Đức Hồng Y là một người bạn thân của Đức Giáo Hoàng danh dự Bênêđicô XVI, và cũng là người đã thuyết phục ngài nhận lãnh trách vụ chủ chăn toàn thể Hội Thánh trong Mật Nghị bầu Giáo Hoàng vào tháng Tư năm 2005 sau khi Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II qua đời. Vì thế, Đức Bênêđicô XVI đã viết một bài nói lên lòng thương tiếc Đức Hồng Y của ngài. Những tâm tình này đã được đọc lên trong tang lễ. Toàn văn bài viết của Đức Bênêđicô XVI như sau:
Vào giờ này, khi Giáo Hội tại Köln và các tín hữu ở các nơi khác xa hơn đang tiễn biệt Đức Hồng Y Joachim Meissner, tôi đồng hành với họ trong trái tim và suy nghĩ của tôi và vui mừng đáp lại mong mỏi của Đức Hồng Y Woelki là muốn tôi nói lên một vài suy tư cùng anh chị em.
Thứ Tư vừa rồi khi nhận được tin qua điện thoại về cái chết của Đức Hồng Y Meissner, lúc đầu tôi không thể tin được. Chúng tôi đã nói chuyện với nhau vào ngày hôm trước qua điện thoại. Ngài nói với tôi về tâm tình tạ ơn vì được nghỉ hè, sau khi đã tham dự vào lễ tuyên phong Chân Phước cho Đức Giám Mục Teofilius Maturlionis ở Vilnius vào Chúa Nhật trước đó [25 tháng 6]. Tình yêu của ngài dành cho Giáo Hội láng giềng ở phiá Đông, nơi đã bị bách hại dưới chế độ cộng sản, cũng như lòng biết ơn đối với những chịu đựng khổ đau trong thời gian đó đã để lại dấu ấn suốt đời đối với ngài. Vì thế, chẳng phải là tình cờ mà cuộc thăm viếng cuối cùng mà ngài thực hiện trong đời được dành cho một chứng nhân đức tin.
Điều gây ấn tượng cho tôi một cách đặc biệt trong những cuộc nói chuyện gần đây với Đức Hồng Y, giờ đây đã về nhà Cha rồi, là thái độ vui tươi hồn nhiên, sự bình an nội tâm và sự an tâm ngài đã tìm thấy. Chúng ta biết rằng thật là khó khăn cho ngài, một người chăn dắt đàn chiên và là một vị mục tử nhiệt thành của các linh hồn, khi phải rời khỏi sứ vụ của mình, đúng vào lúc Giáo Hội đang có nhu cầu bức thiết phải có những mục tử dám phản đối chế độ độc tài đương đại, và quyết tâm hành động và suy nghĩ hoàn toàn từ quan điểm đức tin. Tuy nhiên, điều gây ấn tượng mạnh hơn đối với tôi là trong giai đoạn cuối cùng của cuộc đời mình, ngài đã học cách buông ra, và ngày càng sống trong sự tín thác rằng Chúa không bỏ rơi Giáo Hội của Ngài, cho dù đôi khi con tàu gần như ngập đầy nước đến mức sắp chìm.
Có hai điều mà trong giai đoạn cuối cùng này cho phép ngài ngày càng hạnh phúc và yên tâm hơn.
Thứ nhất là ngài thường nhắc với tôi rằng điều làm ngài tràn ngập niềm vui sâu sắc là nhận thấy rằng, qua Bí Tích Hòa Giải, nhiều người trẻ tuổi, đặc biệt là các nam thanh niên cảm nghiệm được lòng thương xót nơi sự tha thứ, như một ân sủng, giúp họ tìm được sự sống, mà chỉ có Chúa mới có thể ban cho họ.
Thứ hai, điều liên tục xảy ra và một lần nữa làm ngài xúc động và hạnh phúc, là sự gia tăng rõ rệt trong việc chầu Thánh Thể. Đây là chủ đề chính đối với ngài tại Ngày Giới trẻ Thế giới ở Köln. Đó là sự tôn thờ, trong im lặng, trong đó chỉ một mình Chúa nói với con tim chúng ta. Một số người chịu trách nhiệm về mục vụ và phụng vụ cho rằng một sự im lặng như vậy trong việc chiêm ngắm Chúa trước một số đông người như thế sẽ không thể đạt được điều gì. Một vài người cũng cho rằng sự thờ phượng Thánh Thể như vậy không có nghiã gì nhiều, bởi vì Chúa muốn các tín hữu tiếp nhận Ngài trong Bánh Thánh Thể hơn là chiêm ngắm. Tuy nhiên, thực tế là một người không thể ăn bánh này chỉ như một loại dưỡng chất, và “đón nhận” Chúa trong Bí Tích Thánh Thể phải bao gồm tất cả các chiều kích hiện sinh của chúng ta – việc đón nhận đó phải là một sự thờ phượng, mà theo thời gian ngày càng trở nên rõ ràng hơn. Vì vậy, việc chầu Thánh Thể tại Ngày Giới Trẻ Thế Giới tại Köln đã trở thành một biến cố nội tâm không thể nào quên được, và không chỉ đối với Hồng Y mà thôi. Thời điểm này đối với ngài, sau đó, luôn hiện diện trong tâm hồn và là một ánh sáng tuyệt vời đối với ngài.
Vào buổi sáng cuối cùng, Đức Hồng Y Meissner đã không xuất hiện trong Thánh Lễ, người ta tìm thấy ngài chết trong phòng của ngài. Cuốn Phụng Vụ các giờ kinh đã trượt khỏi tay ngài: Đức Hồng Y đã chết trong khi cầu nguyện, mặt ngước nhìn lên Chúa, trong cuộc trò chuyện với Ngài. Nghệ thuật của cái chết, được trao cho ngài, một lần nữa chứng minh ngài đã sống như thế nào: đó là với khuôn mặt hướng về Chúa và trong cuộc trò chuyện với Ngài. Vì vậy, chúng ta có thể tự tin phó thác linh hồn của ngài cho lòng nhân lành của Thiên Chúa. Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa vì chứng tá của tôi tớ Chúa, là Joachim đây. Xin ngài cầu bầu cho Giáo Hội tại Köln và cho toàn thế giới! Xin cho ngài yên nghỉ trong bình an!
(Chân Phương, vietcatholic 16.07.2017)