Từ ngày 04.02 đến ngày 09.02.2019_ Phút lắng đọng Lời Chúa

Từ ngày 04.02 đến ngày 09.02.2019_ Phút lắng đọng Lời Chúa04.02.2019

THỨ HAI TUẦN 4 THƯỜNG NIÊN

Mc 5,1-20

 

Lời Chúa:

“Anh ta ra đi và bắt đầu rao truyền trong miền Thập Tỉnh tất cả những gì Đức Giê-su đã làm cho anh”. (Mc 5,20)

Câu chuyện minh họa:

Một buổi chiều năm 1953, các ký giả và một số nhân viên chính phủ Hoa Kỳ tập trung ở một nhà ga xe lửa tại Chicago để chào đón người được giải thưởng Nobel hòa bình năm 1953 trở về.

Người vừa xuống khỏi xe lửa là một người đàn ông cao lớn, tóc quăn, có một chòm râu mép dài. Các máy ảnh chớp liên hồi. Các nhân vật cao cấp của thành phố giang rộng tay đón chào vị thượng khách.

Người được giải Nobel hòa bình cám ơn mọi người rồi đưa mắt nhìn về một chỗ xa xa ở trên sân ga. Ông xin kiếu vài phút để đi thẳng về hướng đó. Mọi người tưởng ông để quên hành lý nào đó. Ông băng qua đám đông, trực chỉ đến một người đàn bà da đen lớn tuổi đang khệ nệ với hai va ly nặng trên tay. Ông đưa tay xách cả hai va ly, rồi đưa người đàn bà ra một chiếc xe buýt gần đó. Khi giúp người đàn bà lên xe xong, ông không quên chúc bà thượng lộ bình an. Quay lại với đám đông, ông xin lỗi vì đã bắt mọi người chờ đợi.

Người được giải thưởng hòa bình năm 1953 ấy không ai khác hơn là bác sĩ Albert Schweitzer, nhà truyền giáo nổi tiếng đã hy sinh cả cuộc đời cho người nghèo tại Phi Châu.

Suy niệm:

Người bị quỷ ám trong Tin mừng hôm nay đã cảm nhận được lòng thương xót của Chúa vì anh đã được Chúa trừ quỷ và anh đã mau mắn loan truyền danh Chúa cho mọi người.

Thật thế, lệnh truyền giáo luôn thúc đẩy mỗi Kitô hữu hãy làm chứng tá cho Chúa trong mọi hoàn cảnh, môi trường và cách sống của mỗi người bằng đời sống bác ái, yêu thương, công bằng và những việc làm cụ thể trong mối tương quan với mọi người. Chúa Kitô muốn mỗi người đem tin mừng đến cho mọi thành phần, mọi dân, và mọi nước để mọi người được hưởng ơn cứu độ. Các thánh đã sống và làm chứng bằng đời sống sống động của mình để làm cho khuôn mặt Thiên Chúa được biểu lộ.

Lạy Chúa, xin cho con cảm nhận được ơn lành Chúa ban để con ca ngợi tình thương Chúa và loan báo tình thương ấy cho mọi người, để danh Chúa được lan rộng.

 

 

 

 

 

05.02.2019

THỨ BA TUẦN 4 THƯỜNG NIÊN

MỒNG MỘT TẾT KỶ HỢI

Thánh Agatha, trinh nữ, tử đạo

Mc 5,21-43

 

Lời Chúa:

“Bà tự nhủ: “Tôi mà sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu.” (Mc 5,28)

Câu chuyện minh họa:

Một bà cụ năng đến nhà thờ cầu nguyện. Một cậu bé lấy làm ngạc nhiên liền theo dõi. Cậu nấp sau bàn thờ nghe bà cầu nguyện lớn tiếng:

“Lạy Chúa, con đã già và sống đủ. Bất cứ lúc nào Ngài gọi, con sẵn sàng”

Bà cầu nguyện suốt ba ngày cũng vẫn những lời ấy. Ngày thứ tư, sau khi bà cầu nguyện, cậu bé giả giọng nói vọng ra ngay sau bàn thờ:

“Ta đã nghe lời cầu xin của con, Ta sẽ đến đón con lúc chín giờ sáng mai.”

Bà về nhà, không sao ngủ được vì lo lắng về điều đã nghe. Bà không chấp nhận nổi những gì bà đã cầu nguyện.

Suy niệm:

Bệnh băng huyết là căn bệnh được coi là khó chữa trị trong thời Chúa Giêsu, nhưng người đàn bà trong Tin mừng đã không đánh mất niềm hy vọng và hết lòng tin tưởng vào Chúa, bà đã đến với Chúa để Người lắp đầy nỗi khát vọng của bà, và bà đã được Chúa đoái đến. Bằng tất cả niềm tin bà đã vượt qua đám đông để đến với Chúa. Dù bà đụng chạm đến Chúa cách nào đi nữa nhưng Chúa đã nhận thấy nơi bà lòng tin mãnh liệt. Người đã cứu chữa và đem lại cho bà sự bình an thật sự trong tâm hồn.

Ngày nay có những người mắc những căn bệnh hiểm nghèo, họ mất tin tưởng và hầu như sống trong tuyệt vọng, nếu mỗi Kitô hữu đến với họ và giới thiệu Chúa cho họ chắc hẳn họ sẽ nhận được bình an. Vậy chúng ta có nhận ra bổn phận của mình đối với những người bất hạnh trong xã hội không? Giữa dòng đời với những khổ đau của người anh em, chúng ta có biết dừng lại để ít là an ủi họ, để họ có một niềm tin sâu sắc hơn vào Đấng là tình yêu.

Lạy Chúa, xin ban cho con một niềm tin tưởng hoàn toàn tuyệt đối vào Chúa để con biết chạy đến với Chúa luôn luôn, hầu kín múc nguồn sức sống không bao giờ cạn.

06.02.2019

THỨ TƯ TUẦN 4 THƯỜNG NIÊN

MỒNG HAI TẾT KỶ HỢI

KÍNH NHỚ ÔNG BÀ TỔ TIÊN

Thánh Phaolô Miki và các bạn, tử đạo

Mc 6,1-6

 

Lời Chúa:

“Đến ngày sa-bát, Người bắt đầu giảng dạy trong hội đường. Nhiều người nghe rất đỗi ngạc nhiên.” (Mc 6,2)

Câu chuyện minh họa:

Trong truyện cổ Trung Hoa có kể rằng: Dương Phủ lúc còn nhỏ nhà nghèo, nhưng hết sức cấy cày để phụng dưỡng cha mẹ. Một hôm ông nghe bên đất Thục có ông Võ Tề đại sư rất nổi tiếng, ông liền xin song thân đến tầm sư học đạo. Đi được nửa đường, ông gặp một vị lão tăng bảo ông rằng:

– Được gặp Võ Tề đại sư, chẳng bằng gặp Phật.

Dương phủ hỏi: Phật ở đâu?

Lão tăng bảo rằng: ngươi cứ quay trở về, gặp người nào quấn vải trên người, đi dép ngược, là chính Đức Phật đó.

Dương phủ nghe lời quay về, đi đường chẳng gặp ai cả. Về tới nhà, đêm khuya, trời tối, ông gọi cửa. Mẹ ông nghe tiếng con mừng quá, chạy vội ra, quấn vội chiếc mền vào người, đi đôi dép ngược ra mở cửa cho ông. Bấy giờ ông nhìn kỹ, giống như hình dáng Đức Phật mà lão tăng đã mô tả.

Từ đó, ông mới hiểu ra rằng: Phật chẳng ở đâu xa, mà là chính cha mẹ ở trong nhà. Đúng như cha ông ta vẫn nói:

“Tu đâu cho bằng tu nhà –

Thờ cha kính mẹ mới là đạo con”.

Suy niệm:

Thông thường người ta không coi trọng những người mình chung sống, ít ai nhận ra điều tốt nơi những người luôn hy sinh vì chúng ta, và thay vào đó là thái độ dửng dưng, coi thường. Bên cạnh đó cũng có những người bên ngoài thì vui vẻ, nhưng khi về đến nhà lại cau có, gắt gỏng, phàn nàn những người thân của mình. Đó cũng là thái độ của những người đồng hương của Chúa mà Tin mừng hôm nay nhắc đến. Họ biết rõ về Chúa: dòng họ, gia đình, nghề nghiệp… và chính sự ích kỷ, kiêu ngạo, cố chấp, những thành kiến… đã đóng khung họ trong sự hiểu biết hạn hẹp về Chúa. Họ không nhận ra Chúa Giêsu là Chúa, dù họ rất am hiểu Kinh Thánh, chứng kiến nhiều phép lạ Chúa làm. Với thái độ cố chấp đó, Chúa Giêsu đã vạch trần tâm tưởng của họ: “Không một tiên tri nào được kính trọng tại quê hương mình”.

Hôm nay Chúa muốn mỗi người chúng ta phải biết mở rộng sự hiểu biết về người khác, đừng đóng kín họ trong sự hiểu biết hạn hẹp của bản thân, nhất là nhận ra giá trị cao cả nơi mỗi người là hình ảnh của Thiên Chúa. Trong thực tế, chúng ta chỉ biết nói xấu nhau, chỉ trích nhau thay vì khuyến khích, giúp đỡ nhau.

Lạy Chúa, xin  cho mỗi người chúng con biết tôn trọng nhau, để quảng đại đón nhận nhau trong tình yêu thương, bác ái và đừng bao giờ hối tiếc vì đã không đối xử tốt với những người đã từng sống chung với mình.

 

 

07.02.2019

THỨ NĂM TUẦN 4 THƯỜNG NIÊN

MỒNG BA TẾT. THÁNH HÓA CÔNG ĂN VIỆC LÀM

Mc 6,7-13

 

Lời Chúa:

“Các ông đi rao giảng, kêu gọi người ta ăn năn sám hối.”  (Mc 6,12)

Câu chuyện minh họa:

Ngày kia thánh Phanxicô gọi một thầy dòng để cùng đi rao giảng với ngài. Hai thầy trò rảo qua các đường phố tại Assie, một cách thật nghiêm trang, vừa đi vừa suy gẫm về Chúa. Tới nhà, thầy dòng ngạc nhiên vì chẳng thấy giảng dạy ở chỗ nào. Thánh nhân mỉm cười và trả lời: Chúng ta đã giảng bằng chính gương sáng, bằng chính sự sốt sắng mang Chúa trong tâm hồn.

Một điều cần thiết khác trong khi hoạt động tông đồ, đó là phải biết quên mình đi, để Chúa hoạt động, bởi vì dù tài giỏi đến đâu chăng nữa, chúng ta cũng chỉ là một dụng cụ tầm thường trong bàn tay Chúa. Vì thế, đừng ỷ lại vào tài năng, một hãy tin cậy vào tình thương và quyền năng của Chúa, bởi vì không có Chúa chúng ta không thể làm được gì.

Suy niệm:

Mối bận tâm lớn nhất và cũng là sứ mạng của Chúa Giêsu là đem tin mừng Chúa đến cho mọi người. Niềm khao khát ấy cần có những bàn tay nối dài, vì thế, Chúa đã gọi các tông đồ cộng tác với Ngài để làm cho Tin mừng ấy được lan rộng.

Khi lãnh nhận Bí tích Rửa Tội là chúng ta được mời gọi trở nên môn đệ của Chúa, đồng thời cũng thông chia sứ mạng ấy với Chúa Giêsu, vì thế chúng ta đừng bao giờ khước từ cộng tác với ơn Chúa để làm cho Nước Chúa được lan rộng khắp nơi. Vậy chúng ta phải thi hành sứ mạng ấy như thế nào? Chúa “ban cho các ông quyền trên các thần ô uế” để các ông giải phóng con người khỏi sự kiềm kẹp của tội lỗi. Phần chúng ta, với ơn Chúa ban, chúng ta giúp người khác được giải phóng nhờ lời khuyên răn, đời sống gương mẫu, đạo đức của mình để người khác cũng được thay đổi lối sống và trở về với Chúa trong ân sủng.

Lạy Chúa, xin cho con luôn có tâm hồn khao khát mang Chúa đến cho người khác, để con có những cách thức giới thiệu Chúa cho nhiều người.

 

 

 

 

 

08.02.2019

THỨ SÁU TUẦN 4 THƯỜNG NIÊN

Mc 6,14-29

 

Lời Chúa:

“Nhà vua buồn lắm, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên không muốn thất hứa với cô. (Mc 6,26)

Câu chuyện minh họa:

Một học sinh người Nhật là Kitô hữu duy nhất trong ngôi trường có 150 học sinh. Trước mỗi bữa ăn, em thường mạnh dạn làm dấu Thánh Giá và đọc kinh. Các học sinh đến tố cáo với thầy giáo là em có “hành vi ma thuật”. Nghe thấy thế, thầy gọi em lên đứng giữa lớp và hỏi xem em đã làm gì. Em thẳng thắn nói rằng, em chỉ cám ơn Chúa đã ban cho lương thực hàng ngày. Nghe vậy, thầy giáo gục xuống bàn, nước mắt ràn rụa nói: “Này con, ta cũng là Kitô hữu, nhưng ta không can đảm tỏ ra cho mọi người biết. Giờ thì cám ơn Chúa, ta đã biết là Kitô hữu, mình phải làm gì”.

Suy niệm:

Một hành vi tuyên xưng đức tin đã làm thay đổi và thức tỉnh tâm hồn của một con người. Dù em bé người Nhật này biết rằng xung quanh em chỉ có mình em là Kitô hữu mà thôi, nhưng em đã can đảm tuyên xưng niềm tin của mình.

Gioan Tẩy Giả là hình ảnh của người công chính, ông đã thi hành trách vụ ngôn sứ một cách can đảm chứ không vì quyền lực mà không dám nói sự thật. Ông thi hành ý Chúa bất chấp mọi khó khăn. Ông đã bị bắt bớ vì Chúa và bị lên án tử. Thế nhưng ông là người được Chúa coi là cao trọng nhất trong các con cái loài người. Ông cũng là hình ảnh báo trước của Chúa Giêsu, Đấng bị bắt bớ và bị chết nhục nhã trên Thánh giá.

Suy gẫm bài Tin Mừng hôm nay, Lời Chúa muốn nói với chúng ta trước hết, muốn sống công chính thì phải can đảm và chấp nhận bắt bớ ganh ghét. Các ngôn sứ và các tông đồ cũng một số phận như thế. Muốn theo Chúa hôm nay chúng ta không có con đường nào khác. Và càng chịu khổ, chịu bắt bớ thì chúng ta lại càng phải vui mừng vì được nên giống Chúa Kitô hơn. Nhưng thực tế, chúng ta thường muốn loại trừ những ai động chạm đến cuộc sống hay sự an toàn của bản thân.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết can đảm làm chứng cho nềm tin của mình, vì chính Chúa đã dùng cái chết của mình để bảo đảm cho niềm tin của chúng con.

 

 

 

 

 

09.02.2019

THỨ BẢY TUẦN 4 THƯỜNG NIÊN

Mc 6,30-34

 

Lời Chúa:

Người bảo các ông: “Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút”. (Mc 6,31a)

Câu chuyện minh họa:

Abraham Lincoln là vị tổng thống Hoa Kỳ đã phải đương đầu với cuộc nội chiến tang thương nhất trong lịch sử đất nước. Ngày nọ, căng thẳng gần như điên cuồng, ông đã nhờ người về nơi sinh quán của mình là Kentusky để mời cho được người bạn già đến thủ đô Washington cho ông tham khảo ý kiến. Hai người bạn mừng mừng tủi tủi khi gặp nhau. Sau những giờ phút tâm sự, tổng thống Lincoln cảm thấy tươi vui hẳn lên.

Về sau có người hỏi ông đã làm gì để tổng thống vui tươi phấn khởi hẳn lên như thế, người bạn già của tổng thống cho biết: tổng thống không bàn hỏi bất cứ chuyện gì có liên quan đến chiến tranh đất nước. Ông cũng cho biết là ông chỉ ngồi thinh lặng để lắng nghe tổng thống trút hết nỗi lòng của mình.

Suy niệm:

Abraham Lincoln khi căng thẳng đã tìm đến người bạn của mình để tâm sự và người bạn kia chỉ thinh lặng để lắng nghe thôi, nhưng đã làm cho tinh thần của Abraham Lincoln vui tươi hẳn lên. Sau khi làm việc mệt nhọc, chúng ta có quyền nghỉ ngơi. Chúa Giêsu cũng đã kêu gọi các môn đệ tìm nơi yên tĩnh để nghỉ ngơi. Chúng ta cũng vậy, không ai làm việc suốt mà không cần phải nghỉ ngơi. Nghỉ ngơi để bồi dưỡng sức khỏe nhưng quan trọng hơn là bồi dưỡng tinh thần. Người Kitô hữu cần có những giờ phút tĩnh lặng để kết hiệp với Chúa. Bên Chúa chúng ta có thể chia sẻ nỗi niềm, nói lên ước vọng và cũng chỉ có thể thinh lặng thôi để chiêm ngắm tình yêu Chúa cũng là đủ.

Ước gì chúng ta luôn khao khát chạy đến với Chúa trong từng phút giây, để chúng ta múc lấy sức sống từ nơi Chúa, vì Người luôn đồng hành và hiện diện với chúng ta luôn mãi.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho