Từ ngày 09.11 đến ngày 14.11.2020 _ Phút lắng đọng Lời Chúa

09.11.2020

THỨ HAI TUẦN 32 THƯỜNG NIÊN

Cung hiến thánh đường Latêranô

Ga 2,13-22

Lời Chúa:

“Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán” (Ga 2,16).

Câu chuyện minh hoạ:

Các thính giả của nhà triết học Peter Wust ngày nay chắc còn giữ lại trong ký ức một cách sống động bài thuyết trình cuối cùng của ông tại Đại học Munster. Ông này đang trèo lên bậc thang hiển hách trên đường sự nghiệp, thì thình lình bị chứng ung thư chí tử chận đứng lại. Bác sĩ cho ông biết trước ngày chết, và ông đã bình tĩnh đọc bài diễn văn từ biệt để ra đi không hẹn ngày về. Những lời cuối cùng của ông thật đã gây một niềm xúc động không tả. Chính vì thế chúng đã là một chúc thư vô cùng quí báu cho chúng ta.

Ông nói:

– Bây giờ nếu các bạn hỏi tôi, trước khi tôi ra đi vĩnh viễn xa biệt hẳn các bạn thì tôi có biết chiếc chìa khóa bùa bả nào nó mở ra cho nhân loại cái cửa cuối cùng để dẫn đưa vào sự khôn ngoan của cuộc sống, thì tôi không ngần ngại trả lời: “Có chứ, tôi biết, và đương nhiên các bạn sẽ nghĩ ngay đến một tư tưởng triết học nào đó. Nhưng tôi xin thưa ngay với các bạn rằng: chiếc chìa khóa bùa bả đó chính là sự cầu nguyện.”

Suy niệm:

Đền thờ là nơi Thiên Chúa hiện diện và gặp gỡ con người. Vì thế, Chúa Giêsu đã nổi giận khi thấy nơi thánh thiêng đã bị biến thành nơi buôn bán: “Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha Ta thành nơi buôn bán” (Ga 2,16). Chúa Giêsu muốn thanh tẩy đền thờ vì sự nhơ uế của những thứ buôn bán, đổi chác, lợi nhuận… Thiên Chúa chỉ ưng nhận những lễ vật là tấm lòng thành của con người. Đền thờ ấy được xây dựng bằng các bí tích, các việc hy sinh bác ái, và lòng yêu mến.

Lạy Chúa, xin giúp con cũng biết can đảm xua đuổi những thói hư tật xấu, những đam mê tội lỗi và những gì không đẹp lòng Chúa ra khỏi tâm hồn con, để tâm hồn con xứng đáng là ngôi đền thờ sống động cho Chúa ngự vào.

10.11.2020

THỨ BA TUẦN 32 THƯỜNG NIÊN

Thánh Lêô Cả, giáo hoàng. Tiến sĩ Hội thánh

Lc 17,7-10

Lời Chúa:

“Chúng tôi là đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi” (Lc 17,10).

Câu chuyện minh hoạ:

Một thầy Rabbi già đau bệnh nằm liệt giường. Các môn đệ thì thầm nói chuyện bên cạnh ông. Họ hết lời ca tụng các nhân đức vô song của thầy.

Một người trong bọn họ nói: “Từ thời Salomon đến nay, chưa có ai khôn ngoan như thầy”. Người khác nói: “Đức tin của thầy ngang ngửa với đức tin của tổ phụ Abraham”. Người thứ ba nói: “Chắc chắn sự kiên nhẫn của thầy không thua sự kiên nhẫn của ông Gióp”. Người thứ tư châm vào: “Về sự cầu nguyện thân mật với Chúa, chỉ có Môsê và thầy mà thôi”.

Vị Rabbi tỏ ra bồn chồn không vui. Khi các môn đệ đã ra về hết, vợ ông mới hỏi: “Ông có nghe họ ca tụng ông không? – Có.

– Thế tại sao ông lại tỏ ra bực dọc như thế?

Vị Rabbi than phiền: – Vì không có ai nhắc đến sự khiêm tốn của tôi?

Suy niệm:

Thật thế, muốn phục vụ, trước hết hãy khiêm tốn, khiêm tốn đến mức tự coi mình là đầy tớ. Khi đã tự coi mình là đầy tớ thì sẽ không ngại phục vụ người khác, hơn nữa sẽ coi tất cả những gì mình làm cho người khác đều là bổn phận. Sự khiêm tốn không hệ tại ở việc để người khác nhận ra, nhưng là việc thực hành các nhân đức, thực thi bổn phận hằng ngày, phục vụ anh em đồng loại vì danh Chúa…

Tin Mừng thánh Luca hôm nay thuật lại lời giáo huấn của Chúa Giê-su về điều cần thiết phải có trong đời sống chung, đó là “tinh thần khiêm tốn trong phục vụ”, như Lời Chúa nói: “Chúng tôi là đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi” (Lc 17,10).

Lạy Chúa Giêsu, chúng con đang sống theo lý tưởng của Chúa. Xin giúp chúng con biết quan tâm phục vụ anh chị em mình nhiều hơn, hữu hiệu hơn trong tinh thần khiêm tốn, quên mình như Chúa Giê-su đã nêu gương cho chúng con. Amen.

 

 

 

 

 

11.11.2020

THỨ TƯ TUẦN 32 THƯỜNG NIÊN

Thánh Martino, giám mục

Lc 17,11-19

Lời Chúa:

“Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này?” (Lc 17,18).

Câu chuyện minh hoạ:

Một thanh niên đang ngồi ở hàng ghế trên trong xe buýt, một cô gái bước đến cạnh nhìn quanh tìm ghế trống. Anh đứng dậy nhường chỗ cho cô. Cô gái im lặng ngồi vào chỗ mà không một lời cám ơn. Anh ngạc nhiên hỏi : “Thưa cô, cô mới nói gì ạ ?”

– Tôi không nói gì cả.

– Thế mà tôi cứ ngỡ là cô nói “cám ơn”.

Suy niệm:

Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại câu chuyện Đức Giê-su chữa lành cho mười người bị bệnh phong cùi để trình bày cho chúng ta về lòng biết ơn Thiên Chúa, như thái độ của anh thanh niên người Samari: “thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa. Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn” (Lc 17,15-16).

Thật thế, nhận thấy ơn phúc được khỏi bệnh cùi cách lạ, một trong số mười người trở lại tôn vinh Thiên Chúa. Thái độ: trở lại, lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa cho thấy người này quả thực đã tin nhận vào Đức Giê-su là Đấng cứu chữa mình, vì biết quý trọng người ban cho hơn của cho. Đó là thái độ biết ơn cách chân thực.

Lạy Chúa, chúng con là tạo vật của Chúa, được Chúa yêu thương gìn giữ trong tình yêu của Chúa, xin cho mỗi người chúng con luôn tỏ lòng biết ơn Chúa bằng tâm tình kính mến Chúa và yêu mến tha nhân. Amen.

 

 

 

 

 

12.11.2020

THỨ NĂM TUẦN 32 THƯỜNG NIÊN

Lc 17,20-25

Lời Chúa:

“Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông” (Lc 17,21).

Câu chuyện minh hoạ:

Vụ cháy toà nhà trung tâm thương mại ITC xảy ra thật bất ngờ và số người chết đã vượt qua con số 50. Sự bất ngờ này đã làm bàng hoàng cho giới lãnh đạo Tp.HCM khi thấy được năng lực yếu kém của lực lượng phòng cháy chữa cháy. Điều này cũng làm bàng hoàng cho những thân nhân của những nạn nhân trong vụ cháy. Vụ cháy cũng làm thiệt hại tài sản vật chất khá lớn.

Trong số hơn 50 người chết đó là những người đang kinh doanh buôn bán trong toà nhà, đang làm việc tại văn phòng, đang học tập và cả những người đang vui chơi giải trí. Họ hoàn toàn bất ngờ về số phận của họ.

Suy niệm:

Tin Mừng hôm nay thuật lại lời chất vấn của những người Pharisêu với Chúa Giêsu rằng: “Bao giờ Triều Đại Thiên Chúa đến” (Lc 17,20). Vấn nạn này không chỉ ở thời Chúa Giêsu mà ngày nay người ta cũng thường hỏi với nhau rằng: bao giờ tận thế xảy ra, bao giờ cuộc sống nơi trần gian này kết thúc?

Lời Chúa hôm nay là lời giải đáp cho thắc mắc trên. Đó là, giờ khắc mà Chúa Giêsu đến một lần nữa trong vinh quang thì không ai biết được, vì đó là bí mật của Thiên Chúa. Điều đó nhất định sẽ xảy ra và xảy ra bất ngờ, như Lời Đức Giêsu nói: “Triều Đại Thiên Chúa không đến như một điều có thể quan sát được” (Lc 17,20).

Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn sẵn sàng cho ngày Chúa đến trong vinh quang bằng một thái độ sống và thi hành Lời Chúa dạy. Amen.

13.11.2020

THỨ SÁU TUẦN 32 THƯỜNG NIÊN

Lc 17,26-37

Lời Chúa:

“Ngày Con Người được mạc khải cũng như thế” (Lc 17,30).

Câu chuyện minh hoạ:

Elena Frings, một cô gái 20 tuổi, bị bệnh tim, sáu tháng nữa sẽ chết. Chính vì thế, cô đã bỏ công việc làm để đi làm công tác xã hội.

Trong một buổi thuyết trình ở New-york, cô gặp một bác sĩ, vị bác sĩ này sau đó đã giải phẫu thành công cho cô và thời hạn sáu tháng của tử thần đã trở nên vô nghĩa. Sau đó, cô vẫn tiếp tục làm công tác xã hội. Cô đã nhận ra ý nghĩa của cuộc sống trong tình thế cái chết gần kề. Và ý nghĩa đó là biết sống cho tha nhân, biết xoa dịu nỗi đau của người khác và biết chia sẻ yêu thương cho người khác.

Suy niệm:

Vấn đề có đời sau hay không được xem như là một vấn đề lớn của thời đại ngày nay. Bởi vì nếu không có đời sau thì những phấn đấu nỗ lực của con người thật vô nghĩa, rốt cuộc rồi cũng chết mà chết là hết.

Thế nhưng, Lời Chúa ngày hôm nay mạc khải cho chúng ta biết rằng: có đời sau. Hay nói đúng hơn, cuộc sống con người ở thế gian này chỉ là đời tạm, hạnh phúc Nước Trời mới là vĩnh cữu và hạnh phúc ấy chỉ dành cho những ai sống chứng nhân cho Tin Mừng của Chúa, như Chúa Giêsu đã nói: “Ai tìm cách giữ mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình, thì sẽ bảo tồn được mạng sống” (Lc 17,33).

Lạy Chúa, chúng con là những Kitô hữu, là những người con của Chúa, chúng con tin rằng có hạnh phúc đời sau. Xin Chúa giúp chúng con luôn có thái độ sống tỉnh thức và sẵn sàng. Amen.

 

 

 

 

 

14.11.2020

THỨ BẢY TUẦN 32 THƯỜNG NIÊN

Lc 18,1-8

Lời Chúa:

“Thiên Chúa minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người” (Lc 18,7).

Câu chuyện minh hoạ:

Trong truyện ngụ ngôn của Ả– rập có câu chuyện về một con Lừa già yếu. Một hôm vì khát nước, con Lừa đã tìm đến một cái giếng và trong khi loay hoay để tìm cách uống nước, con Lừa đã bị rơi xuống giếng. Khi bị rơi xuống giếng con lừa đã tìm mọi cách để ra khỏi giếng nhưng nó không thể bởi vì giếng quá sâu. Nó bèn kêu la ỏm tỏi và người chủ nghe thấy đã chạy ra để giúp kéo con Lừa của ông lên khỏi giếng nhưng không thể được bởi giếng quá sâu.

          Cuối cùng ông phải đi đến quyết định là dùng đất để lấp giếng lại bởi ông muốn ban cho con Lừa của ông một ân huệ. Nhưng cứ mỗi khi ông đổ xô đất xuống giếng thì con Lừa đã tự cứu lấy mình bằng cách lắc mình cho đất rơi xuống chân và nó nhảy lên một cái. Và cứ thế nó kiên nhẫn làm việc đó lặp đi lặp lại nhiều lần và cuối cùng đất để chôn nó bây giờ lại trở thành vị cứu tinh giúp nó ra khỏi giếng.

Suy niệm:

Qua dụ ngôn “quan toà bất chính và bà goá quấy rầy”, Chúa Giêsu dạy cho các môn đệ một bài học về thái độ cần phải có khi cầu nguyện là kiên trì, bền bỉ và không nản chí.

Thật thế, phải luôn cầu nguyện và không được nản chí khi gặp thử thách gian nan. Nếu lời cầu nguyện của chúng ta đẹp lòng Thiên Chúa và đem lại ích lợi thật sự cho chúng ta thì Thiên Chúa sẽ nhận lời. Bởi vì, kiên trì trong cầu nguyện không chỉ là dấu hiệu cho thấy đó là ước nguyện thật sự của chúng ta, mà còn là dấu hiệu cho thấy lòng tin tưởng phó thác tuyệt đối của chúng ta vào Thiên Chúa. Và Thiên Chúa là Đấng nhân hậu và từ bi luôn luôn lắng nghe tiếng con cái nài xin đêm ngày.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn kiên trì chạy đến Chúa qua lời cầu nguyện, để chúng con có Chúa đồng hành, chia sẻ, và luôn có Chúa trong đời. Amen.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho