Lời Chúa: Thứ Ba Tuần XXVI Thường Niên

Quyền hành là để phục vụ

Thứ Ba Tuần XXVI Thường Niên.
Lời Chúa: 

 Lc 9,51-56

51 Khi đã tới ngày Đức Giê-su được rước lên trời, Người nhất quyết đi lên Giê-ru-sa-lem. 52 Người sai mấy sứ giả đi trước. Họ lên đường và vào một làng người Sa-ma-ri để chuẩn bị cho Người đến. 53 Nhưng dân làng không đón tiếp Người, vì Người đang đi về hướng Giê-ru-sa-lem. 54 Thấy thế, hai môn đệ Người là ông Gia-cô-bê và ông Gio-an nói rằng : “Thưa Thầy, Thầy có muốn chúng con khiến lửa từ trời xuống thiêu huỷ chúng nó không ?” 55 Nhưng Đức Giê-su quay lại quở mắng các ông. 56 Rồi Thầy trò đi sang làng khác.

(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)

Khi đã tới ngày Đức Giê-su được rước lên trời, Người nhất quyết đi lên Giê-ru-sa-lem. (Lc 9,51)

 
Suy niệm: 
A. Phân tích (Hạt giống…)
 
Một lần nữa, Gioan (và Giacôbê) biểu lộ những thói xấu rất tầm thường của con người:
 
 
1. Tính nóng nảy : hễ gặp chuyện không vừa ý là lập tức muốn trừng phạt.
 
2. Óc bè phái :  phân biệt bạn thù và hở một chút là muốn tiêu diệt kẻ thù.
 
3. Lạm dụng quyền hành : ỷ mình là môn đệ Chúa Giêsu nên muốn dùng lửa trời để thỏa mãn tính nóng giận cá nhân.
 
Thái độ Chúa Giêsu dạy hai bài học :
 
1. Xác định ý hướng căn bản của sứ mệnh : Con Người đến không phải để giết chết mà để cứu sống.
 
2. Nhường nhịn : làng này không tiếp mình thì sang làng khác.
 
B. Suy niệm (…nẩy mầm)
 
1. Không nên phản ứng theo cảm xúc tự phát, nhất là cảm xúc nóng giận. Phải phản ứng theo định hướng căn bản của sứ mệnh của mình: không nhằm giết chết mà nhằm cứu chữa.
 
2. Quyền hành không phải để trừng trị kẻ không làm đúng ý mình, mà để phục vụ.
 
3. Theo suy nghĩ của loài người, nhường là thiệt thòi, nhịn là nhục. Nhưng theo suy nghĩ của Chúa, nhịn nhục là biểu lộ một nhân cách rất vững vàng và một tấm lòng rất khoan dung.
 
4. Một Cha sở già kia có nhiều kinh nghiệm thường khuyên các đôi tân hôn như sau : “Khi các con thấy trong nhà sắp xảy ra cãi vã, các con hãy nói với nhau : “Để sáng mai rồi hãy gây gỗ”. Sáng hôm sau các con sẽ thấy rằng việc hôm qua thật là nhỏ nhoi không đáng gây gỗ chút nào. Khi các con sắp có chuyện cãi vã, chúng con hãy ngậm hoài một ngụm nước lạnh cho đến khi ngụm nước nóng lên. Rồi cứ tiếp tục ngậm ngụm nước khác. Làm như thế các con sẽ bớt được những xô xát đổ vỡ trong gia đình. (Trích ”Phúc”) 
 
Một thiền sư nổi tiếng người Nhật tên là Ha-cu-in đã từ nhiều năm sống ẩn dật trên núi.
 
Ngày kia, một thiếu nữ con nhà giầu bỗng thấy mình có thai. Nàng tuyên bố với mọi người rằng chính thiền sư Ha-cu-in là tác giả của bào thai. Vừa nghe tin ấy, cả dân làng do cha mẹ của thiếu nữ dẫn đầu đã giận dữ kéo đến chòi của vị thiền sư. Họ la hét, chửi rủa ông đủ điều.
 
Nhưng vốn điềm tĩnh, nhà sư chỉ mỉm cười nói :”Thế ư”
 
Ai cũng nghĩ rằng đó là một cách nhận tội. Và khi đứa bé chào đời thiền sư  Ha-cu-in lặng lẽ đến nhận nó về. Ông bỗng ẵm, nâng niu và chăm sóc nó như con ruột của mình vậy.
 
Nhưng khoảng 18 tháng sau, người thiếu nữ bỗng hối hận về hành vi của mình. Cô ta thú nhận rằng bố của đứa trẻ là một ngư phủ trong làng.
 
Nghe tin ấy, ai ai trong làng cũng cảm thấy xấu hổ vì đã nghĩ xấu và nhục mạ một con người đáng kính. Thế là một lần nữa, dưới sự dẫn đầu của cha mẹ người thiếu nữ, cả làng kéo đến chòi của vị thiền sư. Mọi người sụp lạy tỏ dấu sám hối vì đã xúc phạm đến thanh danh của vị tu sĩ thánh thiện.
 
Khi nghe mọi người đồng thanh tuyên bố sự vô tội và phục hồi danh dự cho mình, vị thiền sư vẫn chỉ mỉn cười nói :”Thế ư ?”
(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)
Cầu nguyện: 

Xem thêm:

Bài đọc 1: Dcr 8,20-23

20 ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Các nước và dân cư trong các thành phố lớn vẫn còn tuôn đến. 21 Dân thành này sẽ đến thành khác mà nói rằng : “Nào ta cùng đi làm cho nét mặt ĐỨC CHÚA dịu lại và tìm kiếm ĐỨC CHÚA các đạo binh ;cả tôi nữa, tôi cũng đi !” 22 Các dân đông đảo và các nước hùng cường sẽ đến tìm kiếm ĐỨC CHÚA các đạo binh ở Giê-ru-sa-lem và làm cho nét mặt ĐỨC CHÚA dịu lại.

23 ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Trong những ngày ấy, mười người đàn ông thuộc mọi ngôn ngữ trong các dân tộc sẽ níu lấy áo của một người Giu-đa mà nói : “Chúng tôi muốn đi với anh em, vì chúng tôi đã nghe biết rằng Thiên Chúa ở với anh em.”