Phóng viên người Mỹ, người đầu tiên đưa tin đến với đọc giả quốc tế về công việc của Mẹ Têrêsa, vẫn còn nhớ ngày mà ông gặp Mẹ trong tu phục đang phục vụ người nghèo tại các khu ổ chuột phố Calcutta vào năm 1966.
Joe McGowan, phóng viên Liên đoàn Báo chí đã nghỉ hưu nói với CNA rằng, “Chắc chắc chị nữ tu ấy hoàn toàn xứng đáng là một vị thánh. Trong mắt tôi, chị đã là một vị thánh trong đời thường. Chị ấy rất khiêm tốn và dễ chịu.”
McGowan, 85 tuổi, là một phóng viên liên đoàn báo chí trong 42 năm, là người đã trải qua những cuộc chiến tranh, các cuộc cách mạng, và động đất. Năm 1966, ông là trưởng văn phòng Liên đoàn Báo chí của một vùng lãnh thổ rộng lớn gồm – Ấn Độ, Pakistan, Afghanistan, Nepal, đảo Tích Lan, và quần đảo Maldives. Ông đã cố nhớ lại những câu chuyện khi nói chuyện với một biên tập viên báo chí ở Calcutta về Mẹ.
Ông McGowan đã cho biết rằng, “Đó là một chị nữ tu nhỏ nhắn vui vẻ, là người hay đi rảo quanh để gom lại những người chết. Và tôi biết là tôi đã có một câu chuyện về chị ấy.”
Ông phóng viên đã tới nhà của Mẹ, nhưng vì có người chết nên ông đã dành hai ngày ở đó với Mẹ Têrêsa.
“Cô ấy đã mặc sari địa phương, với chất liệu vải thô dệt dành cho những phụ nữ trung bình hoặc nghèo ở Ấn Độ.” Phóng viên McGowan đã kể lại rằng,“chẳng có gì khoe khoang về chị ấy cả. Chị nữ tu đã đi bộ vòng quanh Calcutta với một chiếc xe đẩy hai bánh, với sự giúp đỡ của hai người đàn ông được thuê. Họ đã đi khắp nơi để nhặt người chết.”
“Trong những ngày đó, bệnh viện không có đủ giường ở những nơi như Calcutta. Vì vậy, nếu bạn đã được tuyên bố bị bệnh nan y, gia đình của bạn phải đến và đưa bạn về nhà để có giường cho người khác. Nếu không có ai đến đón bạn, họ để bạn trên vỉa hè cho đến chết”, ông nói.
Kể từ năm 1952, Mẹ Têrêsa và Hội Thừa Sai Bác Ái đã chăm sóc cho những người bị bỏ rơi và chết tại ngôi nhà dành cho những người đã chết bị bỏ rơi, nghèo khổ. Ngôi nhà nguyện của người Hindu xưa, được chia thành hai phần, một dành cho nam và một dành cho nữ.
Hoàn cảnh chật chội.
“Họ đã ngủ trên những chiếc chiếu nhỏ thô sơ, quá đông người thậm chí họ không thể đứng dậy và đi vệ sinh,” McGowan đã kể lại. “Tôi đã cố gắng ở ngoài, những người này đã ở trong đó rất chật chội.”McGowan đã cho biết ông rất ấn tượng với công việc của Mẹ và nói rằng,“bằng việc chăm sóc rất ân cần của chị, một số người đã bình phục và ra đi khỏi đó.” “Tôi đã nghĩ rằng, tôi sẽ trình bày những bài viết của tôi về chị nữ tu này.”Câu chuyện kể của Liên đoàn Báo chí từ tháng 3 năm 1966 chính là câu chuyện tin tức quốc tế đầu tiên về Mẹ. McGowan đã nói, ông thậm chí không thể biết điều gì đã thúc đẩy Mẹ. Ông nói rằng, “Tôi đoán chị nữ tu muốn làm công việc của Chúa. Tôi không phải là người Công giáo, nhưng rõ ràng chị là một phụ nữ tuyệt vời. Chị sẽ được phong thánh trong vài ngày nữa. Tôi chỉ có sự tôn trọng hết mực dành cho chị và công việc mà chị đã làm trong các khu ổ chuột ở Calcutta.” Thành phố ở Ấn Độ là nơi nghèo khổ vào những năm 1960. McGowan bồi hồi nhớ lại rằng, “Calcutta là nơi rất khó khăn. Tôi thấy một vài phụ nữ khỏa thân hoàn toàn đi bộ trên đường phố, tất cả mái tóc của họ bị rối bời. Họ nhìn thấy một mẩu thuốc lá và họ chạy đến nhặt nó lên, nhai và ăn nó. Đây là một trong những vấn nạn mà bạn có thể nhìn thấy ở Calcutta trong những ngày đó. Ngày nay họ thế nào, tôi không biết nữa!”Một lần khác, ông đã nhìn thấy một nhóm học sinh chờ đợi và chờ đợi một chiếc xe trên đường phố. Sự tức giận của họ gia tăng vì xe chậm trễ.“Họ đã rất giận dữ, vì thế khi xe đến họ đã châm lửa đốt nó. Điều đó có nghĩa là đường phố sẽ ít xe hơn cho ngày hôm sau.”McGowan đã nhớ lại, “Trong một thế giới như thế, Mẹ Têrêsa đã rất bình tĩnh và rất khiêm tốn. Mẹ đã làm tất cả những công việc này, vì đó chỉ là cuộc đời của Mẹ. Mẹ không khoe khoang về nó.”Mọi người đã đánh giá cao về những gì mẹ Têrêsa đã giúp họ.
“Họ đã không nhận được bất kỳ sự trợ giúp nào ở những nơi khác,” ông nói. “Thật là điều bất thường ở một nơi cực kỳ đông dân như Ấn Độ để nhận ra điều này.”
McGowan theo đuổi nghiệp báo chí và đã nghỉ hưu tại thành phố Broomfield, Colorado, vùng ngoại ô của thành phố Denver. Ông đã kể về kinh nghiệm của mình và những người mà ông đã gặp trong cuốn sách được xuất bản năm 2012 của ông: Từ Fidel Castro đến Mẹ Têrêsa.“Một mặt, các bạn biết có Fidel Castro. Mặt khác, các bạn cũng biết đến Mẹ Têrêsa: chị nữ tu nhỏ này đã đang làm những điều kỳ diệu ở những người ở tận cùng dưới đáy của xã hội,” ông đã nói.Nhà báo và Mẹ đã gặp nhau khi Mẹ đến thăm Denver tháng năm 1989. Mẹ đã gởi cho ông một tin nhắn.“Chị nữ tu đã tặng cho tôi một tấm thiệp với dòng chữ viết tay của mình: “Hãy yêu những người khác như Chúa Giêsu yêu thương bạn. Xin Chúa ban phước lành cho bạn. M.Têrêsa, M.C.”McGowan đã nói rằng đó là một trong những tài sản quý giá nhất của ông.
(GNsP 03.09.2016/ CNA)