Thầy là Con Thiên Chúa
Ga 1,43-51
43Hôm sau, Đức Giêsu quyết định đi tới miền Galilê. Người gặp ông Philípphê và nói: “Anh hãy theo tôi.” 44Ông Philípphê là người Bếtxaiđa, cùng quê với các ông Anrê và Phêrô. 45Ông Philípphê gặp ông Nathanaen và nói: “Đấng mà sách Luật Môsê và các ngôn sứ nói tới, chúng tôi đã gặp: đó là ông Giê-su, con ông Giuse, người Nadarét.”46Ông Nathanaen liền bảo: “Từ Nadarét, làm sao có cái gì hay được? ” Ông Philípphê trả lời: “Cứ đến mà xem! ” 47Đức Giêsu thấy ông Nathanaen tiến về phía mình, liền nói về ông rằng: “Đây đích thật là một người Ítraen, lòng dạ không có gì gian dối.” 48Ông Nathanaen hỏi Người: “Làm sao Ngài lại biết tôi? ” Đức Giêsu trả lời: “Trước khi Philípphê gọi anh, lúc anh đang ở dưới cây vả, tôi đã thấy anh rồi.” 49Ông Nathanaen nói: “Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, chính Thầy là Vua Ítraen! ” 50Đức Giêsu đáp: “Vì tôi nói với anh là tôi đã thấy anh ở dưới cây vả, nên anh tin! Anh sẽ còn được thấy những điều lớn lao hơn thế nữa.” 51Người lại nói: “Thật, tôi bảo thật các anh, các anh sẽ thấy trời rộng mở, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người.”
(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)
Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, chính Thầy là Vua Ítraen (Ga 1,49)
Phúc âm hôm nay là phần kết thúc việc Chúa kêu gọi một số môn đệ đầu tiên. Người đó là Nathanael quê tại Cana miền Galilê (Ga 21,2). Ông được Chúa kêu gọi làm môn đệ đồng thời với Philiphê là người dẫn mối cho Nathanael. Buổi đầu được giới thiệu, ông còn hồ nghi đôi chút vì cho rằng: “Nazareth có gì là tốt đâu” (c.46), vì thực sự Kinh Thánh Cựu ước chưa hề nói tới Nazareth một lần nào. Cho nên, khi nghe người bạn giới thiệu Chúa Giêsu quê Nazareth ông tỏ ra ngại ngùng. Nhưng khi cảm nghiệm được sự hiểu biết siêu nhiên đặc biệt của Chúa Giêsu về đời tư của ông thì ông đã nhận ra Chúa Giêsu là “Con Thiên Chúa” (c.49). Từ đó Nathanael là môn đệ của Chúa thực thụ.
Tên của Nathanael không có trong danh sách các tông đồ đoàn 12 người. Từ thế kỷ thứ IX, những người miền Syria và thế kỷ XII những người gốc Latinh đã đồng hóa Nathanael với Barthôlômêô là người có trong danh sách các tông đồ (Mc 10,3. Mc 3,18).
Nathanael đã cảm phục Chúa, đi theo Chúa vì thấy rằng Chúa biết về đời tư của ông, Chúa nói: “Ta đã thấy ngươi dưới bóng cây vả” (c.48). Đấy là một sự hiểu biết của một vị Thiên Chúa dành riêng cho đời ông. Trước khi ông đến gặp Chúa, Chúa đã biết ông ngồi dưới gốc cây vả. Chúa biết ông là một người “Công chính ngay thật” (c.47). Đó là hai cái biết, Nathanael ngạc nhiên hỏi lại Chúa: “Bởi đâu mà Ngài biết được vậy?” (c.48) Chúa quả quyết thêm: “Trước khi Philiphê gọi ngươi, Ta đã thấy ngươi dưới gốc cây vả” (c.48).
Cây vả, cây nho, cây ôliu là ba thứ cây quen thuộc của miền Do thái, được Kinh Thánh nhắc nhở nhiều lần. Người Do thái cấy cây vả bên những giàn nho để tạo khí ẩm. Quả cây vả này ăn mát lịm và cũng dùng pha chế để làm bánh Gâteau (1Sm 25,18). Xưa kia tiên tri Isaia đã khuyên nhủ vua Ezechias lấy tấm bánh quả vả đắp lên bệnh nhọt ung thư và được Thiên Chúa cho khỏi qua dấu hiệu bánh quả vả (2V 20,7).
Trong Tân ước, có hai lần cây vả được nhắc tới. Một lần Chúa chúc dữ cho cây vả không sinh hoa trái (Mc 11,12-14). Một lần nữa là Chúa nói không thể tìm quả vả nơi bụi gai (Mt 7,16).
Kiểu nói dưới bóng cây vả mang nhiều ý nghĩa:
Chỉ sự an bình an lạc, an cư lạc nghiệp (Mt 4,4), vui vẻ như kiểu thả sáo diều Việt Nam.
Bóng cây vả còn có ý nghĩa là để suy gẫm và việc học hỏi sách luật nữa. Hãy cho rằng trường hợp Nathanael dưới trướng cây vả là để học hỏi lề luật. Như vậy là ông đang cần mẫn đi tìm ý Thiên Chúa qua Kinh Thánh, cho nên ông được Chúa ca tụng là người rất mực ngay thẳng, không quanh co, gian lận, xảo trá (c.47). Việc ông suy nghĩ và học hỏi lề luật dẫn đưa ông tới gặp chính Đấng làm ra lề luật, mà chính ông đã tuyên xưng lòng tin qua câu: “Ngài là con Thiên Chúa, là Vua Israel” (c. 49).
Sự ngay thẳng của Nathanael mời gọi chúng ta hãy có một tấm lòng trung thực ngay chính như ông khi học hỏi lời Chúa. Cùng đích chóp đỉnh của Phúc âm, của lời Chúa là chính Chúa. Chúng ta đừng cắt nghĩa lời Chúa theo tư lợi ích kỷ hay dục vọng của lòng mình. Lời Chúa luôn là khuôn vàng thước ngọc, là đèn soi bước chân đi, là lời hằng sống (Ga 6,68). Như vậy đừng bao giờ làm bể thước đo đó, cũng đừng làm mờ bóng đèn đó, và tệ hơn nữa là tắt đèn đi gây bóng tối cho mình và người khác đang cần tới ánh sáng đó… để về với Thiên Chúa hằng sống.
Lạy Chúa, xin cho mỗi tấm lòng chúng con được trở nên mềm mại trước lời Thiên Chúa và tiếng Ngài mời gọi con bước tới. Xin cho con dám can đảm trao phó đời mình cho Chúa, để đời con luôn có Chúa đồng hành, được Ngài yêu thương dẫn dắt và thôi thúc con vươn tới điều thiện hảo.
Lm. Nguyễn Cao Siêu
Xin mời xem thêm:
BÀI ÐỌC I:
1 Ga 3, 11-21
“Chúng ta đã được chuyển từ cõi chết đến cõi sống, vì chúng ta thương yêu anh em”.
Bài trích thư thứ nhất của Thánh Gioan Tông đồ.
Các con thân mến, đây sứ điệp các con đã nghe từ ban đầu là chúng ta phải thương yêu nhau. Không như Cain, người thuộc về ma qủy, nên đã giết em mình. Nhưng tại sao nó đã giết em? Vì công việc nó làm là gian ác, còn công việc của em nó thì chính trực. Các con đừng ngạc nhiên, nếu thế gian ghét các con. Chúng ta biết rằng chúng ta đã được chuyển từ cõi chết đến cõi sống, vì chúng ta thương yêu anh em. Ai không yêu thương, thì ở trong cõi chết. Hễ ai ghét anh em mình đều là kẻ sát nhân, và các con biết rằng mọi kẻ sát nhân không có sự sống đời đời ở trong mình. Do điều này mà chúng ta đã biết tình yêu của Thiên Chúa là chính Người đã thí mạng sống mình vì chúng ta, nên chúng ta cũng phải thí mạng sống mình cho anh em. Nếu ai có của cải đời này mà thấy anh em mình túng thiếu, lại đóng cửa lòng mình đối với họ, thì làm sao tình yêu của Thiên Chúa ở trong người ấy được? Các con thân mến, chúng ta đừng yêu bằng lời nói và miệng lưỡi, nhưng bằng việc làm và chân thật. Do đó chúng ta biết mình thuộc về sự thật, và sẽ được vững lòng trước mặt Chúa. Vì nếu lòng chúng ta có khiển trách chúng ta, thì Thiên Chúa còn lớn hơn lòng chúng ta và Người thông biết mọi sự. Các con thân mến, nếu lòng chúng ta không khiển trách, thì chúng ta tin tưởng nơi Thiên Chúa, và bất cứ điều gì chúng ta xin, thì chúng ta cũng được Người ban cho, vì chúng ta giữ giới răn Người và làm điều đẹp lòng Người.
(Nguồn: Ủy Ban Thánh Kinh / HĐGMVN)