Lời Chúa: Thứ Sáu tuần III Thường Niên A

Hạt giống, hạt cải

 
 
Thứ Sáu tuần III Thường Niên A
Lời Chúa: 

Mc 4,26-34

26Người nói: “Chuyện Nước Thiên Chúa thì cũng tựa như chuyện một người vãi hạt giống xuống đất. 27Đêm hay ngày, người ấy có ngủ hay thức, thì hạt giống vẫn nẩy mầm và mọc lên, bằng cách nào, thì người ấy không biết. 28Đất tự động sinh ra hoa màu: trước hết cây lúa mọc lên, rồi trổ đòng đòng, và sau cùng thành bông lúa nặng trĩu hạt. 29Lúa vừa chín, người ấy đem liềm hái ra gặt, vì đã đến mùa.” 30Rồi Người lại nói: “Chúng ta ví Nước Thiên Chúa với cái gì đây? Lấy dụ ngôn nào mà hình dung được? 31Nước Thiên Chúa giống như hạt cải, lúc gieo xuống đất, nó là loại hạt nhỏ nhất trên mặt đất. 32Nhưng khi gieo rồi, thì nó mọc lên lớn hơn mọi thứ rau cỏ, cành lá xum xuê, đến nỗi chim trời có thể làm tổ dưới bóng.” 33Người dùng nhiều dụ ngôn tương tự mà rao giảng lời cho họ, tuỳ theo mức họ có thể nghe. 34Người không bao giờ rao giảng cho họ mà không dùng dụ ngôn. Nhưng khi chỉ có thầy trò với nhau, thì Người giải nghĩa hết.

Chúng ta ví Nước Thiên Chúa với cái gì đây? Lấy dụ ngôn nào mà hình dung được? (Mc 4,30)

 
Suy niệm: 

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu dùng hạt giống và hạt cải làm thí dụ để nói về nước Thiên Chúa.

Nước Thiên Chúa được thiết lập giống như một tiến trình gieo gặt trọn vẹn: từ hạt giống, hạt nảy sinh thành cây, nổi thành bông lúa. Như người dân Palestin, sau khi gieo hạt giống họ âm thầm chờ đợi mùa chín để gặt hái, chứ không hề biết hạt giống được gieo xuống đất đã phát triển thế nào. Chúa Giêsu cũng gieo hạt giống như Nước Trời nơi tâm lòng con người, cùng với ơn Chúa, Nước đó âm thầm phát triển lan rộng khắp thế giới, tạo lên mùa gặt các linh hồn. Chúa Giêsu chỉ đích thân có mặt trong mùa gieo giống và mùa gặt hái. Tuy nhiên, trong khoảng thời gian chờ đợi, Ngài vẫn tiếp tục hoạt động một cách vô hình, qua Chúa Thánh Thần và Giáo Hội. Khi Nước Thiên Chúa đã phát triển đến mức tối đa, Ngài sẽ trở lại trong vinh quang, thu hoạch mùa gặt của Ngài.

Dụ ngôn hạt cải là dụ ngôn cuối cùng trong năm dụ ngôn về Nước Thiên Chúa. Cũng như các dụ ngôn trước, dụ ngôn này được rút ra từ đời sống thôn dã. Đưa ra một nét tương phản hấp dẫn: hạt cải nhỏ xíu trở thành cây to lớn. Nước Thiên Chúa cũng mang nơi mình một nghịch lý tương tự? Dưới cái nhìn của Máccô, dụ ngôn hạt cải chứa đựng cách diễn tả tuyệt vời về bí mật Mêsia. Cho đến lúc này, hành vi của Chúa Giêsu có thể coi là vô nghĩa và Nước Thiên Chúa vẫn chỉ là một thực tế khiêm tốn. Dù vậy, các dân ngoại đang nhìn thấy sự tăng trưởng dị thường của nó như Kitô hữu ở Rôma đã kinh nghiệm được điều này. Chính Giáo Hội tiên khởi, dù yếu đuối, vẫn ý thức được mình đang tham dự vào sự thành công của một công trình đã sẵn tiềm tàng nguồn sinh lực vô biên, công trình này sẽ đạt tới mức hoàn vũ vào cuối giai đoạn phát triển của nó.

Hạt giống đã trải qua một quá trình phát triển âm thầm trước khi tới mùa gặt; hạt cải được trồng dưới đất cũng phải trải qua một quá trình cho đến khi trở thành một cây lớn. Trong những bổn phận dù âm thầm hàng ngày, chúng ta hãy tin tưởng và phó thác cho quyền năng yêu thương của Chúa. Chính Ngài sẽ làm cho công việc chúng ta thực hiện theo ý chúa đạt tới kết quả vượt quá sức tưởng tượng của chúng ta, và như vậy chúng ta sẽ làm ích cho chính bản thân, cho tha nhân và cho Nước Chúa.

Cầu nguyện: 

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con chu toàn bổn phận hàng ngày, biết phó thác cho tình yêu thương của Chúa, để công việc chúng con thực hiện theo ý Chúa đạt tới kết quả tốt đẹp, để chúng con làm ích cho chính bản thân và tha nhân. Amen