Phúc Âm Ga 20, 19-31
“Phúc thay những người không thấy mà tin”
Câu chuyện Tông Đồ Tô-ma trong bài Tin Mừng hôm nay là một lời kêu gọi các môn đệ hãy tin vào Chúa Phục Sinh. Quả thực ông Tô-ma không đáng trách, nhưng chỉ đáng tiếc là ông không có mặt lần Chúa hiện ra đầu tiên, để cùng các bạn “xem tay và cạnh sườn” Chúa thôi! Câu chuyện ông Tô-ma cũng không nhằm nói về “người cứng lòng tin”, mà chỉ là dịp để Chúa Giê-su cho chúng ta biết thêm một mối phúc nữa ngoài Tám mối phúc, đó là “Phúc thay những người không thấy mà tin”. Không thấy mà tin hoặc không hiểu mà tin, thực sự là một định nghĩa đơn giản nhưng sâu xa về đức tin.
Cũng như các môn đệ Chúa ngày xưa, chúng ta là chứng nhân đức tin hôm nay. Chúng ta làm chứng cho đức tin Ki-tô trên hai phương diện: cộng đoàn và cá nhân. Là phần tử của Giáo Hội, chúng ta bắt chước những Ki-tô hữu tiên khởi cộng đoàn Giê-ru-sa-lem. Đức tin vào Chúa Ki-tô đã giúp họ “một lòng một ý” trong đời sống cầu nguyện cho tới đời sống xã hội. Đức tin sống động của họ đã đưa họ tới việc làm cụ thể, là chăm sóc cho nhau và nhất là quan tâm tới những anh chị em nghèo đói hoặc thiếu thốn. Về phương diện cá nhân là một Ki-tô hữu, chúng ta lấy đức tin của mình để làm chứng rằng chúng ta “đã được Thiên Chúa sinh ra”, nên cụ thể chúng ta phải sống yêu thương. Có sống yêu thương giống như Thiên Chúa, chúng ta mới đủ tư cách như thánh Tô-ma, gọi Chúa Giê-su là “Chúa của con” và Chúa Cha là “Thiên Chúa của con”. Mối phúc thứ chín thật cần thiết cho đời sống chúng ta, để tất cả những gì chúng ta không thể thấy bằng mắt, hiểu bằng trí óc, thì chúng ta có thể thấy bằng con mắt đức tin và hiểu bằng tất cả trái tim. Sứ mệnh làm chứng nhân đức tin thật là cao cả!
Lm. Đa-minh Trần đình Nhi
Thánh Kinh bằng tiếng Việt
Thánh Kinh bằng tiếng Anh