Xin chào bạn, chiếc áo dòng của tôi!
Tôi đã làm bạn với bạn được một khoảng thời gian. Tôi rất yêu quý bạn, vì bạn là dấu chỉ nhắc nhở tôi luôn sống cho xứng đáng với lý tưởng mình đang hướng đến.
Tôi vẫn còn nhớ rất rõ những cảm xúc đầu tiên khi tôi và bạn quen nhau, khi chúng ta còn chưa hiểu nhiều về nhau. Bạn chưa biết tôi, đó là điều dĩ nhiên, nhưng tôi cũng chưa hiểu nhiều về bạn. Như bao người khác thuở ban đầu, có lẽ tôi vẫn nghĩ bạn là một đặc ân cho tôi, một điều gì đó rất đỗi quý giá rất đáng tôi cố gắng có được. Tuy nhiên, khi dần dần trưởng thành với thời gian, tôi mới nhận ra rằng thực sự, bạn là một đặc ân cho tôi, nhưng không chỉ là như thế. Tôi được làm bạn với bạn không phải vì tôi xứng đáng, hay tôi có đủ khả năng, tài khéo, hay vì tôi thích hợp với bạn. Tất cả đều do Thiên Chúa là Cha tôi, Người biết mọi sự tốt đẹp nhất cho tôi, và Người muốn tôi kết bạn với bạn.
Thế rồi dần dần chúng ta quen biết nhau nhiều hơn. Mỗi lần tôi khoác bạn lên người, tôi ý thức rằng tôi phải sống xứng đáng với bạn, kẻo làm bạn “đen” hơn. Mỗi lần tôi khoác bạn lên người, tôi ý thức rằng tôi cần thực sự chết cho đời, chết cho mình và sống cho Chúa. Mỗi lần tôi khoác bạn lên người, tôi ý thức rằng tôi chẳng hơn ai, cũng xám đen như tro bụi vì kiếp người, nhưng được Chúa thương chọn gọi và cho tôi sống đời dâng hiến, để tôi luôn khiêm hạ vì những gì mình có thể làm được, như những đầy tớ bất tài vô dụng. (Lc 17,10)
Mỗi ngày tôi cảm thấy yêu mến bạn hơn. Mỗi ngày thân thiết hơn, tôi thêm xác tín rằng mình vẫn luôn là chủng sinh bất kể tôi có mang bạn trên người hay không, bởi “áo dòng không làm nên thầy tu”, nhưng chính đời sống của thầy tu mới quyết định giá trị của chiếc áo. Nếu không, bạn cũng chỉ là một khúc vải mua ở chợ, được dệt may theo một kiểu thức đặc biệt chẳng hơn gì. Hãy đồng hành với tôi trong những niềm vui và nỗi buồn, thành công hay thất bại, lúc bình an hay khi gặp thử thách, bạn nhé. Hãy cùng tôi đi trọn con đường còn dài đằng đẵng ở phía trước, hãy giữ lấy tôi, đừng để tôi bỏ rơi bạn đấy! Trở nên tri kỉ của nhau, chúng ta mong là mỗi ngày có thể giúp cho người khác thấy được chân dung của Đức Giêsu Kitô, Thầy Chí Thánh.
Từ mấy năm nay, mình có thói quen một năm chọn một vị thánh làm gương mẫu để noi theo. 23t mình đã chọn thánh Louis Gonzaga (chết lúc 23t), 24t mình chọn thánh Thérèse Hài Đồng Giêsu (chết lúc 24t), 25t mình chọn thánh Anphong Maria Liguori, năm nay 26t, mình xin thánh Gioan Maria Vianney giúp mình trong năm thử sắp tới…
Con chiên nhỏ