Tháng 11/2016
01/11/16 THỨ BA TUẦN 31 TN
Các Thánh Nam Nữ Mt 5,1-12
PHẦN THƯỞNG LÀ CHÍNH CHÚA
“Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao.” (Mt 5,12)
Suy niệm: Người ta rất thiếu công bằng, nếu không muốn nói có ác ý, khi chỉ thông tin một vài gương xấu của một số phần tử trong Giáo Hội nhằm bôi xấu Giáo Hội. Nói cách khác, người ta chú ý tiếng ồn do một vài gương xấu mà nhắm mắt làm ngơ trước sức sống đang vươn lên của toàn thể Giáo Hội giữa thế giới thế tục này. Sách Khải Huyền cho chúng ta cái nhìn quân bình khi loan báo con số các thánh “không thể nào đếm nổi, thuộc mọi dân, mọi nước, mọi ngôn ngữ” (Kh 7,9). Số các thánh đó không chỉ gồm những vị được đưa vào sổ bộ, mà gồm những người thiện tâm và những người lành bí tích Rửa Tội mọi thời, từ Cựu Ước đến Tân Ước, từ các chứng nhân Ki-tô hữu tiên khởi và cho đến hôm nay. Đó là những vị đã “trải qua cơn thử thách lớn lao… giặt sạch và tẩy áo mình trong máu Con Chiên” (Kh 7,14), là những vị theo Chúa đến mức bỏ mình, vác thập giá mà theo Chúa chẳng khác gì số phận của hạt lúa mì rơi xuống đất và thối đi, nhưng sẽ trổ sinh nhiều bông hạt trong cánh đồng truyền giáo. Các ngài hớn hở vui mừng dám sống như thế chỉ vì khám phá phần thưởng lớn lao các ngài lãnh nhận là chính Thiên Chúa. Lẽ nào người ta không thấy con số đông đảo đáng khâm phục này?
Mời Bạn: Thánh giáo hoàng Gio-an Phao-lô II đã khuyên nhủ chúng ta đừng sợ sống thánh. Sống thánh là ơn gọi của chúng ta. Vậy, đời sống của bạn hôm nay thế nào?
Sống Lời Chúa: Xin ơn sống thánh hằng ngày.
Cầu nguyện: Đọc kinh Năm Thánh Lòng Thương Xót.
02/11/16THỨ TƯ ĐẦU THÁNG TUẦN 31 TN
Cầu cho các tín hữu đã qua đời Lc 23,33.39-43 (Lễ II)
ĐƯỜNG NÀO LÊN THIÊN ĐÀNG?
“Hôm nay anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng.” (Lc 23,43)
Suy niệm: Chúng ta có kinh nghiệm về hạnh phúc và đau khổ, nhưng không ai có kinh nghiệm về sự chết, trừ một mình Chúa Giê-su, Đấng sống lại từ cõi chết. Vì thế những lời hứa của Ngài làm cho ta tin tưởng và hướng dẫn đời sống ta mỗi ngày. Những ai có kinh nghiệm gần kề cái chết (trải qua một cơn bệnh thập tử nhất sinh, hay một thảm hoạ, thien tai, khủng bố…) có thể cho ta biết sự chết đáng sợ biết bao.
Mời Bạn: Ai là người cứu chúng ta trong ngày sau hết? Số phận những người đã ra đi nói gì với bạn? Những câu hỏi đại loại như thế đã từng ám ảnh biết bao nhà hiền triết chứ không riêng gì bạn và tôi. Nếu con đường nên thánh của ngày hôm qua xem ra dễ dàng đến bất ngờ, thì con đường đưa đến sự sống cũng bất ngờ không kém. Mời bạn nghe anh “trộm lành” cùng bị đóng đinh với Chúa bày tỏ niềm tin vào Chúa Giê-su – một Chúa Giê-su không còn hình tượng con người – và nghe lời khẳng định ‘chắc nịch’ của Ngài: “Hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng.” Nỗi sợ hãi giờ chết sẽ tiêu tan khi ta có điểm tựa nơi chính Chúa Giê-su. Bên kia thập giá là ngôi mộ trống của ngày phục sinh. Ước gì những hình ảnh đó luôn nhắc ta ‘bớt sợ’ giờ chết, và cũng luôn tra vấn ta về cách sống đức tin hiện tại của mình.
Sống Lời Chúa: Đừng quên cầu nguyện và dâng những hy sinh để cầu cho các đẳng linh hồn.
Cầu nguyện: Hôm nay khi đọc kinh “Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, cho các linh hồn được lên chố nghỉ ngơi”, chúng ta đọc thêm: “Xin cũng cho chúng con, những người sẽ chết, được mạnh tin vào Chúa, Đấng không hề bỏ rơi những ai trông cậy vào Ngài.”
03/11/16 THỨ NĂM ĐẦU THÁNG TUẦN 31 TN
Th. Mác-ti-nô Po-rét, tu sĩ Lc 15,1-10
MỤC TỬ NHƯ LÒNG CHÚA
“Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất?”(Lc 15,4)
Suy niệm: Theo Thánh Kinh, mục tử vừa là thủ lãnh, vừa là người bạn đồng hành với đàn chiên. Mục tử vừa là người hùng mạnh có sức gìn giữ đàn chiên, vừa là người biết chăm sóc đàn chiên, biết bồng ẵm chúng trên tay, biết đem chiên đến đồng cỏ non, đến chỗ nghỉ ngơi, nhất là biết băng bó cho chiên bị thương tích. Nhiệm vụ của mục tử là qui tụ đàn chiên chứ không loại trừ, vì thế, dù chỉ một con chiên lạc người mục tử cũng phải đi tìm cho kỳ được. Hội Thánh được mạc khải và nhận ra Chúa Giê-su chính là mục tử mẫu mực, mục tử như lòng Chúa Cha mong ước. Ngài chăm lo qui tụ mọi hạng người, vượt ra khỏi quan niệm hẹp hòi về “đàn chiên” của người đương thời. Nhà của những người bị loại trừ, bị xa lánh, lại là địa chỉ Ngài thường hay lui tới để đưa họ về trong đàn chiên của Thiên Chúa. Nhiệm vụ này đòi hỏi mục tử Giê-su phải hy sinh lớn lao, kể cả mạng sống.
Mời Bạn: Mọi Ki-tô hữu đều là những mục tử: mục tử cha, mục tử mẹ, mục tử anh, mục tử chị, mục tử linh mục, mục tử giáo dân. Vai trò này chúng ta nhận được từ Chúa Giê-su và tiếp nối Ngài để sống hôm nay. Chỉ một tên gọi “mục tử” này có gợi lên trong chúng ta nhiều việc phải làm hay không?
Sống Lời Chúa: Nhìn lại “đàn chiên” Chúa giao cho bạn và kiểm điểm vai trò mục tử của bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa là mục tử nhân lành, những lỗi lầm của con trong vai trò mục tử đã làm đàn chiên Chúa tan tác, bị bỏ bê. Xin giúp con biết yêu thương và phục vụ họ tận tụy hơn.
04/11/16 THỨ SÁU ĐẦU THÁNG TUẦN 31 TN
Th. Ca-rô-lô Bo-rô-mê-ô, giám mục Lc 16,1-8
Ở TRONG NHÀ VÀ Ở NGOÀI NHÀ
“Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ.” (Lc 16,4)
Suy niệm: Người ta thường nói có “an cư” rồi mới “lạc nghiệp.” Thế nên điều tốt nhất cho công việc của người quản gia không phải là nắm giữ nhiều tay hòm chìa khoá cho bằng trước tiên được ở trong nhà của chủ. Chính vì thế, khi bị phát giác là phung phí tài sản của chủ, cầm chắc mình sẽ mất việc, tên quản gia bất lương không bận tâm tìm việc làm khác cho bằng tìm một nơi ở khác. Bởi vậy anh suy nghĩ tính toán và nói với lòng mình: “Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ.”
Điều đó còn đúng hơn nữa đối với những ai được gọi là con cái Chúa. Không còn gì bất hạnh hơn khi bị đuổi ra khỏi nhà của Thiên Chúa vì đã bất trung trong việc quản lý tài sản của Ngài.
Mời Bạn: Chúng ta được Chúa thương ban cho ân huệ làm con Chúa, được ở trong nhà Chúa. Nhờ đó Ngài giao cho chúng ta “chức quản gia” để làm quản lý ân huệ Chúa ban như tài năng, sức khoẻ, thời gian… và để chăm sóc những người con cái khác của Chúa. Mời bạn xét mình: Tôi đã sử dụng ơn Chúa với lòng biết ơn và trung thành như “người quản gia trung tín và khôn ngoan” biết “coi sóc kẻ ăn người ở, để cấp phát phần thóc gạo đúng giờ đúng lúc” chưa?
Sống Lời Chúa: Sử dụng thời giờ, tiền bạc, khả năng cách tiết kiệm và để phục vụ tha nhân và cầu nguyện cho các đẳng linh hồn sớm được hưởng hạnh phúc trong nhà Cha trên trời.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa cho chúng con hạnh phúc làm con cái và được ở trong nhà Chúa. Xin cho chúng con biết luôn trung thành với Chúa để được ở trong nhà Chúa mãi mãi.
05/11/16 THỨ BẢY ĐẦU THÁNG TUẦN 31 TN
Lc 16,9-15
TIỀN CỦA PHỤC VỤ CON NGƯỜI
“Thầy bảo cho anh em biết: hãy dùng tiền của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu.” (Lc 16,10)
Suy niệm: Người ta thường dùng chỉ số tăng trưởng GDP hằng năm 6-7% như một dấu chỉ của một nền kinh tế phát triển hấp dẫn. Tuy nhiên, thực tế chỉ ra rằng lợi ích kinh tế không thể bù đắp nổi những thiệt hại môi trường do sự phát triển vội vàng, vì lợi ích phe nhóm gây ra. Vụ nổ giàn khoan dầu tại vịnh Mexico năm 2010 làm ô nhiễm cả một vùng biển rộng lớn khiến công ty BP phải chi hơn 29 tỷ đô la để đền bù thiệt hại và phục hồi môi trường. Hồi tháng 4/2016, công ty Formosa xả chất thải ra biển khiến hơn 200km bờ biển miền Trung bị nhiễm độc mà các chuyên gia cho rằng hệ luỵ có thể kéo dài đến 50 năm sau. Người ta sẵn sàng đánh đổi tôm cá lấy sắt thép với những khoản lợi nhuận khổng lồ chảy vào túi những nhà đầu tư mà phớt lờ các giá trị đạo đức và huỷ hoại môi trường và cuộc sống của con người nhiều thế hệ. Chúa Giê-su dạy ta dùng tiền của để “tạo lấy bạn bè.” Kinh tế phải phục vụ con người chứ không ngược lại.
Mời Bạn: Trong hoàn cảnh xã hội chạy theo chủ nghĩa hưởng thụ vật chất ngày nay, Lời Chúa càng thúc bách chúng ta kính trọng thiên nhiên là ngôi nhà chung mà Chúa tạo dựng cho con người, và kính trọng con người là con cái Chúa và là anh chị em với nhau. Ai cũng phải kiếm tiền và tiêu tiền, nhưng chúng ta không thể chấp nhận những mánh khoé gian xảo và bất công để hưởng lợi với bất cứ giá nào.
Sống Lời Chúa: Sống công bằng và bác ái ngày nay đòi chúng ta phải quan tâm bảo vệ môi trường sống của con người.
Cầu nguyện: Hát Kinh Hòa Bình.
06/11/16 CHÚA NHẬT TUẦN 32 TN – C
Lc 20,27-38
THIÊN CHÚA CỦA KẺ SỐNG
“Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại.” (Lc 20,36)
Suy niệm: Sinh lão bệnh tử, cái vòng sinh diệt của kiếp người. Cái nhìn của nhân loại chung chung là thế. Nhờ Lời Chúa, chúng ta được mặc khải rằng, sau cái chết còn có phán xét: hoặc chết đời đời hoặc sống mãi mãi. Ngày xưa, những người nhóm Xa-đốc không tin có sự sống lại, đến chất vấn Chúa. Chúa đã trả lời cho họ rằng: Những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết…, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Thiên Chúa là Đấng hằng sống, luôn hiện diện sống động. Thiên Chúa không phải là Chúa của sự chết. Vì thế, ngày sau, phần thưởng Chúa ban cho chúng ta là được sống lại. Phần thưởng đó dành cho những ai biết sống với Chúa và đặt niềm tín thác vào Chúa.
Mời Bạn: Có sinh ra thì ắt có chết đi. Thế nhưng, con cái sự sống lại không bao giờ chết nữa, vì họ nên một với Chúa Giê-su Ki-tô phục sinh, Đấng hằng sống. Vậy, đời sống của bạn đang nên một với Chúa Giê-su đấy chứ? Nếu thế, chắc chắn bạn đang có sự sống không chỉ ở đời này mà còn đời sau.
Sống Lời Chúa: Cổ võ, bảo vệ, tham gia những chương trình phò sự sống và khuyên nhủ nhau quan tâm đến sự sống linh hồn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, chúng con cám ơn Chúa vì Chúa ban sự sống cho chúng con. Chúa còn ban thưởng cho chúng con được sống như thiên thần trong đời sau nữa. Xin cho chúng con nỗ lực sống sự sống của Chúa ban hôm nay và nuôi dưỡng sự sống này cho đến ngày chúng con được gặp Chúa và gặp nhau trên Nước Trời. Tạ ơn Chúa.
07/11/16 THỨ HAI TUẦN 32 TN
Lc 17,1-6
BÀI HỌC GIÁO DỤC
“Khốn cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã! Thà buộc cối đá lớn vào cổ nó và xô xuống biển, còn lợi hơn là để nó làm cớ cho một trong những kẻ bé nhỏ này vấp ngã.” (Lc 17,1-2)
Suy niệm: Càng ngày bạo lực và tội phạm càng trẻ hoá. Bên Mỹ, liên tiếp xảy ra những vụ học sinh xả súng sát hại nhiều bạn học. Tại Việt Nam, học sinh, có cả nữ sinh, đánh nhau thô bạo rồi ghi hình tung lên mạng xã hội; có những học sinh lớp 9, thậm chí mới lớp 7, trở thành kẻ sát nhân chỉ vì bị la mắng hoặc để kiếm tiền chơi game. Khỏi nói ai cũng biết đó là do ảnh hưởng của những phim ảnh, trò chơi bạo lực đầy dẫy trên mạng internet, của cuộc sống buông thả hưởng thụ vật chất, tự do quá trớn. Không ít thì nhiều những người có trách nhiệm trong việc giáo dục, có nghĩa là tất cả mọi người trưởng thành, là toàn thể xã hội. Nói thế không có ý lên án bất cứ ai, nhưng chỉ muốn gióng lên một tiếng chuông cảnh báo trước khi mọi sự trở thành quá muộn: “Khốn cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã! Thà buộc cối đá vào cổ nó mà xô xuống biển…”
Mời Bạn: Trong gia đình, cộng đoàn của bạn còn điều gì có thể làm cớ vấp phạm cho những “người bé nhỏ của Chúa” không? Những sách báo, hình ảnh, phim, nhạc khiêu dâm bạo lực? Những cách ăn nói, cư xử, cung cách làm ăn theo lối hưởng thụ vật chất, thiếu tôn trọng, thiếu công bằng, thiếu bác ái? Mời bạn “thanh lý” những thứ đó khỏi gia đình, cộng đoàn của mình.
Sống Lời Chúa: Thảo luận về những lối sống gây gương xấu cho con em trong gia đình và đưa ra một ứng xử tích cực theo tinh thần đức tin.
Cầu nguyện: Dâng một lời nguyện cầu cho gia đình/cộng đoàn của mình, hoặc đọc kinh Gia Đình.
08/11/16 THỨ BA TUẦN 32 TN
Lc 17,7-10
BỔN PHẬN ĐẤY THÔI!
“Đối với anh em cũng vậy: khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói: chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm những bổn phận đấy thôi.” (Lc 17,10)
Suy niệm: Ngay từ ban đầu khi theo Chúa, các tông đồ vốn đã có nhiều tham vọng. Mẹ của các ông Gia-cô-bê và Gio-an đã đến xin Đức Giê-su cho các con mình có quyền cao chức trọng trong Nước của Ngài. Lời thỉnh cầu của họ rất “đúng qui trình”. Nhưng, Chúa Giê-su nhắc nhở những ai theo Ngài hãy nhớ rằng mình chỉ là tôi tớ của Thiên Chúa. Mà bổn phận của tôi tớ là làm theo ý của chủ mình. Vì thế, Chúa Giê-su nhắc đi nhắc lại nhiều lần hãy nghe và giữ lời Chúa. Để được như thế, Ki-tô hữu cần có lòng khiêm tốn và đức vâng phục Thiên Chúa. Thứ đến, chúng ta cần nhận thức rằng, những việc phục vụ chúng ta làm là việc bổn phận của chúng ta, chứ không phải chúng ta làm ơn cho Chúa. Thiên Chúa không hề mắc nợ chúng ta. Đúng ra, những việc phục vụ của chúng ta là những việc đáp đền ơn Chúa như thánh Phao-lô nêu ra: “Bạn có là gì mà không nhận lãnh? Nếu đã nhận lãnh, tại sao lại vênh vang như thể đã không nhận lãnh?” (1Cr 4,7). Vì vậy, còn gì đúng đắn hơn mỗi khi thi hành lời Chúa ta nói với Chúa: “con đã chỉ làm những bổn phận đấy thôi”.
Mời Bạn xét lại tâm trạng của mình sau mỗi lần phục vụ Chúa và Giáo Hội: kiêu hãnh như một người làm ơn hay khiêm tốn và vui mừng như một người chu toàn ý muốn của Chúa?
Sống Lời Chúa: Tìm dịp để thưa với Chúa nhiều lần trong ngày: “Lạy Chúa, con đã chỉ làm bổn phận đấy thôi”.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con chỉ là đầy tớ vô dụng, con đã chỉ làm những bổn phận đấy thôi.
09/11/16 THỨ TƯ TUẦN 32 TN
Cung Hiến Đền Thờ La-tê-ra-nô Ga 2,13-22
KÍNH TRỌNG NƠI LINH THÁNH
Thấy trong Đền Thờ có những kẻ bán chiên, bò, bồ câu, và những người đang ngồi đổi tiền, Chúa Giê-su liền lấy dây làm roi mà xua đổi tất cả bọn họ cùng với chiên bò ra khỏi Đền Thờ. (Ga 2,14-15)
Suy niệm: Tại sao Chúa Giê-su giận dữ khi vào Đền Thờ? Chúng ta biết trong những ngày lễ, khách hành hương tuôn về Giê-ru-sa-lem rất đông, không chỉ những người Do Thái ở quê nhà mà còn ở khắp nơi trên thế giới (x. Cv 2,5-12). Trong dịp này, họ phải mua chiên, bò dùng vào việc tế lễ. Còn dâng cúng thì không được dùng tiền Rô-ma mà phải dùng một thứ tiền riêng trong đền thờ: thế nên phải có bàn đổi tiền. Ở đây Chúa Giê-su không nói đến những mặt tối thường gặp trong chốn làm ăn như buôn gian bán lận, chặt chém khách hành hương hay việc phân lô, chia sạp buôn bán ưu tiên cho những người thân quen hoặc chạy chỗ với các tư tế. Điều trước tiên làm Chúa Giê-su đã phải cực lòng là nhìn thấy nơi thánh thiêng đang trở thành nơi xô bồ tục lụy, nhà cầu nguyện bị biến thành chốn chợ búa. Hành động đánh đuổi những người buôn bán trong đền thờ báo trước cuộc thanh tẩy bằng chính Máu của Ngài để khôi phục ý thức về sự linh thánh và xây dựng Đền Thờ mới là chính Thân Thể của Ngài và ở nơi cung lòng mỗi người.
Mời Bạn: Bạn có ý thức nhà thờ là nơi thánh không? Trang phục của bạn thế nào khi đến nhà thờ? Thái độ của bạn trong nhà thờ thế nào?
Sống Lời Chúa: Chọn trang phục lịch sự, đoan trang khi dự thánh lễ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho con hiểu ý muốn của Chúa khi hành động quyết liệt tại Đền Thờ để con chuẩn bị xứng đáng khi đến gặp Chúa ở nơi thánh này.
10/11/16 THỨ NĂM TUẦN 32 TN
Th. Lê-ô Cả, giáo hoàng, tiến sĩ HT Lc 17,20-25
CHÚA GIÊ-SU LÀ NƯỚC THIÊN CHÚA
“Triều đại Thiên Chúa không đến như một điều có thể quan sát được. Và người ta sẽ không nói: ‘Ở đây này!’ hay ‘ở kia kìa,’ vì này Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông.” (Lc 17,20-21)
Suy niệm: Sai lầm của đám đông hôm ấy không chỉ là muốn biết bao giờ Nước Thiên Chúa đến mà họ còn đòi hỏi nước ấy phải có thể chứng nghiệm được như một thực thể mà họ nhìn thấy được. Chúa Giê-su nói cho họ biết rằng Nước Thiên Chúa không phải là một khái niệm trừu tượng, cũng không phải là một vật thể họ có thể nắm được trong tay, nhưng là chính con người Đức Giê-su Na-da-rét, hình ảnh Thiên Chúa vô hình. Muốn thấy Nước Thiên Chúa thì đến với Chúa Giê-su. Nhiều lần họ tiếp xúc với Chúa Giê-su, và được chứng kiến những phép lạ Ngài thực hiện, nhưng họ vẫn không nhận ra Đấng Chúa Cha sai đến và cũng không nhận ra Nước Thiên Chúa đang hiện diện nơi con người của Đức Giê-su. Vì thế, Chúa nhắn nhủ: “Nước Thiên Chúa đang ở giữa các ông,” nhờ đó họ có thể hướng về Chúa Giê-su và Nước Trời đích thực.
Mời Bạn: Đâu chỉ người Do Thái ngày xưa, có thể hôm nay chúng ta đang tìm một chúa nào khác trong khi Chúa Giê-su đang hiện diện giữa chúng ta trong bí tích Thánh Thể và các bí tích, trong Giáo Hội. Chúa nói Ngài đang ở giữa chúng ta đó bạn.
Sống Lời Chúa: Viếng nhà thờ hoặc chầu Mình Thánh Chúa và xin cho mọi tín hữu tiếp tục sống lòng thương xót sau năm thánh này.
Cầu nguyện: Xin Chúa cho con nhận ra lòng Chúa xót thương con khi hiện diện trong bí tích Thánh Thể. Xin cho con nhận ra Nước Thiên Chúa đang ở giữa thế giới này trong Chúa Giê-su.
11/11/16 THỨ SÁU TUẦN 32 TN
Th. Mác-ti-nô, giám mục Lc 17,26-37
SẴN SÀNG CHO NGÀY CHÚA ĐẾN
Đức Giê-su nói: “Cũng như thời ông No-ê, sự việc đã xảy ra cách nào, thì trong những ngày của Con Người, sự việc cũng sẽ xảy ra như vậy.” ( Lc 11,41)
Suy niệm: Hầu như dân tộc nào cũng có những truyền thuyết về ngày cùng tận của thế giới này; và những câu chuyện ấy được kể lại cho nhau trong sự lo lắng không biết khi nào thì “ngày ấy” sẽ xảy đến. Trong mạc khải Thánh Kinh, “ngày ấy” cũng là ngày “Triều đại Thiên Chúa đến.” Chúa Giê-su cho biết “ngày ấy” là một thời điểm kép: Trước hết, “Triều đại Thiên Chúa” đã đến rồi và ‘đang ở giữa các ông” (Lc 17,21). Thế nhưng, ngày mà triều đại đó sẽ hoàn tất, tức là ngày Ngài quang lâm, thì vẫn luôn là một bất ngờ, sẽ đến “như một tia chớp chói loà chiếu sáng từ phương trời này đến phương trời kia”. Để sẵn sàng cho sự bất ngờ đó, Chúa dạy chúng ta học kinh nghiệm nơi câu chuyện Lụt Hồng Thuỷ và sự huỷ diệt của thành Xơ-đôm. Mọi người, mọi chuyện vẫn diễn tiến và sinh hoạt bình thường cho đến khi ngày ấy bất ngờ xảy ra và mọi người không kịp xoay sở, không kịp trở tay.
Mời Bạn: Chuyện hôm nay cũng vậy, “ngày ấy” của mỗi người chúng ta vẫn là một bí ẩn bất ngờ mà ai nấy đều phải chuẩn bị sẵn sàng. Điều chắc chắn sẽ xảy đến trong “ngày ấy” là Chúa sẽ phán xét dựa trên cuộc sống này của chúng ta. Người lành được vào hưởng hạnh phúc vĩnh cửu với Chúa; kẻ dữ phải “ném ra ngoài” chịu phạt muôn đời.
Sống Lời Chúa: Mỗi tối, trước khi ngủ, bạn chuẩn bị cho ngày cùng tận của đời mình bằng việc sám hối tội lỗi và phó dâng hồn xác mình cho Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin dạy chúng con biết tỉnh thức và cầu nguyện luôn để biết sẵn sàng đón chờ ngày Chúa đến với mỗi người chúng con.
12/11/16 THỨ BẢY TUẦN 32 TN
Th. Giô-sa-phát, giám mục, tử đạo Lc 18,1-8
KIÊN TRÌ CẦU NGUYỆN
“Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không bênh vực những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người, dù Người có trì hoãn?” (Lc 18,7)
Suy niệm: Có lẽ Chúa Giê-su biết con người “ngại làm phiền Chúa” nên “lười” cầu nguyện chăng? Chẳng vậy mà Ngài không ngừng nhắc nhở chúng ta về việc này. Lúc thì Ngài quả quyết “Hãy xin thì sẽ được”, lúc thì chính Ngài cầu nguyện làm gương cho chúng ta. Hôm nay, Chúa “đánh” vào óc lý luận của chúng ta bằng câu chuyện một bà goá ‘lì đòn’. Chỉ với vũ khí của kẻ bé mọn là “lòng kiên nhẫn”, bà goá này đã lay chuyển được ông quan toà bất chính “coi trời bằng vung”. Vậy “chẳng lẽ…” Thiên Chúa, Đấng giàu lòng xót thương, lại không lắng nghe những ai cầu nguyện với lòng tín thác nơi Ngài? Vâng, kiên trì cầu nguyện có thể làm thay đổi được cả ý định của Thiên Chúa đấy, bạn ạ!
Mời Bạn: Bạn có biết các thánh nói gì về cầu nguyện không? Cầu nguyện! Cầu nguyện! Vâng, cầu nguyện như hơi thở, cầu nguyện là ánh mắt đơn sơ hướng nhìn lên Chúa, là tiếng kêu của lòng biết ơn và của con tim giữa cơn thử thách cũng như giữa niềm hân hoan. Sau cùng, cầu nguyện là cái gì lớn lao, siêu vời làm triển nở tâm hồn và kết hợp ta với Chúa Giê-su. (Th. Têrêxa Hài Đồng Giêsu). Mẹ Têrêxa Calcutta nói: “Chúng ta hãy cầu nguyện, như chúng ta cần hít thở, hãy cảm thấy nhu cầu cầu nguyện trong ngày và hãy cố gắng cầu nguyện. Tôi coi công việc của tôi như một lời cầu nguyện.” Bạn sống và thực hành như vậy nhé!
Chia sẻ: Có lúc bạn thấy chán hoặc khô khan trong khi cầu nguyện? Bạn hãy chia sẻ kinh nghiệm đó.
Sống Lời Chúa: Đừng bao giờ quên dành ít phút thật riêng để tâm sự với Chúa!
13/11/16 CHÚA NHẬT TUẦN 33 TN – C
Kính trọng thể Các Thánh TĐ. Việt Nam Ga 17,11a-19
SỐNG TRONG SỰ THẬT
“Xin Cha lấy sự thật mà thánh hiến họ. Lời Cha là sự thật.” (Ga 17,16-17)
Suy niệm: Là Ngôi Lời Thiên Chúa làm người, Chúa Giê-su chính là Chân lý giải thoát con người khỏi cảnh nô lệ tội lỗi và đem lại cho họ tự do và hạnh phúc đích thật. Đáp lại, con người cần có ơn Chúa ban và chính họ phải cộng tác bằng thái độ tin tưởng và can đảm sống theo chân lý mình tin nhận. Chính vì thế, trước khi chịu khổ nạn, Chúa Giê-su đã cầu xin Chúa Cha cho các môn đệ được luôn sống trong chân lý của Chúa. Ngài xin Chúa Cha “thánh hiến” các môn đệ, để gìn giữ họ khỏi lối sống theo kiểu thế gian, nhờ đó, dù sống giữa thế gian, họ vẫn không thuộc về thế gian, không bị mất đi bản chất siêu nhiên cao quí người môn đệ của Chúa.
Mời Bạn: Nhiều người ngày nay theo chủ nghĩa tương đối cho rằng: con người không có khả năng đạt tới chân lý. Họ chủ trương không có những chuẩn mực đạo đức tuyệt đối, mà chỉ cần sống theo một thứ luân lý hoàn cảnh, dựa theo số đông, bất chấp lề luật của Thiên Chúa.
Sống Lời Chúa: Tôi luôn xác tín rằng: Đức Ki-tô là “Đường, là Sự Thật và là Sự Sống” (Ga 14,6). Tôi lấy lời Chúa làm ánh sáng soi đường cho tôi và sống theo lời Ngài truyền dạy.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Thánh Thần. Xin cho đôi tay con biết kính trọng những gì Chúa đã tạo dựng. Xin cho đôi tai con nghe được tiếng nói của Chúa. Xin ban cho con sự khôn ngoan, để con có thể hiểu được những gì mà Chúa đã dạy chúng con. Xin cho con học được những bài học mà Chúa giấu ẩn nơi những lá cây và đá tảng. Con cần sức mạnh, không phải để mạnh mẽ hơn người anh em, nhưng để chiến thắng kẻ thù lớn nhất của con, đó là chính bản thân con.
(Lời kinh của người Da Đỏ ở Mỹ)
14/11/16 THỨ HAI TUẦN 33 TN
Lc 19,35-43
“XIN DỦ LÒNG THƯƠNG TÔI”
“Khi Đức Giê-su gần đến Giê-ri-khô, có một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường…. Anh liền kêu lên rằng: “Lạy Ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi !” (Lc 19,35.38)
Suy niệm: Năm Thánh Lòng Chúa Thương Xót vừa bế mạc tại giáo phận, nhưng lời kêu cứu của anh mù ở Giê-ri-khô vẫn còn vang vọng thống thiết trong thế giới hôm nay, nơi những mảnh đời đau khổ, bất hạnh quanh chúng ta. Đau đớn thay, những tiếng kêu thương ấy: “Xin dủ lòng thương tôi” lắm khi không được nhận biết, bởi vì người ta bịt tai, ngoảnh mặt, hay tệ hơn nữa, vì bị lấn át bởi sự ồn ào của đám đông, bị bóp nghẹt bởi mọi hình thức ngăn cản. Chúa Giê-su luôn đứng về phía những người đau khổ, bé mọn; Ngài truyền dẫn anh mù đến với Ngài để được chữa lành, để nhìn thấy ánh sáng, để nhận biết Ngài là Ánh Sáng thật cho trần gian.
Mời Bạn: Bạn ơi! Có khi nào bạn trở thành “kỳ đà cản mũi,” thành chướng ngại vật ngăn cản người khác đến với Ánh Sáng thật không? Bạn nài xin Chúa dủ lòng thương xót, nhưng đồng thời bạn cũng được mời gọi để chuyển thông lòng thương xót của Chúa đến cho anh em, những người đang cần đến lòng thương xót của Ngài. Mời bạn mở tai để nghe được những tiếng kêu cầu; mở mắt để nhận ra những bàn tay van nài lòng thương xót; và nhất là mời bạn mở tay ra để làm một việc gì đó góp phần làm nhẹ đi, xoa dịu đi những nỗi đau mà người anh em mình đang gánh chịu.
Sống Lời Chúa: Có lòng thương xót là biết ước ao điều tốt nhất cho anh em, và biết cảm thương khi họ không được hưởng điều tốt đẹp đó.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, “xin dủ lòng thương chúng con”. Amen.
15/11/16 THỨ BA TUẦN 33 TN
Th. An-be-tô Cả, giám mục, tiến sĩ HT Lc 19,1-10
TÌM LẠI NHỮNG GÌ ĐÃ MẤT
Đức Giê-su nói: “Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này… Vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất.” (Lc 19,9-10)
Suy niệm: Tìm kiếm một người lạc giữa đám đông không phải là chuyện dễ dàng. Nhưng đối với một bà mẹ bị lạc mất đứa con, thì đó không phải là điều không thể được, mà hơn nữa là việc phải làm với bất cứ giá nào. Mối liên hệ thân thiết giữa hai mẹ con là động lực khiến họ luôn hướng về nhau; sự quen thuộc gần gũi là yếu tố giúp họ nhận ra nhau giữa đám đông xa lạ. Cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giê-su và ông Da-kêu đã diễn ra như thế. Nỗi khao khát tình yêu đã thúc đẩy Da-kêu chạy tới trước và leo lên cành cây cao chỉ để có được một khoảnh khắc nhìn thấy Chúa đi ngang qua. Mặt khác, Chúa cũng khao khát “tìm và cứu những gì đã mất,” Ngài đã nhận ra Da-kêu ở giữa đám đông, kêu gọi ông và nhờ đó ông và cả nhà ông được hoán cải và được cứu độ.
Mời Bạn: Năm Thánh Lòng Thương Xót sẽ kết thúc nay mai, nhưng lòng thương xót của Chúa vẫn còn mãi. Lòng thương xót ấy luôn khao khát tìm kiếm các linh hồn đang lạc xa Ngài và đem lại cho họ điều tốt đẹp nhất là cuộc sống hạnh phúc vĩnh cửu với Ngài. Ước mong sao lòng thương xót của Chúa trở thành máu thịt, thành bản năng của người Ki-tô hữu, nhờ đó họ luôn nhạy bén nhận ra người anh em của mình giữa cuộc sống xô bồ và sẵn sàng hành động để chia sẻ tình yêu Chúa cho họ.
Sống Lời Chúa: Loại trừ khỏi tư tưởng, lời nói cũng như hành động của mình tất cả những gì là ác ý, tàn nhẫn, đồng thời đổ đầy tâm hồn mình lòng thương xót của Chúa: sự hiền lành và ước muốn đem lại điều tốt đẹp nhất cho tha nhân.
Cầu nguyện: Đọc kinh Năm Thánh.
16/11/16 THỨ TƯ TUẦN 33 TN
Th. Ma-ga-ri-ta Xcốt-len Lc 19,11-28
VƯƠNG QUYỀN CHÚA KI-TÔ
Đức Giê-su kể thêm một dụ ngôn: “Có một người quý tộc kia trẩy đi phương xa lãnh nhận vương quyền rồi trở về.” (Lc 19,15)
Suy niệm: Nhà nghiên cứu lịch sử Võ Hương An dựng lại tấn bi kịch về cuộc tranh giành vương quyền trong lịch sử Việt Nam thời cận đại với những vụ trả thù tàn bạo. uoơHơHĐể đáp trả hành vi vua Quang Trung san bằng phần mộ tổ tiên nhà Nguyễn, Nguyễn Phúc Ánh sau khi lên ngôi vua lấy hiệu là Gia Long đã cho quật mộ anh em nhà Tây Sơn và truyền “phanh xác tan xương, để trả thù cho Miếu Xã, rửa hận cho thần nhân” (Thực Lục I, q. XVIII). Với bút pháp “truyện trong truyện,” thánh Lu-ca đặt dụ ngôn các nén bạc lồng trong câu chuyện về người quý tộc “trẩy đi phương xa lãnh nhận vương quyền.” Trong bối cảnh Chúa Giê-su đang hành trình lên Giê-ru-sa-lem, dụ ngôn muốn nhấn mạnh rằng Nước Thiên Chúa khác vương quốc trần gian; vương quyền của Ngài không xây dựng bởi gươm giáo mà bởi tình yêu; và nếu có máu đổ ra thì không phải là máu trả thù rửa hận mà là máu Chúa đổ ra để cứu độ muôn người khỏi tội lỗi.
Mời Bạn: Những ai đón nhận vương quyền của Chúa Ki-tô thì tuân hành luật pháp của Nước Chúa, đó là Hiến Chương Nước Trời, là Tám Mối Phúc Thật, đồng thời tham gia vào chương trình cứu độ bằng thập giá của Ngài. Bạn sẽ thật hạnh phúc vì lúc đó “Nước Thiên Chúa là của bạn” (Lc 6,20).
Sống Lời Chúa: Bạn chọn một trong Tám Mối Phúc Thật làm châm ngôn sống và nỗ lực thực hành theo châm ngôn đó trong ngày sống của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho Danh Chúa cả sáng, Nước Chúa hiển trị, Ý Chúa được thể hiện dưới đất cũng như trên trời. Amen.
17/11/16 THỨ NĂM TUẦN 33 TN
Th. Ê-li-sa-bét Hung-ga-ri Lc 19,41-44
HỮU DANH VÔ THỰC
Trông thấy thành Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su khóc thương mà nói: “Phải chi ngày hôm nay ngươi nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi!” (Lc 19,41-42)
Suy niệm: Thành Giê-ru-sa-lem thời Chúa Giê-su do vua Hê-rô-đê Cả – người đã giết các hài nhi ở Bê-lem – khởi công xây dựng từ năm 20 tr. CN mãi đến năm 64 s. CN. mới hoàn thành, chỉ tồn tại được 6 năm thì bị tướng Ti-tô phá bình địa, chỉ còn lại vài “bức tường than khóc” như hiện nay. Dù thành thánh còn dang dở sau “46 năm” xây dựng (x. Ga 2,20), và dù rất mực căm ghét Hê-rô-đê, người Do thái cũng rất tự hào về ngôi đền thờ nguy nga lộng lẫy này. Thế nhưng, đứng từ trên cao nhìn xuống, Chúa Giê-su đã than khóc nó vì Ngài thấy trước sẽ tới ngày “không còn hòn đá nào trên hòn đá nào” bởi vì thánh đô đã không đón nhận Tin Mừng bình an đến với mình.
Mời Bạn: Với thái độ tự mãn và vụ hình thức, người Do Thái đã dừng lại ở đền thờ hoành tráng, lễ nghi trọng thể; vì thế họ đã khước từ Chúa Giê-su lẫn Tin Mừng của Ngài. Cũng thế, nếu mang danh là tín hữu mà dừng lại ở đền thờ và những lễ nghi thì niềm tin đó chỉ là hữu danh vô thực, và tôn giáo chỉ còn là cái xác không hồn. Đón nhận Tin Mừng bình an của Đức Ki-tô không chỉ là “đi lễ, đọc kinh”, mà còn là hoán cải và phục vụ trong cả cuộc sống.
Sống Lời Chúa: Khi nhận lời chúc bình an trong thánh lễ, bạn hãy nhớ đem bình an đó đến cho người khác bằng những hành vi bác ái.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, nhiều khi chúng con tạo nên cảm giác an toàn giả tạo bằng việc chu toàn một số công việc đạo đức bên ngoài cho yên lương tâm. Xin Chúa giúp con thay đổi nếp nghĩ của mình mỗi ngày bằng cách sống đức tin bằng những việc bác ái thiết thực.
18/11/16 THỨ SÁU TUẦN 33 TN
Cung hiến đền thờ th. Phê-rô và Phao-lô Lc 19,45-48
NHÀ THỜ LÀ NHÀ CẦU NGUYỆN
“Đã có lời chép rằng: ‘Nhà Ta sẽ là nhà cầu nguyện, thế mà các ngươi đã biến thành sào huyệt bọn cướp!’ ” (Lc 19,46)
Suy niệm: Tại Châu Âu hiện nay nhà thờ, tu viện đang dần phải bán đi. Trong khi đó tại Việt Nam, đa số nhà thờ rất nhộn nhịp, chắc là nhất nhì thế giới! Chúng ta có lý do để mừng và tự hào. Nhưng một số mục tử nhìn tới tương lai và bắt đầu lo. Làm sao để điều tệ hại như bên Tây không xảy ra bên ta trong mười hay hai mươi năm nữa? Chắc hẳn chỉ có một cách thôi, đó là bảo đảm chất lượng cho sự nhộn nhịp hôm nay. Thật vậy, nhộn nhịp là chuyện số lượng; còn chất lượng có thể là chuyện khác. Đền thờ Giê-ru-sa-lem ngày xưa rất sầm uất, nhưng chính Đức Giêsu đã gọi đó là “hang trộm cướp,” bởi vì người ta biến nơi đó thành cái chợ, nơi họ buôn bán, trục lợi bằng đủ thứ mánh lới đặc trưng của một ‘chợ trời’: đầu cơ, độc quyền, ép giá, lừa đảo, móc nối chia chác…
Mời Bạn: Thánh giáo hoàng Gio-an Phao-lô II nhận định về Giáo Hội trước thềm thiên niên kỷ thứ ba: “Còn nơi nào mà bầu khí tục hoá chưa xâm lấn tới?” (số 36) Ta tham dự phụng vụ linh đình, nghi thức rầm rộ, hoành tráng, nhưng ta có xác tín mạnh mẽ sự hiện diện của Chúa không? Hay ta đến đó như ‘xác không hồn’, và ra về như ‘nước đổ lá môn’, chẳng đọng lại mấy tâm tình?
Chia sẻ: Theo bạn, nhà thờ hay Giáo Hội hôm nay có thể bị biến thành “hang trộm cướp” bằng những cách nào?
Sống Lời Chúa: Bạn tham dự Thánh Lễ có “chất lượng cao”: 1/ về thời gian: không đi trễ về sớm; 2/ về y phục: lịch sự, đoan trang; 3/ về tâm tình đạo đức: đến gặp gỡ Chúa và gặp gỡ anh chị em với tất cả tâm hồn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết đến với Chúa với cả tấm lòng thành.
19/11/16 THỨ BẢY TUẦN 33 TN
Lc 20,27-40
ƯỚC VỌNG TRƯỜNG SINH BẤT TỬ
“Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết mà là Thiên Chúa của kẻ sống.” (Lc 20,38)
Suy niệm: Tần Thuỷ Hoàng (221-210 tr. CN.), quyền uy tối cao trên cả đế quốc Trung Hoa mênh mông mà vẫn tham sống sợ chết. Ông truyền xây Vạn Lý Trường Thành dài hơn 5.000 km để bảo vệ đế chế, sai người đi tìm thuốc trường sinh bất tử. Biết mình có kéo dài sự sống mấy rồi cũng có lúc phải chết, ông lo xây lăng tẩm cho mình như một cung điện nguy nga đồ sộ, lấy châu ngọc làm tinh tú, lấy thuỷ tinh làm sông Ngân Hà, lấy vàng bạc dát tường, chôn sống hàng trăm cung nữ để phục vụ ông ở kiếp sau. Chối bỏ sự sống đời sau bằng cách cố gắng kéo dài sự sống đời này, hay coi sự sống bên kia thế giới cũng ăn ăn uống uống, cũng dựng vợ gả chồng như ở thế giới này đều phản ánh một cái nhìn bất cập về sự sống cả đời này lẫn đời sau. Lời Chúa dạy ta rằng “sự sống thay đổi chứ không mất đi”. Có sự sống đời sau nhưng không giống cuộc sống đời này như người đời vẫn nghĩ. Đối với những ai được kêu gọi vào cuộc sống đời đời ấy thì Thiên Chúa thế nào, họ cũng sẽ nên như thế (x. 1Ga 3,2). Vì Thiên Chúa là chủ của sự sống.
Mời Bạn: Chúng ta biến nỗi sợ chết thành lòng ham sống một cách mãnh liệt mà là sống cuộc sống đời đời với Chúa. Vì thế, dù đang phải bon chen với chuyện cơm áo gạo tiền, chúng ta quyết không để những sự đời này cản trở bước chân chúng ta trên con đường tiến về cõi sống vĩnh hằng.
Chia sẻ: Chúng ta đã biểu lộ niềm tin vào Đấng Phục sinh thế nào khi có người thân qua đời?
Sống Lời Chúa: Lần hạt và dâng hy sinh để cầu cho các đẳng linh hồn.
Cầu nguyện: Chúa ơi, xin Chúa sống trong con để con luôn sống cho Chúa.
20/11/16 CHÚA NHẬT TUẦN 34 TN – C
Đức Giê-su Ki-tô, Vua Vũ Trụ Lc 23,35-43
VUA VŨ TRỤ, VUA CỦA LÒNG TÔI
Một trong hai kẻ gian phi bị treo trên thập giá thưa với Chúa Giê-su: “Ông Giê-su ơi, khi ông vào nước của ông, xin nhớ đến tôi!” Và Người nói với anh ta: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng.” (Lc 23,42-43)
Suy niệm: Vũ trụ có thể quan sát được bằng các kính thiên văn hiện đại gồm trên một trăm tỉ thiên hà. Trong số hàng trăm tỉ đó, bằng mắt thường ta chỉ có thể nhìn thấy một dải Ngân Hà như một vệt sáng mờ mờ. Mặt trời và các hành tinh của nó chỉ là một trong số hàng trăm tỉ thành phần của dải Ngân Hà này mà thôi. Trong vũ trụ, Trái Đất và con người thật là bé nhỏ. Vậy mà, Chúa Giê-su, Vua Vũ Trụ đã chấp nhận đến và chết để cứu độ loài người. Ngài không phải là vị Vua của các vì tinh tú xa xôi, mà Ngài là Vua Toàn Năng, Đấng muốn và có quyền năng đưa con người vào hưởng hạnh phúc trong Vương Quốc vĩnh cửu của Ngài.
Mời Bạn: Vào lúc tưởng như thất bại thê thảm nhất của Chúa Giê-su, thì một kẻ gian phi lại tin Ngài: “Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi!” Không một lời tuyên xưng đức tin nào mạnh mẽ bằng lời của anh ta vào lúc này. Chúa đã tuyên bố cho anh được ở trong Nước Trời với Ngài.
Chia sẻ: Bạn nghĩ gì về kiểu nói : vua nhạc, vua hài, vua xe, vua tốc độ…? Cho người khác biết bạn có một vị Vua là Vua Giê-su, bạn có cho đó là điều cần thiết không? Làm bằng cách nào?
Sống Lời Chúa: Làm một cử chỉ thần phục để thể hiện bạn tôn nhận Chúa Ki-tô là Vua của bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin đừng để những giá trị trần gian lôi cuốn con xa Chúa. Nhưng hãy giúp con biết tuyên xưng Ngài là Vua của lòng con, để cả cuộc sống con luôn luôn hướng về Ngài.
21/11/16 THỨ HAI TUẦN 34 TN
Đức Mẹ dâng mình Mt 12,46-50
ĐỨC MA-RI-A, MẸ CỦA MỌI NGƯỜI
“Phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi.” (Mt 12,50)
Suy niệm: Một sự thật thông thường ai cũng dễ dàng nhận thấy: dù đã vâng lời ông chủ cách chu đáo, người đầy tớ vẫn là đầy tớ; hay dù đã vuông tròn làm theo lời dạy của vị thầy, người môn đệ vẫn là môn đệ. Thế mà trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giê-su lại đảo ngược vị trí thông thường ấy. Đúng hơn, Ngài đưa mối tương quan thầy-trò lên một tầm cao mới: người môn đệ trở nên thành viên của gia đình Thiên Chúa, thậm chí là anh em, chị em, là mẹ Ngài khi biết nghe và làm theo ý Cha Ngài. Theo ý nghĩa này, Đức Ma-ri-a không chỉ là Mẹ sinh Chúa Giê-su theo huyết thống, nhưng còn là Mẹ Ngài vì đã lắng nghe và sống Lời Chúa. Đồng thời, Đức Ma-ri-a cũng là Mẹ nhân loại, những người anh chị em của Chúa vì đã tin và thực hành thánh ý Chúa Cha.
Mời Bạn: Được trở nên thành viên gia đình Thiên Chúa, bạn có cảm thấy hạnh phúc không? Để hạnh phúc ấy kéo dài mãi trong đời sống, bạn cần tiếp tục lắng nghe và sống Lời Thiên Chúa không phải một lần nhưng mọi ngày. Lắng nghe ít nhất qua 5 phút Lời Chúa mỗi ngày, còn áp dụng Lời ấy kéo dài 1440 phút của một ngày sống.
Sống Lời Chúa: Đức Ma-ri-a yêu Chúa trong niềm tin tưởng lời Chúa phán với Mẹ sẽ được thực hiện. Con yêu Mẹ, con phải noi theo mẫu gương lắng nghe, thực thi Lời Chúa ấy mỗi ngày. Chỉ khi ấy ta mới xứng đáng là con cái Mẹ và anh chị em trong gia đình Thiên Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con nguyện mỗi ngày lắng nghe và nghiền ngẫm một câu Lời Chúa để đem ra thực hành, nhờ đó con được ở trong nhà Chúa và là người thân thuộc với Chúa. Amen.
22/11/16 THỨ BA TUẦN 34 TN
Th. Xê-xi-li-a, trinh nữ, tử đạo Lc 21,5-11
GIỮ GÌN ĐỀN THỜ TÂM HỒN
Nhân có mấy người nói về Đền Thờ lộng lẫy nguy nga với những phiến đá đẹp và những đồ dâng cúng, Đức Giê-su bảo: “Những gì anh em đang chiêm ngưỡng đó sẽ có ngày bị tàn phá hết, không còn tảng đá nào trên tảng đá nào.” (Lc 21,5-6)
Suy niệm: Đền thờ là nơi Thiên Chúa ngự giữa dân Ngài. Thế nhưng, Thiên Chúa không nhất thiết bị giới hạn trong Đền thờ, Ngài đã phán: “Trời là ngai Ta, đất là bệ kê chân Ta, Ta đâu cần các ngươi phải xây cho Ta một ngôi nhà, hay dọn cho Ta một chốn nghỉ ngơi, chính tay Ta đã dựng nên mọi sự và tất cả đều thuộc về Ta” (Is 66,1-2a). Điều Chúa mong muốn là ở cùng nhân loại mà Đền thờ là dấu chỉ của sự hiện diện đó. Tuy nhiên, sẽ đến ngày “những người thờ phượng đích thực, thờ phượng Chúa Cha trong Thần Khí và sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những ai thờ phượng Người như thế” (Ga 4,23). Đền thờ dù có nguy nga lộng lẫy cũng có lúc bị tàn phá, nhưng việc Thiên Chúa ở với dân Người thì kéo dài mãi mãi.
Mời Bạn: Tất cả những gì bạn chiêm ngưỡng hôm nay rồi sẽ qua đi, bởi thế giới vật chất cần được biến đổi để đi vào vinh quang Phục Sinh với Đức Ki-tô. Vì thế, điều cốt lõi của đời bạn là thắt chặt hơn mối tương quan mật thiết với Chúa Ki-tô, để có được sự sống đời đời khi cùng sống chết với Ngài.
Sống Lời Chúa: Bên cạnh việc chăm sóc thân xác thể lý, tôi còn quan tâm đến việc không phạm tội nơi thân xác, để xứng đáng là đền thờ nơi Chúa Ba Ngôi ngự trị.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Ki-tô, Chúa chẳng ngại sinh ra trong hang lừa máng cỏ, xin hãy đến và ở lại trong thân xác con, nơi tâm hồn con. Xin biến đổi thân xác, tâm hồn con trở thành đền thờ xứng đáng của Chúa. Amen.
23/11/16 THỨ TƯ TUẦN 34 TN
Th. Clê-men-tê I, giáo hoàng, tử đạo Lc 21,12-19
NHỮNG BÁCH HẠI THẦM LẶNG
“Vì Danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét.” (Lc 21,17)
Suy niệm: Đức Thánh Cha Phanxicô trong bài giảng ngày 12/04 tại nguyện đường thánh Mác-ta đã chia sẻ: Các Ki-tô hữu phải đối diện với hai loại bách hại, loại thứ nhất rõ ràng như các thánh tử đạo, loại thứ hai của những Ki-tô hữu muốn diễn tả giá trị cao cả của việc làm con Thiên Chúa. “Loại thứ hai này có vẻ lịch sự và ít bạo lực hơn, thường ẩn dưới lớp vỏ văn hóa, sự tiến bộ và tinh thần hiện đại. Nhiều Ki-tô hữu vẫn đang bị bách hại cách “lịch sự” như thế…”. Trong xã hội Việt Nam hôm nay, có thể bạn không phải chịu bách hại một cách minh nhiên, nhưng bạn vẫn còn bị cản trở, bị phân biệt đối xử vì chính lý lịch Ki-tô giáo của mình. Thực ra, nếu bạn muốn sống đức tin cách triệt để và tỏ hiện khuôn mặt Đức Ki-tô nơi chính cuộc sống của mình, thì chắc chắn bạn sẽ gặp nhiều thách đố, bởi những hành động mang giá trị Tin Mừng bao giờ cũng bị chống đối và cản trở bởi lối sống thực dụng, giả dối và đồng lõa với cái xấu như một sự hiển nhiên trong xã hội.
Mời Bạn: Là một Ki-tô hữu, bạn được mời gọi can đảm sống những giá trị của Tin Mừng như sự thật, lương tâm, công bằng… trong chính những công việc bạn đang làm. Điều này có thể làm bạn bị thiệt thòi và bị ghét bỏ. Bạn hãy ghi nhớ lời Chúa “Ai tuyên xưng Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ tuyên xưng nó trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời” (Mt 10,33), nhờ đó bạn có thêm sức mạnh để sống đức tin của mình.
Sống Lời Chúa: Quyết tâm nói một lời sự thật hay thực hiện công bằng trong việc làm của bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con ơn can đảm dám sống những lời Chúa dạy trong cuộc sống hằng ngày. Amen.
24/11/16 THỨ NĂM TUẦN 34 TN
Các Thánh Tử Đạo Việt Nam Lc 9,20-26
RA ĐI LÀM CHỨNG ĐỨC TIN
“Ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy.” (Lc 9,24)
Suy niệm: Mỗi lần đến lễ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam, chúng ta lại thấy lòng rộn lên niềm tự hào, hãnh diện vì sự kiên cường xả thân để minh chứng đức tin của cha ông mình. Trong số 118 vị tử đạo, có 21 vị là các nhà truyền giáo Châu Âu (11 đến từ Tây Ban Nha, 10 đến từ Pháp), hình như chúng ta thường ít để ý đến các vị này. Các ngài đã sẵn sàng rời quê hương, từ bỏ chốn phồn hoa, nếp sống văn minh, để đem giá trị của nền “văn minh tình thương, văn hóa sự sống” cho chúng ta. Một cách nào đó, các ngài thật sự đã “tử đạo” ngay khi quyết định lên đường. Vâng, các ngài đã không tiếc nuối, đã anh dũng ra đi rao giảng Tin Mừng. Sống đức tin hôm nay là tiếp nối bước chân các ngài, can đảm đi ra khỏi chính mình để làm chứng cho Tin Mừng sự sống, để sống niềm tự hào là con cháu các vị anh hùng. Đó như một lời tạ ơn Thiên Chúa và tri ân Các Thánh Tử Đạo Việt Nam.
Mời Bạn: Ngày nay, bạn và tôi không dễ có cơ hội để đổ máu vì đức tin, nhưng được mời gọi sống đức tin ấy cách son sắt hằng ngày, để không hổ danh “con nhà tông không giống lông cũng giống cánh”.
Chia sẻ: Trong hoàn cảnh hiện tại, bạn cần làm gì, “ra đi” khỏi những điều gì để noi theo gương sáng của Các Thánh Tử Đạo Việt Nam?
Sống Lời Chúa: Âm thầm và vui tươi đón nhận những hy sinh, từ bỏ nho nhỏ hằng ngày để theo Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Các Thánh Tử Đạo Việt Nam, chúng con mang ơn các ngài rất nhiều. Xin giúp chúng con hôm nay can đảm làm chứng nhân như các ngài.
25/11/16 THỨ SÁU TUẦN 34 TN
Th. Ca-ta-ri-na A-lê-xan-ri-a, trinh nữ, tđ. Lc 21,29-33
ĐỂ NƯỚC CHÚA TRỊ ĐẾN
“Khi thấy những điều đó xảy ra, thì hãy biết là Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần.”(Lc 21,31)
Suy niệm: Như cây vả mùa đông trụi lá chết khô để rồi sống dậy, đâm chồi nẩy lộc khi “mùa hè gần đến,” cũng thế khi “những sự ấy xảy ra” thì Nước Thiên Chúa cũng đến gần. Trong những đoạn trước đó (cc. 9-11.25-28), Phúc Âm theo thánh Lu-ca mô tả “những sự ấy” là chiến tranh loạn lạc và những xáo trộn kinh hoàng chấn động cả vũ trụ. Rồi trước đó nữa là những bách hại ngược đãi mà các môn đệ Chúa phải chịu (c. 12). Qua những lời đó, Chúa nhắc ta một chân lý rất quen thuộc: Nước Thiên Chúa mà Ngài loan báo là “đã đến gần,” chỉ đến qua con đường thập giá, con đường chính Ngài đã đi qua: chịu khổ hình, chịu chết rồi mới sống lại vinh quang.
Mời Bạn: Chúng ta có xu hướng muốn Nước Chúa trị đến mà không muốn “những sự ấy” xảy ra. Hoặc có khi chúng ta có thái độ chờ đợi thụ động theo kiểu ‘qua cơn mưa trời lại sáng’. Một mặt Nước Chúa sẽ đến khi “mãn thời của dân ngoại” (c. 24). Nhưng mặt khác chúng ta có thể góp phần làm cho Nước Chúa đến bằng cách tích cực tham dự vào mầu nhiệm thập giá của Đức Ki-tô, một cách cụ thể: dám chấp nhận chịu thiệt thòi để thực thi công bằng và trung thực trong công việc nghề nghiệp hằng ngày của mình, dấn thân vào các hoạt động bảo vệ sự sống dù có phải đón nhận những khó khăn nguy hiểm…
Chia sẻ: Mời bạn nêu một sáng kiến để tham dự cách cụ thể và tích cực vào mầu nhiệm thập giá Chúa Kitô.
Sống Lời Chúa: Làm một hy sinh để cầu cho các đẳng linh hồn sớm được hưởng hạnh phúc trong Nước Chúa.
Cầu nguyện: Hát kinh Hoà Bình.
26/11/16 THỨ BẢY TUẦN 34 TN
Lc 21,34-36
TỈNH THỨC LÀ…
“Vậy, anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người.” (Lc 21,36)
Suy niệm: Vào những ngày cuối năm phụng vụ, Lời Chúa mời gọi chúng ta tỉnh thức và cầu nguyện vì không biết giờ nào, ngày nào Chúa đến. Tỉnh thức là đi trên nẻo đường công chính của Lời Chúa, loại bỏ những việc làm đen tối, và cầm lấy vũ khí của sự sáng để chiến đấu. Tỉnh thức là không để lòng mình ra nặng nề vì chè chén say sưa và lo lắng sự đời. Tắt một lời, tỉnh thức là mặc lấy con người mới theo hình mẫu Giê-su, là dần dần bỏ tính xác thịt để sống theo Thần Khí. Tỉnh thức như vậy là điều chẳng dễ dàng chút nào! Trong Tông huấn Niềm Vui Tin Mừng, Đức Phanxicô mời gọi ta “can đảm nhìn về phía trước mặc cho hiện nay đang gặp khủng hoảng, một lần nữa hãy lấy thánh giá và sự phục sinh của Chúa Kitô làm “ngọn cờ chiến thắng” của chúng ta” (số 85).
Vì vậy, mời Bạn hãy mang lấy thập giá và sự phục sinh của Chúa Ki-tô, chính là mặc lấy con người mới đồng hình đồng dạng với Chúa Ki-tô. Con người mới ấy chấp nhận chiến đấu để chiến thắng, từ bỏ để rồi nhận được, qua thập giá hy sinh để tiến đến vinh quang phục sinh như Chúa Ki-tô.
Sống Lời Chúa: Đọc, suy niệm và sống Lời Chúa là phương thế giúp chúng ta luôn tỉnh thức trong mọi lúc và mọi hoàn cảnh của cuộc sống.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa dạy con luôn tỉnh thức, cầu nguyện vì cuộc sống hôm nay có sức mê hoặc con, làm con xao lãng cùng đích tối hậu của đời mình. Xin giúp con tỉnh thức và cầu nguyện luôn luôn như lời Chúa dạy. Amen.
27/11/16 CHÚA NHẬT TUẦN 1 MV – A
Mt 24,37-44
THÁI ĐỘ KHÔN NGOAN: SẴN SÀNG
“Anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.”(Mt 24,44)
Suy niệm: Cách đây 15 thế kỷ, các Ki-tô hữu Pháp đã bắt đầu chuẩn bị cho lễ Giáng Sinh từ ngày 11/11, lễ thánh giám mục Mác-ti-nô. Chuẩn bị không phải bằng việc mua sắm, nhưng là ăn chay ba ngày mỗi tuần. Một thế kỷ sau, các Ki-tô hữu tiến thêm một bước nữa: ăn chay hằng ngày từ ngày 11 tháng 11 cho đến lễ Giáng Sinh (theo cha Joe Robinson). Có thể ngày nay ít ai ăn chay trong mùa Vọng, nhưng tâm tình sẵn sàng đón lễ Giáng Sinh, cũng như đón Chúa đến trong cuộc đời mình bằng việc chuyên chăm cầu nguyện, xa tránh tội lỗi, tỉnh thức trước những cám dỗ chè chén say sưa, ham mê việc đời… vẫn là thái độ khôn ngoan và đẹp lòng Chúa hơn cả. Sự chuẩn bị chu đáo, chuẩn bị từ xa cho thấy tâm hồn sẵn sàng. Ông bà ta vẫn nói “đời đâu học được chữ ngờ!” huống hồ giờ Chúa đến. Sẵn sàng không bao giờ là hành vi thừa thãi, nhất là trong bối cảnh xã hội có quá nhiều biến động khôn lường như xã hội hôm nay.
Mời Bạn: “Thức đêm mới biết đêm dài.” Đêm dài làm ta chểnh mảng, buông xuôi, mất cảnh giác, để rồi khi “nước đến chân mới nhảy” e rằng không kịp. Vì thế, nhờ Lời Chúa đầu mùa Vọng nhắc nhở, ta bắt đầu một năm phụng vụ mới, và chuẩn bị những gì cần thiết để mừng lễ Giáng Sinh.
Sống Lời Chúa: Nghiền ngẫm câu lời Chúa: “Ngày hôm nay, nghe tiếng Chúa, anh em chớ cứng lòng, nhưng hãy tin” (Tv 94).
Cầu nguyện: Lạy Chúa, ước chi mùa Vọng này là cơ hội giúp con mở lòng mình ra đón nhận tình yêu cứu độ của Chúa. Amen.
28/11/16 THỨ HAI TUẦN 1 MV
Mt 8,5-10
LÝ LUẬN CỦA LÒNG TIN
“Tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.” (Mt 8,8 )
Suy niệm: Là sĩ quan của đế quốc Rô-ma đang cai trị người Do Thái, thế mà ông đến xin ân huệ từ một ‘kẻ bị trị‘! Ông tin mãnh liệt rằng Đức Giê-su có hảo tâm và có quyền lực chữa lành người đầy tớ ông. Đức Giê-su gọi đó là lòng tin, và Ngài đã đáp lại bằng một phép lạ chữa lành. Để phép lạ xảy ra, con người cần lòng tin. Tin Mừng luôn cho thấy rằng đức tin làm ra phép lạ, chứ không ngược lại. Tin ở đây là tin vào con người Đức Giê-su. Tin không hệ tại việc khuất phục quyền lực cách mù quáng, nhưng là nhìn nhận thân phận bất toàn bất túc của mình và tìm kiếm sự viên mãn nơi Đức Giê-su. Tin như thế bao hàm một thái độ dám liều dấn thân trọn con người mình, chứ không duy chỉ là một sự chấp nhận của lý trí đối với một số tín điều trừu tượng nào đó.
Mời Bạn: Khám phá lại về lòng tin của viên sĩ quan Rô-ma. Ông đã không đọc Kinh Tin Kính trước mặt Đức Giêsu (lúc đó chưa hề có kinh này!) Ông kinh nghiệm về một khát vọng không tự mình giải quyết được. Ông hết mực khiêm tốn. Ông dũng cảm dấn thân (ở vị thế của ông mà đến với Đức Giêsu để van xin như thế là phải vượt qua cả một bức tường dư luận đó!) Và thật thú vị, lòng tin của ông đã có thể đem lại sự chữa lành cho một người khác!
Chia sẻ về một lần niềm tin bị chao đảo và nhờ đâu mà nó được củng cố.
Sống Lời Chúa: Tin tưởng nói với Chúa về những khó khăn của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con, nhưng xin Chúa phán một lời thì linh hồn con sẽ được lành mạnh.
29/11/16 THỨ BA TUẦN 1 MV
Lc 10,21-24
PHÚC CHO NGƯỜI BÉ MỌN
“Lạy Cha là Chúa tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những diều này, nhưng lại mạc khải cho những người bé mọn.” (Lc 10,21)
Suy niệm: “Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại” (14 điều Phật dạy). Người tự đại luôn cho mình là người biết mọi sự, không chấp nhận mình giới hạn. Trong truyền thống Hassidim của người Do Thái, ta đọc thấy: “Tôi yêu mến ác nhân là người biết mình tội lỗi, hơn là yêu mến người công chính là người biết mình công chính, dù đứng trước cửa hỏa ngục cũng sẽ không cải thiện lối sống của mình, vì họ nghĩ rằng họ đang được dẫn tới hỏa ngục để giải thoát những linh hồn đang bị giam cầm trong đó”. Hôm nay Chúa Giê-su cho ta thấy cái phúc của những người bé mọn: họ được gần Thiên Chúa và được hiểu lẽ khôn đích thực!
Mời Bạn: Buớc vào Mùa Vọng với tâm hồn khiêm tốn để sẵn sàng hoán cải đời sống. Sống khiêm tốn là nhìn nhận những giới hạn và yếu đuối của mình và tín thác vào tình Chúa bao la. Người khiêm tốn nhận ra mọi người chung quanh là hồng ân Chúa gửi cho mình, để mình yêu thương và được yêu thương. Người khiêm tốn mở rộng tâm hồn lắng nghe, tôn trọng và học hỏi điều hay nơi người khác.
Chia sẻ: Nói về sự khôn ngoan đích thực được Chúa ban cho một người ‘bé mọn’ nào đó mà bạn biết (một bác nông dân nghèo, một anh xe ôm, một chị bán hàng rong, một em thiếu nhi…)
Sống Lời Chúa: Chúng ta trân trọng những anh chị em bé nhỏ, hèn mọn nhất xung quanh mình.
Cầu nguyện: Đọc kinh “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa (Magnificat), lời kinh của những người bé mọn.
30/11/16 THỨ TƯ TUẦN 1 MV
Th. An-rê, tông đồ Mt 4,18-22
LÀ NHỊP CẦU CỦA CHÚA KI-TÔ
“Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.” (Mt 4,19)
Suy niệm: Có vẻ như cả cuộc đời thánh An-rê gắn bó với người Hy lạp. Khi sinh ra, cha mẹ đặt tên cho ngài là An-rê, tiếng Hy lạp có nghĩa là mạnh mẽ, nam tính, đang khi tên Si-mon, anh của ngài, lại là tiếng A-ram Do Thái. Trong sứ vụ công khai của Đức Giê-su, An-rê đã dẫn những người Hy lạp ở Giê-ru-sa-lem đến gặp Thầy mình. Sau khi Đức Giê-su về trời, An-rê dành trọn phần đời còn lại của mình để loan báo Tin Mừng cho người Hy lạp ở vùng Akhai. Ngay cả khi đã qua đời, ngài vẫn là nhịp cầu kết nối sự hiệp thông với người Hy lạp. Năm 1964 và 2006, các vị giáo hoàng đã tặng thánh tích của ngài cho Giáo hội Chính Thống Hy lạp và giám mục Chính Thống giáo phận Patras, nơi ngài chịu đóng đinh vào thập tự giá hình chữ X để minh chứng cho lời rao giảng Tin Mừng.
Mời Bạn: Bạn cũng được Chúa Giê-su mời gọi làm tông đồ cách đặc biệt cho một số người riêng biệt nào đó. Chẳng hạn như bạn đồng nghiệp, bà con họ hàng, thành viên một hội đoàn… Bạn là “nhịp cầu sống” nối Chúa Giê-su với họ. Noi gương thánh An-rê, bạn sẽ làm gì để chu toàn sứ vụ cao quý này?
Sống Lời Chúa: Tôi sẽ là “nhịp cầu sống” của Chúa Ki-tô với một người lơ là hoặc bỏ đạo trong khu xóm, với một thiếu nhi hay thiếu niên bỏ học giáo lý.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, khi được Chúa kêu gọi, thánh An-rê đã lập tức bỏ thuyền bỏ lưới đi theo Chúa, thành tông đồ của Ngài. Xin cho con hôm nay cũng sẵn lòng bỏ một thói quen xấu, một thú vui bất chính, để dấn bước trở thành “nhịp cầu sống” nối kết Chúa với những anh chị em lân cận, qua đời sống tông đồ giáo dân giữa đời. Amen.