Phút lắng đọng Lời Chúa – Thứ Hai Tuần IV Phục Sinh

Phút lắng đọng Lời Chúa

 

THỨ HAI TUẦN 4 PHỤC SINH

Ga 10,1-10

 

Lời Chúa:

“Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên”(Ga 10,11)

Câu chuyện minh họa:

Hai anh em nọ con của một mẹ goá, đã lớn lên và có địa vị trong xã hội, công việc kinh doanh rất phát đạt. Người mẹ già yếu đối với chúng là một gánh nặng và chúng phải hao tốn vì trang trải thuốc men cho bà.

Ngày kia, hai anh em cùng đến gặp một tổng giám thị một trại tế bần và yêu cầu ông ta nhận mẹ mình vào trong trại. Ông tổng giám thị chấp nhận nhưng trước khi chia tay ông nói:

Tôi có câu chuyện muốn kể cho cô và cậu nghe:

Mấy năm trước đây tại thành phố này có một người chết đi để lại người vợ trẻ và hai đứa con thơ. Bà mẹ ấy nghèo lắm. Khi đó tôi đã đề nghị với bà ta bỏ hai đứa con nhỏ vào cô nhi viện. Bà ta đã tỏ ra rất bất mãn với lời khuyên của tôi và tỏ vẻ tức bực: “Tôi có 2 tay, và khi nào tay tôi chưa mòn trơ xương thì không đời nào tôi để con tôi vào cô nhi viện”

Hai anh em hỏi ông Tổng giám thị:

– Truyện này có dính líu gì đến chúng tôi đâu?

– Vì người đàn bà đó là thân mẫu của cô và cậu đó!

Suy niệm:

Tình yêu đã gắn kết người chăn chiên và đàn chiên. Chúa Giêsu đã tự ví mình là cửa, để làm nhiệm vụ bảo vệ, và đem lại sự sống cho đàn chiên. Không những thế, Ngài lại còn mang những con chiên lạc về. Thật là một tình yêu vĩ đại. Ngài cũng muốn chúng ta noi theo gương Ngài để chăm lo cho những con chiên là những người chúng ta có nhiệm vụ: bạn bè, những người trong gia đình, láng giềng… Chúng ta chăm lo cho họ không chỉ về vật chất, nhưng quan trọng hơn là chăm lo về đời sống tâm linh. Với trái tim yêu thương và lòng quảng đại như Chúa Giêsu, chúng ta sẽ thực hiện được điều đó.

Lạy Chúa, con đón nhận từ nơi Chúa rất nhiều những hồng ân, xin cho con biết quảng đại trao ban những hồng an ấy cho những người anh chị em con, để tình Mục tử của Chúa được nhiều người đón nhận.

Têrêsa Mai An