Lời Chúa: Thứ Bảy tuần XII mùa Thường Niên – Đầu tháng

Xin Ngài chỉ nói một lời

Thứ Bảy tuần XII mùa Thường Niên – Đầu tháng
Lời Chúa: 

 Mt 8,5-17

Khi ấy, Chúa Giêsu vào thành Capharnaum, thì có một đại đội trưởng đến thưa Chúa rằng: “Lạy Thầy, thằng nhỏ nhà tôi đau nằm ở nhà, nó bị tê liệt đau đớn lắm!” Chúa Giêsu phán bảo ông rằng: “Tôi sẽ đến chữa nó”. Nhưng viên đại đội trưởng thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tôi không đáng được Thầy vào dưới mái nhà tôi, nhưng xin Thầy chỉ phán một lời, thì thằng nhỏ của tôi sẽ lành mạnh. Vì chưng, cũng như tôi chỉ là người ở dưới quyền, nhưng tôi cũng có những người lính thuộc hạ, tôi bảo người này đi thì anh đi, tôi bảo người kia đến thì anh đến, tôi bảo gia nhân làm cái này thì nó làm!”

Nghe vậy, Chúa Giêsu ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng: “Quả thật, Ta bảo các ngươi, Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Israel. Ta cũng nói cho các ngươi biết rằng: nhiều người từ phương đông và phương tây sẽ đến dự tiệc cùng Abraham, Isaac và Giacóp trong nước trời. Còn con cái trong nước sẽ bị vứt vào nơi tối tăm bên ngoài, ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng”. Ðoạn Chúa nói với viên sĩ quan rằng: “Ông cứ về, ông được như ông đã tin”. Và ngay giờ ấy, gia nhân ông đã được lành mạnh.

Khi Chúa Giêsu vào nhà ông Phêrô, thấy bà mẹ vợ ông đang sốt rét liệt giường. Chúa chạm đến tay bà và cơn sốt biến đi. Bà chỗi dậy tiếp đãi các ngài. Ðến chiều, họ đưa đến cho Chúa nhiều người bị quỷ ám: Chúa dùng lời đuổi quỷ, và chữa lành tất cả các bệnh nhân, để ứng nghiệm lời tiên tri Isaia nói rằng: “Người đã gánh lấy các bệnh tật của chúng ta, và đã mang lấy những nỗi đau thương của chúng ta”.

(Nguồn: Ủy ban Thánh Kinh / HĐGMVN)

“Ông cứ về, ông được như ông đã tin”. (Mt 8,13)

 
Suy niệm: 

A- Phân tích (Hạt giống…)

Phép lạ thứ nhất Chúa Giêsu làm (chữa một người cùi) là chữa một chứng bệnh bị coi là nan y, để đưa một người bị khai trừ trở về hội nhập với cộng đoàn xã hội. Bài Tin Mừng hôm nay tường thuật 3 phép lạ nữa:

– Đối tượng của phép lạ thứ hai là một người ngoại, cũng là một người bị xã hội do thái khai trừ.
– Đối tượng của phép lạ thứ ba là nhạc mẫu của Phêrô, một phụ nữ, cũng thuộc hạng bị xã hội do thái coi khinh.
– Sau đó Chúa Giêsu chữa rất nhiều người bị quỷ ám và mắc nhiều chứng bệnh khác nhau, để làm ứng nghiệm lời tiên tri Isaia về Đấng Messia Tôi Tớ “Ngài đã gánh lấy tất cả bệnh tật của chúng ta, và đã mang lấy những nỗi đau thương của chúng ta”.

B- Suy gẫm (…nẩy mầm)

1. Chúa Giêsu không loại trừ ai. Trái lại, ai càng bị loại trừ thì Chúa càng ưu ái với người đó và giúp họ trở về với cộng đoàn yêu thương.

Xét mình kỹ, tôi thấy mình có phần giống Chúa nhưng cũng có phần khác Chúa. Giống Chúa ở chỗ tôi có cố gắng yêu thương giúp đỡ những người tội lỗi, bệnh tật, nghèo nàn mà tôi gặp ở bên ngoài cộng đoàn tôi đang sống. Nhưng khác Chúa ở chỗ tôi loại trừ một số anh chị em đang cùng tôi chung sống trong cộng đoàn. Xin Chúa giúp con sống yêu thương với hết mọi người, và xin Chúa nhắc con nhớ “Bác ái phải bắt đầu từ những người gần mình nhất”.

2. Viên đại đội trưởng này tuy là người ngoại nhưng đã dạy tôi một cách cầu nguyện rất đẹp:

– Ông không xin gì cho mình cả mà xin cho người khác. Mà người khác đó chỉ là một tên đầy tớ của ông. Thường những lời cầu nguyện của tôi chỉ lẩn quẩn quanh cái tôi của bản thân mình và của một ít người thân của mình.

– Thực ra ông cũng chẳng xin nữa. Ông chỉ kể cho Chúa nghe hoàn cảnh của ông, rồi để tuỳ Chúa định liệu. Ông lại còn nói mình không xứng đáng. Ngược lại, nhiều khi tôi xin Chúa mà như ra giá cho Ngài.

3. Cha Charles de Foucauld cũng cầu xin Chúa rất nhiều. Nhưng Cha luôn kết thúc bằng câu Chúa đã nói ở vườn Cây Dầu “Nhưng xin đừng theo ý con mà hãy theo ý Chúa”. Một cách cầu xin vừa đơn sơ ở chỗ muốn gì cứ thành thật bày tỏ, nhưng cũng vừa phó thác.

4. Khi bị rơi vào hoàn cảnh thương đau, tôi thường ngã lòng không muốn cầu nguyện nữa. Như thế là tôi đã quên rằng Chúa là Đáng “gánh lấy các bệnh tật của chúng ta, mang lấy những nỗi đau thương của chúng ta”. Tôi đã quên lời mời gọi ưu ái của Ngài “Hỡi tất cả những ai gồng gánh nặng nề, hãy đến với Ta, Ta sẽ cho anh em được nghỉ ngơi bồi dưỡng”.

(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)

Cầu nguyện: 

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Chúng con xin được tôn kính và thờ lạy Chúa là Thiên Chúa uy nghi cao cả. Vì yêu thương chúng con nên đã xoá mình để trở nên tấm bánh đơn sơ tặng ban cho chúng con. Xin cho chúng con được rước Chúa với lòng yêu mến và biết ơn. Xin Chúa Giê-su Thánh Thể cũng khơi dạy nơi chúng con tình yêu hiến dâng để phục vụ tha nhân trong tinh thần hy sinh quảng đại.

Lạy Chúa Giê-su mến yêu, Chúa là Thiên Chúa đầy yêu thương. Chúa yêu thương nhân loại chúng con mà không phân biệt màu da sắc tộc, tôn giáo hay không tôn giáo. Chúa luôn nhìn đến con người đang cần giúp đỡ. Chúa không xét lý lịch. Chúa không phân loại sang hay hèn. Chúa thi ân giáng phúc cho hết thảy mọi người.

Nhưng Chúa ơi, ở đời chúng con lại quá ích kỷ và cục bộ. Chúng con chia nhóm. Chúng con phân loại để đối xử. Chúng con thiếu tình yêu vô vị lợi. Thế nên, ở đời vẫn còn đó những kiểu lợi dụng lẫn nhau. Ở đời vẫn còn đó cái đắng cay của sự lừa dối, của ích kỷ và thiếu lòng bác ái bao dung. Xin tha thứ và giúp chúng con canh tân sửa đổi. Xin Chúa uốn lòng chúng con nên giống trái tim tình yêu của Chúa. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)

Xem thêm:

BÀI ÐỌC I: St 18, 1-15

“Ðối với Thiên Chúa có gì khó đâu. Ta trở lại thăm ông và Sara được một đứa con trai”

Bài trích sách Sáng Thế

Trong những ngày ấy, Chúa hiện ra cùng Abraham dưới chòm cây ở Mambrê, đang lúc ông ngồi ở cửa lều giữa trưa nóng bức. Ông ngước mặt lên thấy ba người nam xuất hiện, đứng gần ông. Vừa trông thấy, từ cửa lều, ông chạy ra đón các vị ấy, rồi sấp mình lạy và thưa rằng: “Lạy Chúa, nếu con được đẹp lòng Chúa, xin đừng bỏ đi qua. Con xin lấy ít nước để các Ðấng rửa chân, và nghỉ mát. Con xin đem ít bánh mời các Ðấng dùng để lấy sức lại rồi sẽ đi: chính vì thế mà các Ðấng đã ghé vào nhà con”. Các Ðấng ấy nói: “Như ông đã ngỏ, xin cứ làm”. Abraham liền vào lều và bảo Sara rằng: “Hãy mau mau trộn ba đấu bột làm bánh nướng”. Còn ông, ông chạy đến đàn bò bắt một con bê non hảo hạng, trao cho đầy tớ đem đi nấu. Ông lấy bơ sữa và thịt bê đã chín, dọn ra trước mặt các Ðấng. Chính ông đứng hầu các Ðấng dưới bóng cây. Ăn xong, các Ðấng hỏi Abraham rằng: “Sara bạn ông đâu?” Ông trả lời: “Kìa, bạn con ở trong lều”. Một Ðấng nói tiếp: “Ðộ này sang năm, khi Ta trở lại thăm ông, thì cả hai vẫn còn mạnh khoẻ, và Sara bạn ông sẽ được một con trai”. Sara đứng sau cửa lều nghe vậy thì bật cười, vì cả hai đã già nua tuổi tác: Sara đã qua thời kỳ sinh nở. Bà cười thầm rằng: “Tôi đã già, ông nhà tôi đã lão, nào tôi còn tìm lạc thú nữa sao!”

Chúa phán cùng Abraham rằng: “Sao Sara lại cười mà rằng: “Nào tôi đã già mà còn sinh nở được sao?” Ðối với Chúa, có gì khó đâu? Theo đúng kỳ hẹn, độ này sang năm, Ta sẽ trở lại thăm ông, cả hai vẫn còn khoẻ mạnh, và Sara sẽ được một con trai”. Sara chối mà rằng: “Con không có cười”, bởi vì bà khiếp sợ. Nhưng Chúa đáp lại: “Không đúng, bà có cười”.

(Nguồn: Ủy ban Thánh Kinh / HĐGMVN)