Chối đạo
Lc 12,8-12
8 “Thầy nói cho anh em biết : phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Con Người cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt các thiên thần của Thiên Chúa. 9 Còn ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì sẽ bị chối trước mặt các thiên thần của Thiên Chúa. 10 “Bất cứ ai nói phạm đến Con Người, thì còn được tha ; nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần, thì sẽ chẳng được tha.
11 “Khi người ta đưa anh em ra trước hội đường, trước mặt những người lãnh đạo và những người cầm quyền, thì anh em đừng lo phải bào chữa làm sao, hoặc phải nói gì, 12 vì ngay trong giờ đó, Thánh Thần sẽ dạy cho anh em biết những điều phải nói.”
(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)
Còn ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì sẽ bị chối trước mặt các thiên thần của Thiên Chúa. (Lc 12,9)
A. Phân tích (Hạt giống…)
Văn mạch : Đoạn này tiếp liền đoạn hôm qua và cùng một chủ đề “ Chúa Giêsu khuyên môn đệ mình hãy mạnh dạn sống và rao giảng Tin Mừng, đừng sợ. Trong đoạn hôm qua, Chúa Giêsu đã đưa một lý do để đừng sợ, đó là có Thiên Chúa quan phòng. Hôm hay Ngài đưa thêm hai lý do nữa :
1. Câu 8-10 : Lý do thứ hai để đừng sợ là trong ngày phán xét chính Chúa Giêsu sẽ tuyên bố nhận kẻ can đảm làm chứng cho Ngài. Lời trấn an này đi kèm với lời đe dọa : Chúa Giêsu sẽ không nhìn nhận kẻ nào vì sợ mà chối Ngài.
2. Câu 11-12 : Lý do thứ ba để đừng sợ là sẽ có Thánh Thần soi sáng cách ăn nói và ứng phó khi người môn đệ bị đưa ra trước những nhà cầm quyền thế gian.
B. Suy niệm (…nẩy mầm)
1. Tử đạo và chối đạo ngày nay: “Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta nhìn lại cuộc sống. Ngày nay những cuộc bách hại đạo công khai không còn, nhưng những khó khăn mọi mặt mà người kitô hữu đang trải qua cũng đủ để họ tuyên xưng đức tin đến mức tử đạo. Ngược lại, khước từ sống theo những cam kết đức tin cũng là một hình thức chối đạo. Chối đạo khi không có những hành động cụ thể, khi đóng khung đức tin vào những việc đạo đức làm vì thói quen, khi không nhận ra tình yêu quan phòng của Thiên Chúa” (Trích “Mỗi ngày một tin vui”).
2. Lần đầu tiên giảng Lời Chúa, một nữ mục sư trẻ giảng chưa được lưu loát lắm. Trong đám thính giả, một người lên tiếng : “Cô ơi, cô chưa đủ khả năng giảng đâu. Cô nên xấu hổ về chính mình đi”. Nữ mục sư đáp : “Vâng, tôi rất xấu hổ về tôi. Nhưng tôi không hề xấu hổ về Chúa Giêsu, Đấng đã dám lấy chính máu mình để cứu chuộc chúng ta”. (Christian Herald).
3. Lc 1,28-37 : Khi nghe Thiên sứ báo Thiên Chúa muốn giao cho Đức Maria một sứ mạng quan trọng là làm mẹ Đấng Cứu Thế, Người đã “bối rối”. Nhưng thiên sứ đáp : “Đừng sợ… Thánh Thần đã ngự xuống trên cô… Đối với Thiên Chúa không có gì là không thể làm được”.
4. Trong thời đầu mở mang Giáo Hội, các môn đệ Chúa đã nhờ “tràn đầy Thánh Thần” nên “không sợ” áp bức, “mạnh dạn” loan báo Tin Mừng (Cv 4,33 : các tông đồ ; Cv 7,55-56 : Têphanô ; Cv 21,8-14 : Phaolô)
CHUYỆN THÁNH BERNAĐÔ
Ngày nọ ở Clervaux hết muối vị tu trưởng thánh Bernađô- gọi một thầy tên Guibert và bảo:
Con hãy lấy con lừa ( vì đây là con vật duy nhất mà tu viện sở hữu ) và đi ra phố mua muối.
– Xin Cha con tiền để trả- Guiber nói.
Con ơi thánh Bernađô trả lời-, đã khá lâu Cha không còn tiền không còn vàng. Nhưng trên cao kia có đấng giữ túi tiền và kho tàng của Cha!
Nghe nói thế Guiber suýt nữa phì cười,nhưng thầy không thể không lưu ý Cha thánh điều này:
Thưa Cha nếu con đi với hai tay không thì con cũng trở về chắc chắn với hai tay không.
Đừng sợ con ạ, hãy tin tưởng. Đấng giữ kho báu của Cha sẽ ở với con và người sẽ tìm cách giúp con có những gì cần thiết để làm xong công tác.
Guiber cúi đầu nhận phúc lành từ tay vị tu viện trưởng và dẫn con lừa ra đi.Các mối nghi ngờ của thầy không hoàn toàn tan biến. Nhưng khi thấy sắp băng qua cửa thành thì có một vị Linh mục đến gần và hỏi :
Thầy từ đâu đến vậy và đi đâu đó?
Guiber không do dự thú nhận sự túng thiếu cùng độ của tu viện của thầy và chính sự bối rối hiện nay của thầy. Rất cảm động, vị Linh mục dẫn thấy về nhà và cho thầy nữa thùng muối và một số tiền là 30 xu ( tương đương với 300 quan Pháp.
Hãy tưởng tượng niềm vui của thầy Guiber. Thầy trở về lại tu viện và chỉ còn việc phải làm là ngay lập tức kể lại câu chuyện cho bề trên của thầy.
Cha đã nói rõ với con-, thánh Bernađô đáp-, và Cha lập lại với con điều đó: Đối với người Kitô hữu không có cái gì khác ngoài đức tin!
Không có đức tin con người chỉ là một chiếc máybay không động cơ và không tài nào hướng lên Thiên Chúa được. “ Người nào không biết nhìn nhận đấng tạo thành nó, kẻ đó chỉ là một con vật”- Thánh Jérôme nói-, và: Không có đức tin không thể có hạnh phúc”- thánh Phanxicô đệ Salê nói thêm!
(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)
Xem thêm:
Bài đọc 1: Rm 4,13.16-18