Lạy Chúa, Con Đây! (97)

Lạy Chúa
nhiều lúc con tưởng trái tim mình lớn lắm
có thể yêu được nhiều thứ và chứa được nhiều người. 
Con muốn ôm trọn cả thế giới mà dâng Chúa. 
Giữa vũ trụ bao la, giữa đất trời lồng lộng
con muốn trái tim con cũng luôn rộng mở
để thỏa thuê hòa nhịp với đất trời
để yêu thương trọn vẹn và hiến dâng trọn vẹn

Nhưng ngờ đâu trái tim con vẫn thật nhỏ hẹp
dễ bị giam hãm và dễ bị giới hạn làm sao! 
Một chút nghi kỵ cũng đủ làm con chạnh lòng
một chút hờn ghen cũng đủ đẩy con xa người khác
một chút rung động của yêu thương lỡ nhịp 
cũng làm con mênh mang tiếc nuối
và đã muốn khép lại trên chính mình

Lạy Chúa, 
mỗi ngày là một cuộc hành trình
là một cuộc tử đạo âm thầm và liên lỉ
nếu con thực sự muốn dâng đời mình cho Chúa. 
Con tim con chỉ thực sự đủ lớn
khi con mang yêu thương cho người, 
khi con có thể đón nhận cả những yếu đuối bất toàn
của mình và của người khác…

Xin cho con trái tim của Chúa
để con có thể sống yêu thương
vô vị lợi và không tính toán
Xin cho con luôn bước đi trong ân sủng, 
để con có thể là cánh tay nối dài của yêu thương.

Tác giả: Quỳnh Trâm