở nhà, mà con lại không thuộc kinh nào cả. Con biết Chúa rất thông minh, nên con sẽ đọc một lượt bảng chữ cái từ đầu đến cuối, xin Chúa tự sắp xếp lại thành bản kinh nhé!”
Thiên Chúa không cần bản kinh của ông cụ, nhưng chắc chắn Chúa sẽ mỉm cười với ông vì tâm tình đơn sơ, chân thành và dễ thương như thế mà cụ dành cho Chúa.
Khi người ngoại giáo cầu nguyện…
Có nhiều bài hát viết về tâm tình cầu nguyện của người ngoại giáo. Xin gợi lên hai bài như món quà dành tặng cho bạn, người con ẩn danh của Chúa.
Bài thứ nhất là Lời người ngoại đạo của nhạc sĩ Phạm Duy. Bài thứ hai là bài Trời chưa muốn sáng của nhạc sĩ Thiện Thanh. Bạn có thể tìm nghe và đọc lời bài hát để cảm nghiệm về cách thức họ cầu nguyện, nội dung và ngôn ngữ họ dùng.
Hãy tự tin bạn nhé! Cầu nguyện kiểu nào Chúa cũng hiểu, thậm chí Ngài còn vượt trên cả ngôn ngữ để hiểu bạn qua một tiếng thở não lòng, qua tiếng cười sảng khoái, qua ánh mắt đong đầy hy vọng…
Thùy Trang, DHM
(Trích Giải Đáp Thắc Mắc cho người trẻ Công giáo, Tập 4, Nxb Tôn Giáo, 04/2021)
WHĐ (21.11.2022)