Khích lệ con cái là điều mà những người cha, người mẹ cần phải thực hiện. Và những người con cũng cần lắm những lời nói và cử chỉ khích lệ trìu mến của cha mẹ mình.
Chuyện kể rằng: Trong một buổi họp phụ huynh, cô giáo mầm non nói với một người mẹ:
– Con trai chị có bệnh tăng động, cháu không ngồi yên trên ghế được 3 phút.
Trên đường trở về nhà, cậu bé hỏi mẹ cô giáo đã nói gì. Người mẹ đáp:
– Cô giáo nói là trước đây con trai mẹ không ngồi trên ghế được một phút, giờ con đã ngồi được 3 phút rồi, con có tiến bộ.
Cậu bé rất vui và tối hôm đó, cậu bé tự mình ăn được hai chén cơm. Vài năm sau, khi cậu bé ấy vào tiểu học. Cô giáo dạy toán nói với người mẹ:
– Cả lớp có 50 em, con chị xếp thứ 48, có thể con chị có một chút vấn đề về trí tuệ.
Trở về nhà, người mẹ nói với con:
– Cô giáo nói chỉ cần con chú ý một chút, con sẽ xếp trước 48 bạn.
Nghe mẹ nói vậy, ánh mắt cậu bé vụt sáng. Từ hôm đó, tối nào cậu bé cũng cố gắng làm thêm vài bài tập toán rồi mới đi ngủ.
Khi cậu bé lên cấp hai, thầy giáo lại than phiền với người mẹ:
– Theo kết quả học tập hiện nay của con chị, việc thi vào trung học phổ thông sẽ khó đấy!
Trên đường về, người mẹ xoa vai con trai và nói:
– Thầy giáo nói, chỉ cần con nỗ lực hơn nữa, rất có hy vọng là con sẽ đỗ vào trường công lập.
Với cõi lòng tràn ngập niềm vui và hy vọng, cậu bé chăm chỉ đến các lớp luyện thi, không vắng một buổi nào. Rồi đến ngày cậu tốt nghiệp trung học phổ thông, và đến khi trường đại học có thông báo kết quả thi, cậu bé từ trường trở về, mang theo giấy thông báo trúng tuyển một trường đại học danh tiếng đưa cho mẹ, nước mắt rưng rưng:
– Mẹ ơi, con không phải là một đứa trẻ thông minh nhưng mẹ luôn ở bên cạnh cổ vũ, động viên, và ghi nhận sự cố gắng của con. Nhờ mẹ mà con đã đạt được mơ ước của mình một cách hết sức kỳ diệu.
Sưu tầm