Động lòng thương
Lc 7,11-17
11 Khi ấy, Chúa Giêsu đến một thành gọi là Naim. Các môn đệ và đám đông dân chúng cùng đi với Người. 12 Khi Người đến gần cửa thành, thì gặp người ta đang khiêng đi chôn người con trai duy nhất của một bà goá kia và có đám đông dân thành đi đưa xác với mẹ nó. 13 Trông thấy bà, Chúa động lòng thương và bảo bà rằng: “Đừng khóc nữa”. 14 Đoạn tiến lại gần, Người chạm đến quan tài và những người khiêng đứng lại. Bấy giờ Người phán: “Hỡi thanh niên, Ta truyền cho ngươi hãy chỗi dậy”. 15 Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Rồi Người trao lại cho mẹ nó. 16 Mọi người đều sợ hãi và ngợi khen Thiên Chúa rằng: “Một tiên tri cao cả đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã thăm viếng dân Người”. 17 Và việc này đã loan truyền danh tiếng Người trong toàn cõi Giuđêa và khắp vùng lân cận.
(Nguồn: Uỷ ban Thánh Kinh / HĐGMVN)
“Trông thấy bà, Chúa động lòng thương và bảo bà rằng: ‘Đừng khóc nữa’.” (Lc 7,13)
I. DẪN VÀO THÁNH LỄ
Anh chị em thân mến
Cuộc đời thật lắm đau thương, và đau thương nhất chính là chứng kiến cái chết của những người thân.
Bài Tin Mừng hôm nay kể chuyện một người mẹ khóc thương đứa con duy nhất của mình vừa chết. Nhưng đáng để ý hơn là chính Chúa Giêsu đã cùng rơi lệ với bà bà đã cứu sống con bà.
Qua Chúa Giêsu, chúng ta được biết Thiên Chúa là Đấng giàu lòng thương xót. Trong Thánh lễ này, chúng ta hãy đến gần Ngài và xin Ngài thương xót chúng ta.
II. GỢI Ý SÁM HỐI
- Xin Chúa thương xót chúng con vì chúng con rất tội lỗi.
- Xin Chúa thương xót chúng con vì cuộc đời chúng con gặp rất nhiều gian truân.
- Xin Chúa thương xót chúng con vì chúng con chưa có được một tấm lòng xó thương bao la như Chúa.
III. LỜI CHÚA
1. Bài đọc I (1 V 17,17-24)
Câu chuyện này có nhiều nét giống với câu chuyện trong bài Tin Mừng hôm nay:
- Một đứa con trai độc nhất bị chết
- Bà mẹ là một góa phụ và là một người ngoại
- Đứa con ấy được ngôn sứ Êlia và Chúa Giêsu làm cho sống lại
Khi Thánh Luca viết đoạn Tin Mừng hôm nay, ngài muốn cho thấy Chúa Giêsu là một Êlia mới.
2. Đáp ca (Tv 29)
Tv này ca tụng lòng thương xót của Thiên Chúa:
- “Lạy Chúa, con xin tán dương Ngài vì đã thương cứu vớt”
- “Người nổi giận, giận trong giây lát, nhưng yêu thương, thương suốt cả đời”.
- “Lạy Chúa, xin lắng nghe và xót thương con”.
3. Tin Mừng (Lc 7,11-17)
Chúa Giêsu cứu sống con trai bà góa thành Naim:
- Tất cả mọi người hôm đó chẳng ai mở lời xin Chúa giúp. Ngài ra tay cứu giúp chỉ vì Ngài động lòng thương.
- Chúa chạnh lòng trước cảnh mẹ góa con côi, tre già khóc măng non.
- Cứu sống đưa con trai xong, Chúa còn tế nhị trao nó lại cho mẹ nó.
4. Bài đọc II (Gl 1,11-19)
Trong trích đoạn tuần trước, Phaolô trách tín hữu Galát đã theo “một Tin Mừng khác”, tức là chưa đủ an tâm khi sống theo Tin Mừng mà Phaolô rao giảng, lại còn giữ thêm một số luật lệ do thái giáo. Khi làm như thế, họ chứng tỏ chưa hiểu rằng người ta được cứu độ nhờ đức tin chứ không phải nhờ tuân giữ lề luật.
Trong trích đoạn hôm nay, để thuyết phục tín hữu Galát vững tin vào Tin Mừng của mình rao giảng, Phaolô chứng minh cho họ biết Tin Mừng ấy Ngài đã lãnh nhận trực tiếp từ Thiên Chúa.
IV. GỢI Ý GIẢNG
1. Khi một người thân chết đi
Đám tang là một cảnh buồn. Đám tang mà Chúa Giêsu chứng kiến còn đặc biệt buồn vì đó là đám tang của đứa con trai duy nhất của một bà góa. Mất con hẳn là thánh giá nặng nhất mà cha mẹ phải gánh chịu.
Người ta nói rằng khi một người già chết đi thì người ấy mang đi quá khứ của chúng ta; còn khi một người trẻ chết thì người ấy mang đi chính tương lai của chúng ta. Sự mất mát này to lớn đến nỗi có thể khiến cho người ở lại không còn tha thiết sống nữa.
Thánh Kinh đã kể một câu chuyện cảm động về nỗi đau của Đavít khi đứa con nhỏ của ông bệnh nặng (2 Sm 12,16-25): Đavít rất buồn rầu và thiết tha cầu xin Chúa cho đứa nhỏ ấy khỏi bệnh. Ông còn ăn chay và đêm thì nằm ngủ dưới sàn nhà, mặc áo nhậm. Các cận thần nài nỉ ông lên giường nhưng ông không chịu. Đến ngày thứ bảy thì đứa bé chết. Các cận thần rất lo lắng, nói với nhau “Lúc đứa bé còn sống, ngài còn không nghe chúng ta. Huống chi bây giờ nó đã chết rồi”. Đavít nghe người ta xì xầm thì đoán được sự việc. Ông hỏi “Có phải con ta đã chết rồi chăng?”. Họ đáp “Thưa vâng”. Đavít liền chổi dậy, tắm rửa, mặc quần áo bình thường, vào đền thờ phủ phục trước nhan Chúa, rồi trở ra ăn uống như thường. Mọi người ngạc nhiên hỏi: “Tại sao khi đứa nhỏ chưa chết thì Ngài khóc than và nằm dưới sàn, còn khi nó chết rồi thì Ngài chổi dậy và ăn uống?” Đavít trả lời: “Khi đứa bé còn sống, ta làm tất cả để cứu mạng sống nó. Nay nó chết rồi, nó không thể trở về với Ta nữa. Nhưng Ta có thể đến với nó”.
Đavít đã nêu gương biết chấp nhận một tình huống không thể nào thay đổi được. Tuy chúng ta không thể nào quên người đã chết, nhưng cuộc sống là quý giá nên chúng ta phải tiếp tục sống. Chúng ta khóc vì một sự sống đã mất đi, nhưng nếu chúng ta cứ than khóc mãi thì sẽ có đến hai sự sống phải mất.
Đứng trước một người thân chết đi, chúng ta có thể cảm thấy như Thiên Chúa vắng mặt. Tuy nhiên chúng ta cũng có thể cảm nhận điều ngược lại: sự chết có thể kéo ta đến gần Chúa hơn. Tại sao? Vì chúng ta nhận thức rằng con người hoàn toàn bất lực trước cái chết, chỉ có Chúa mới giúp chúng ta được thôi. Từ đó chúng ta phó mình trong lòng thương xót Chúa. Cũng như Chúa đã viếng thăm bà góa thành Naim, Ngài cũng đến viếng thăm chúng ta cùng với những ơn ban nâng đỡ, hy vọng và bình an.
Thực ra người chết không chết mà chỉ đổi thế giới sống. Người thân quá cố của chúng ta không xa cách chúng ta. Họ vẫn yêu thương chúng ta và còn có thể giúp đỡ chúng ta nữa. Tuy người quá cố không trở lại với chúng ta, nhưng chúng ta có thể đến với họ. Họ đang chờ chúng ta. Chúng ta và họ sẽ gặp lại nhau trong tình thương của Chúa. (FM)
2. Sự sống hay nỗi chết
Một vị ẩn sĩ nọ, ngày kia lạc vào một hang động. Tại đây ông đã khám phá ra một kho tàng với không biết bao nhiêu vàng bạc châu báu. Nhưng ông đã vội vã ra khỏi hang, vừa chạy vừa la thất thanh: “Tôi đã thấy thần chết”.
Tình cờ ba tên cướp đi ngang qua đó, nghe tiếng kêu của vị ẩn sĩ, họ dừng lại hỏi chuyện.
Muốn chứng tỏ mình là những người không biết sợ là gì, ba tên cướp yêu cầu đưa họ đến gặp thần chết. Vị ẩn sĩ dẫn họ vào hang động và chỉ vào kho tàng. Mắt họ sáng lên và lập tức ba tên cướp tống cổ vị tu hành ra khỏi hang.
Nhưng kho tàng quá lớn, họ không thể mang ra tất cả trong một ngày. Sau một hồi bàn cãi ba tên cướp đồng ý để một người ra phố mua sắm lương thực. Hai người còn lại ngồi đó canh giữ kho báu.
Người được sai đi chợ nghĩ thầm trong bụng: “Ta sẽ ăn uống no nê, sau đó bỏ thuốc độc vào thức ăn. Hai tên khốn nạn sẽ chết và tạ sẽ chiếm trọn kho tàng”.
Hai tên ngồi canh giữ kho báu cũng bàn với nhau: “Chúng ta sẽ giết hắn. Và như thế phần của mỗi người chúng ta sẽ nhiều hơn”.
Khi kẻ mang lương thực về đến hang động: họ liền giết hắn và nuốt trọn thức ăn có thuốc độc. Thế là cả ba đã cùng nhau đi gặp thần chết như lời vị ẩn sĩ tiên báo.
*
Vì tham lam của cải mà ba sinh mạng đã bị thần chết cướp đi trong nháy mắt. Vì chạnh lòng thương xót người quả phụ cô độc, hôm nay Chúa Giêsu đã giật lại khỏi tay thần chết con trai duy nhất của bà goá thành Naim.
Chúa Giêsu đã can thiệp mau lẹ, xử lý nhanh gọn, ra tay tức thời, không chờ đợi người ta cầu xin, nài nỉ. Người nhìn rõ nỗi buồn mất con, Người hiểu thấu nỗi cô đơn của bà goá không nơi nương tựa, Người liền an ủi: “Bà đừng khóc nữa” (Lc 7,13). Rồi Người sờ vào quan tài và nói: “Này người thanh niên, tôi bảo anh. Hãy chỗi dậy!” (Lc 7,14).
Thiên Chúa yêu thương con người vì Thiên Chúa là tình yêu (1Ga 4,16). Vì bản chất của Thiên Chúa là yêu thương, nên Người muốn giải thoát con người khỏi nỗi cô đơn buồn phiền, khỏi thất vọng đắng cay, khỏi đau thương tuyệt vọng. Và nỗi đau thương tuyệt vọng lớn nhất của con người là sự chết, thì Người cũng sẵn lòng giải thoát con người khỏi chết.
Tình yêu của Thiên Chúa không dừng lại ở đó: Người còn muốn đi xa hơn nữa trong tình yêu: Người muốn giải thoát con người khỏi cái chết muôn đời. Con trai bà goá thành Naim sống lại để rồi lại phải chết, nhưng những ai được Người yêu thương giải thoát thì sẽ vĩnh viễn sống lại miên trường. Đó mới là sứ mạng của Người khi xuống trần gian.
Sự kiện con trai bà goá thành Naim được Người cho sống lại chính là hình bóng báo trước biến cố vô cùng lớn lao hơn. Biến cố đó là cốt lõi của đạo, là trung tâm điểm của Kitô giáo: Đó chính là nhờ sự chết và sống lại của Chúa Giêsu mà tất cả chúng ta được giải thoát khỏi cái chết muôn đời.
Thiên Chúa yêu thương con người, Người muốn giải thoát con người khỏi lưỡi hái của tử thần, nhưng con người vẫn có tự do để chọn sự sống hay nỗi chết. Ba tên cướp vì tham lam của cải đã chọn cho mình hai cái chết, cái chết của thể xác và cái chết của linh hồn. Trong cái hang tử thần ấy không chỉ có những con người tham của mà còn vô số những kẻ tham danh vọng, địa vị, chức quyền; không chỉ có những người mê của mà còn hằng hà những kẻ mê hút sách, rượu chè, cờ bạc, trai gái.
Cái chết phần xác thì ai cũng sẽ trải qua một lần trong đời, nhưng cái chết phần hồn thì chỉ có những con người can đảm, bền chí và trung thành với Đức Kitô và giới luật của Người mới có thể vượt qua để sống miên viễn với Người trên nơi vĩnh phúc.
*
Lạy Chúa, chúng con ước mong được chết để cùng sống lại vinh quang với Người. Nhưng trước khi chết xin cho chúng con biết dứt lòng từ bỏ những gì là xấu xa của ma quỉ, thế gian và xác thịt để chúng con được tự do thong đong về với Chúa là Cha đầy yêu thương. Amen. (TP)
3. Chuyện minh họa
Một Rabbi do thái tên là Nahman vừa có đứa con trai bị chết. Các rabbi bạn ông đến an ủi nhưng chẳng thể nào làm cho ông hết đau lòng. Cuối cùng Rabbi Moses kể cho ông nghe câu chuyện sau đây:
Một ông vua kia giao cho một người đầy tớ giữ một báu vật. Anh này ngày nào cũng than: “Khốn thân tôi! Biết tới chừng nào nhà vua mới lấy lại báu vật này để tôi không còn phải gánh vác trách nhiệm to lớn này nữa”.
Rồi Rabbi Moses áp dụng: Bạn cũng đã được giao trách nhiệm gìn giữ một báu vật là đứa con rất tốt lành của bạn. Nay nó đã được cất khỏi thế gian này mà không bị sự dữ nào làm hoen ố. Vậy bạn phải vui mừng vì đã chu toàn trách nhiệm mà Vua các vua đã giao cho ông chứ!
Câu chuyện và lời khuyên của Rabbi Moses đã làm vơi đi nỗi buồn ủa Rabbi Nahman. (FM)
V. LỜI NGUYỆN CHO MỌI NGƯỜI
Chủ tế: Anh chị em thân mến, khi xuống thế làm người, Chúa Giêsu chia sẻ mọi đau khổ, bất hạnh với nhân loại. Người đã lấy lòng từ bi nhân hậu mà lau sạch nước mắt những ai sầu khổ. Chúng ta cùng cảm tạ Người và tha thiết nguyện xin:
1. Hội thánh luôn quan tâm đến những người nghèo khổ / những ai đang gặp hoạn nạn / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho các vị mục tử / luôn bênh vực những người cô thế cô thân / và rộng rãi giúp đỡ những ai đói rách bần cùng.
2. Cái chết không loại trừ bất cứ một ai / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho người biết chuẩn bị cho cuộc sống mai sau / bằng cách làm thật nhiều việc lành phúc đức trong cuộc sống hôm nay.
3. Những người bất hạnh vẫn còn đầy dẫy trên thế giới / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho các Kitô hữu / luôn biết an ủi và trợ giúp những ai đang lâm cảnh gian truân khốn khó.
4. Vui với người vui / khóc cùng người khóc / là thái độ phải có của những ai tin Chúa / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta / luôn cố gắng thực hiện lời dạy của thánh Phaolô tông đồ.
Chủ tế: Lạy Chúa, Đức Kitô Con Chúa đã lấy tình thương mà băng bó mọi vết thương tâm hồn cho những ai đang gặp đau khổ. Xin Chúa cho chúng con biết noi gương Người là Đấng hằng sống và hiển trị muôn đời.
(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,
Chúng con thật hạnh phúc vì Chúa luôn đồng hành với chúng con. Chúa lúc nào cũng ở gần chúng con. Khi chúng con gặp đau khổ, chắc chắn Chúa cũng chạnh lòng thương xót chúng con như xưa Chúa đã chạnh lòng trước nỗi khổ của người mẹ mất con thành Nain. Chúng con xin phó thác cuộc đời trong tay Chúa. Xin Chúa gìn giữ hộ phù chúng con trong sự quan phòng của Chúa.
Lạy Chúa Giêsu mến yêu, trái tim con người là họa ảnh của Chúa vốn giầu lòng thương xót và thành tín. Nhưng Chúa ơi, sao chúng con lại quá chai lỳ, thờ ơ trước nỗi khổ của người khác. Chúng con không quan tâm đến cái chết của người hàng xóm. Chúng con không cảm thông với nỗi bất hạnh của tha nhân. Chúng con bỏ ngoài tai tiếng van xin của anh em. Xin tha thứ cho hành vi thiếu bác ái của chúng con. Xin ban tặng cho chúng con trái tim của Chúa để chúng con biết cảm thông trước những thống khổ của tha nhân và mau chóng giúp đỡ trong khả năng của mình.
Lạy Chúa, xin cho chúng con đủ can đảm và đầy hy vọng để vượt qua những thử thách gian nan trong cuộc đời. Chúng con biết rằng chính lúc khó khăn nhất, Chúa đang ở bên cạnh, đồng hành, và nâng đỡ chúng con. Xin dạy chúng con biết nương tựa nơi Chúa là khien che, thuẫn đỡ cho cuộc đời chúng con. Amen.
(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)