Mình thích chưng hoa. Cũng chỉ là học lóm từ các soeur, những anh chị lớn hơn.
Các soeur cũng quý mình, tạo điều kiện để mình phụng sự Thiên Chúa qua tài lẻ mọn này.
Mình chưng hoa cũng đã nhiều, và hầu như mỗi bình đều có gửi gắm 1 tâm sự riêng, tâm tình riêng, suy tư riêng. Và, mình hay suy nghĩ về những gì mình đang làm. Không chỉ công việc phải làm, cho mau, cho xong, nhưng ẩn trong đó là suy tư và tâm sự riêng của chính mình…
Dù từ cắm hoa nghe thanh hơn từ chưng hoa, nhưng mình thích sử dụng từ chưng hoa hơn, vì mình không cắm cho riêng mình, để thoả mãn sở thích riêng, mà đây còn là việc phụng thờ Thiên Chúa nữa, việc của niềm vui, việc của tình yêu.
- Hoa:
Hoa là phần chính của một bình hoa. Bình hoa đẹp hay không chủ yếu là nhờ cách phối màu các loại hoa trong bình. Mình nghĩ, chẳng có loại hoa nào đẹp hơn loại hoa nào cả. Nghệ thuật chưng hoa là lợi dụng từng loại hoa trong bình, sao cho khéo nhất. Có thể có những bông hoa được gọi là “chính”, nhưng nếu chỉ có chúng, bình hoa sẽ không trọn vẹn. Ngoài những bông hoa chính đó, có các loại hoa được gọi là “phụ hoạ” cho, và tôn thêm vẻ đẹp của những bông hoa kia. Chẳng có hoa nào là sang, là hèn, là kiêu sa, là thô mộc cả, tất cả đều đẹp, nếu dùng đúng chỗ, đúng nơi.
Tuỳ ý thích mỗi người, có người thích chưng duy nhất 1 loại hoa. Riêng mình, mình lại thích nhiều loại hoa hơn, để chúng tô điểm cho nhau. Có thể là hai hoặc ba loại hoa trong một mình, và cũng không nên nhiều quá, vì nó sẽ “rối”. Lillies đi với Lan, hay Cúc đại đoá với Layon, đồng tiền với cúc trắng, hay hồng và Lillies, hoặc hồng và lan, đều là những sự kết hợp tuyệt vời tuỳ theo cách ta sắp xếp chúng. Nói cho cùng thì chưng hoa là sắp xếp các loại hoa lá cho nghệ thuật mà.
Tuy thế, nên có một điểm nhấn trong bình hoa. Có thể là một bông hoa Lillies vừa chớm nở, một cành lan hồ điệp trắng muốt vươn lên, hay một bông hồng nở đẹp nhất, làm nhân, làm điểm nhấn. Chính điểm nhấn này tôn thêm vẻ đẹp và nối kết chặt chẽ cho ý tưởng một bình hoa. Và xung quanh, những cành lan, hay cẩm chướng, hay những nụ hồng còn lại sẽ tôn lên vẻ đẹp tuyệt vời cho điểm nhấn ấy.
Điểm thêm một vài cành salem, hay hoàng anh, hay bi là ta có một kiểu đẹp rồi đó bạn.
Suy tư riêng: Những nhân đức của mình cũng vậy. Có thể có những nhân đức mà mình hay tập nhất làm điểm nhấn, và ngoài ra những nhân đức nhỏ hơn, những hành động vì tình yêu, những tư tưởng và lời nói bác ái, những bó hoa thiêng liêng nho nhỏ sẽ trang điểm cho bình hoa tâm hồn mình thêm xinh xắn.
2. Lá:
Ngược với mọi người, khi cắm hoa mình lại không cắm lá trước mà lại cắm hoa trước. Đáng lẽ phải cắm là trước để xác định hướng của hoa, tuy nhiên, mình lại cắm hoa trước để xác định hướng cắm chính của bình hoa. Hì, có lẽ do mình là dân amateur, không chuyên. Hì.
Lá được dùng để làm nổi bật phần hoa. Nếu hoa màu đậm thì lá màu nhạt, nếu hoa màu nhạt thì lá màu đậm. Tuy lá là thành phần phụ thôi, nhưng bình hoa sẽ trơ và rất thiếu thốn nếu không có lá. Lá được dùng để chèn vào những chỗ trống, để che mousse đi, để tạo cảm giác xanh tươi và dễ chịu cho bình hoa.
Đôi khi, bình hoa cần có những sáng tạo độc đáo hơn, như một cành lá vươn hẳn lên cao, một cành cây khô, một hai cành lá cao vút, một hai nhánh dừa kiểng hay lá thiên tuế, để tạo dáng, để làm duyên cho bình hoa thêm phần hấp dẫn.
Suy tư riêng: Những hy sinh nhỏ bé, những nỗ lực vươn lên trong đời sống của mình, những nụ cười là những cành lá tô điểm cho bình hoa nhân đức. Thiếu niềm vui, thiếu hy sinh quảng đại, thiếu những nỗ lực đó, bình hoa không đẹp và không trọn vẹn. Trong đời sống, cần một ý tưởng chủ đạo để vươn lên, hay một điểm hướng tới để làm chất sống cho chính mình, giống như “mỗi ngày tôi chọn một niềm vui” vậy…
3. Mousse:
Mousse là thứ rất đỗi cần thiết để chưng hoa, dù nó luôn bị che khuất. Chính nó là nền tảng cho hoa và lá. Cắm bằng bàn chông cũng được, nhưng cắm bằng mousse thì đẹp hơn nhiều, vì ta có thể tạo dáng tự do.
Mousse phải được thấm nước trước, từ khô khan trở nên mềm dẻo, để có thể cắm hoa. Mousse được nhúng chìm ngập trong nước để thấm nước đều. Nó chấp nhận trở nên loang lổ, chấp nhận bị tàn phá để cho người khác có bình hoa đẹp.
Mousse không nên bị phơi khô trước đó ngoài nắng gay gắt, vì như vậy sẽ không còn khả năng hút nước nữa. Đôi khi bình hoa không vững vàng, người ta thường cắm một cái bàn chông sau lưng cục mousse để giữ vững.
Suy tư riêng: Cục mousse là trái tim tôi. Nó phải chấp nhận để dường như trở nên thua thiệt, lỗ lã để Chúa chưng hoa nhân đức của Người. Nó cần được ngập chìm trong nước tình yêu trước khi có thể cho đời một bình hoa đẹp. Khô khan, nó sẽ chẳng làm gì được. Không mở ra, mềm ra để nhận nước, mãi mãi nó chỉ là một vật dụng vô dụng nằm ở góc nhà. Chỉ khi chìm ngập trong nguồn nước tình yêu Thiên Chúa và chịu để cho nước ấy thấm nhập vào mọi ngõ ngách trong nó, nó mới có khả năng để chịu trở nên loang lổ, mất mát, hy sinh chính nó để các hoa nhân đức đua nở. Chưa hết, nó còn cần phải được lá niềm vui, khiêm nhường và nỗ lực che khuất đi. Người khác không thể nhận ra sự hiện diện của nó, điều quan trọng là các loại hoa và lá được phô bày hết vẻ đẹp mà thôi. Đôi khi, nó còn cần phải được hỗ trợ, nâng đỡ kiên cường bằng bàn chông của hãm mình từ bỏ và chết đi. Cuộc đời của mousse là một cuộc chết đi thật sự, chết trong âm thầm, như hạt lúa thối đi vậy…
“Ân sủng xây dựng trên tự nhiên” (St. Augustine de Hippon). Cái tôi, trái tim của tôi cũng phải sẵn sàng chịu che khuất và chết đi để hoa lá thiêng liêng được triển nở, và mục mousse ấy vui sướng vì biết mình làm đẹp cho đời, và cũng làm đẹp cho chính mình nữa.
- Bình hoa:
Bình hoa có nhiều kiểu dáng. Bình to bình nhỏ, bình cao bình thấp, bình trẹt bình dài… Tuỳ theo cách ta chưng hoa sao cho phù hợp với loại bình hoa. Bình hoa dùng để chứa nước và chứa mousse, trên đó là hoa và lá. Bình phải chắc chắn và không thể bị rò rỉ.
Suy tư riêng: Bình hoa là con người tôi. Mỗi người đều khác nhau, vì mỗi người đều phản ảnh hình ảnh của Thiên Chúa. Tôi là sản phẩm do bàn tay yêu thương Chúa tạo thành, và tôi là độc nhất vô nhị. Tôi quý giá trước mặt Chúa. Tôi nhận được dồi dào tình yêu Thiên Chúa và hồng ân của Người trong “cái bình sành” này (2 Cr 4,7). Dù vậy, vì là “cái bình sành” nên tôi phải cố gắng và cẩn trọng luôn. Tôi phải làm sao để giữ lại tình yêu trong tim tôi, và để tim tôi tràn đầy tình yêu Chúa. Thiếu nước, tất cả sẽ héo tàn…
5. Nước:
Nước rất quan trọng trong bình hoa. Nước giữ cho bình hoa tươi. Thiếu nước, hoa đẹp cách mấy, tươi cách mấy cũng sẽ rất mau tàn, mousse cũng sẽ không thể cắm hoa được nữa.
Nước cần phải đủ và phải sạch. Nước phải được tưới không những trong bình mà còn trên mặt hoa. Hầu như phải tưới mỗi ngày. Vì vậy mỗi lần thấy mấy em nhỏ tưới hoa một cách ẩu tả, làm cho có mình không thích. Làm việc cần phải hẳn hoi. Tưới nước cho hoa tươi lâu cũng là việc phụng thờ Thiên Chúa nữa!
Suy tư riêng: Nước là tình yêu Thiên Chúa, là ân sủng Chúa đổ tràn trên đời mình. Có tình yêu và ân sủng Chúa, sao cũng xong, việc gì cũng hoàn tất. Tình yêu là sức mạnh để mình nỗ lực trong đời sống thiêng liêng như nước trong bình, ân sủng là quà tặng vô giá Chúa tưới đổ trên mặt hoa lá nhân đức, để duy trì nét tươi mới và thánh hảo. Tình yêu và ân sủng của Chúa không thể thiếu được. Mình cần tập để luôn mở lòng ra đón nhận tình yêu và ân sủng đó cách thường xuyên. Nước luôn luôn dồi dào đấy, chỉ sợ cái bình coi chừng bị rò rỉ ở chỗ nào đấy thôi!
Không những thế, mình còn có trách nhiệm chia sẻ thứ nước đó cho những bình hoa khác. Chia sẻ những đặc sủng, ân sủng mình có được cho người khác nhận biết và yêu mến Thiên Chúa, quả là việc tốt lành và tuyệt vời thay!
Rõ ràng, những chuyện nhỏ trong đời sống lại cung cấp cho mình những bài học lớn.
Chưng hoa cũng là dịp để suy tư về đời sống thiêng liêng.
Con chiên nhỏ
20/11/2011