13.06.2022
THỨ HAI TUẦN XI THƯỜNG NIÊN
Thánh Antôn Pađôva, linh mục, TSHT
Mt 5,38-42
Lời Chúa:
“Anh em đã nghe luật dạy rằng: mắt đền mắt, răng đền răng. Còn Thầy, Thầy bảo anh em: đừng chống cự người ác, trái lại, nếu bị ai vả má bên phải, thì hãy giơ cả má bên trái ra nữa.” (Mt 5,38-39)
Câu chuyện minh họa:
Chuyện thật như bịa theo ý cha Anthony de Mello: Có tay trộm choai choai lẻn vào khuôn viên nhà thờ lúc bốn giờ sáng, định cuỗm thứ gì đó. Chưa thu được chiến lợi phẩm gì thì bị “ông từ” đi đánh chuông phát giác. Hoảng quá cậu nhóc leo đại lên tháp chuông trốn tưởng rằng qua được mắt ông từ già. Nhưng rủi cho cậu nhóc là cặp mắt ông từ vẫn còn tinh. Ông từ kiên nhẫn ngồi dưới tháp chuông chờ có người đến thì la làng. Cậu nhóc đoán được ý ông từ đành làm liều nhảy đại xuống từ độ cao khoảng bốn mét (tầng cuối). Ai ngờ cậu nhóc nhảy xuống vấp phải ông từ khiến ông già trẹo một chân. Dù gảy chân nhưng ông từ vẫn ôm chặt cậu bé và la lớn tiếng. Người ta chạy đến và cậu nhóc bị tóm. Tất cả dẫn cậu nhóc vào cha xứ. Ngài hỏi cậu nhóc đã ăn trộm cái gì. Cậu ta thưa là chưa lấy được gì cả. Ngài phán tiếp: “thế thì theo luật “mắt đền mắt, răng đền răng”, ông từ được quyền leo lên tháp chuông và nhảy xuống để làm trẹo một chân cậu nhóc!” Mặt ông từ tái xanh.
Suy niệm:
Chúa Giêsu dùng lối nói “ngoa ngữ” để dạy chúng ta dứt khoát với dịp tội, không phải kiểu ăn miếng trả miếng, cũng không phải nhu nhược trước sự tấn công của người khác. Trong niềm tin Kitô giáo, mọi người đều là anh em của nhau, vì thế, phải yêu thương mọi người, nhất là những người làm hại chúng ta. Chúng ta cầu xin cho họ ơn hoán cải, nhận ra lỗi lầm, và cho họ cơ hội để sửa lỗi.
Chúng ta đón nhận từ Thiên Chúa những ân huệ nhưng không; vì thế, chúng ta cũng hãy trao ban một cách nhưng không. Trao ban không chỉ là những của cải vật chất, nhưng quan trọng hơn cả là chúng ta cần trao ban tình thương, sự chia sẻ, cảm thông… Nhờ đó, ánh sáng Tin Mừng của Chúa Giêsu Phục sinh luôn được lan tỏa khắp nơi.
Lạy Chúa Giêsu, xin hãy mở rộng tâm hồn chúng con để chúng con dễ dàng cho đi, dễ dàng trao ban cho những anh chị em đang cần đến chúng con; nhất là cho chúng con biết vượt qua mọi rào cản của sự kỳ thị và thành kiến, để chúng con đến với những người không cùng quan điểm với chúng con. Amen
14.06.2022
THỨ BA TUẦN XI THƯỜNG NIÊN
Mt 5,43-48
Lời Chúa:
“Còn Thầy, Thầy bảo anh em: hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em” (Mt 5,48)
Câu chuyện minh họa:
Gia đình ông A và ông B sống gần nhau và cùng trồng dưa trên hai lô đất kế cận. Gia đình ông A đam mê rượu chè, bài bạc, không chăm sóc vườn dưa nên vườn dưa xơ xác, không thu hoạch được gì. Trong khi đó, gia đình ông B chăm sóc vườn dưa chu đáo nên được bội thu, tiền vào như nước, sắm sửa được nhiều thứ trong nhà. Nổi máu ghen tị, ông A xúi con qua phá hoại vườn dưa của ông B, vừa hái trái ăn vừa nhổ cây, gây thiệt hại nặng nề cho gia đình ông B.
Trước sự gây hấn đó, gia đình ông B giận sôi gan, chuẩn bị mài dao mài rựa tìm cách báo thù. Buổi tối trước khi ra tay hành động, ông B nằm suy nghĩ miên man và may thay, câu Lời Chúa ông vừa nghe trong thánh lễ ban sáng chợt vọng về: “Anh em đã nghe Luật dạy rằng: Hãy yêu đồng loại và hãy ghét kẻ thù. Còn Thầy, Thầy bảo anh em: hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em”… “Anh em đã nghe Luật dạy rằng: Mắt đền mắt, răng đền răng. Còn Thầy, Thầy bảo anh em: đừng chống cự người ác, trái lại, nếu bị ai vả má bên phải, thì hãy giơ cả má bên trái ra nữa.” (Mt 5, 44.38-39).
Sáng hôm sau, nhờ Lời Chúa tác động, ông B bàn với vợ con cứ đến lúc trời mới tờ mờ sáng thì kéo nhau ra vườn dưa ông A, không phải để phá hoại trả thù, nhưng là chăm sóc, tưới nước, xịt thuốc, bón phân cho cả vườn dưa. Chẳng bao lâu sau, vườn dưa của ông A trở nên xanh tốt không kém gì dưa nhà ông B.
Khi biết được việc làm cao đẹp của ông B, cả gia đình ông A hết sức hối hận vì việc làm của mình, rồi dắt nhau qua tận nhà ông B để tạ lỗi. Từ đó, hai gia đình kết nghĩa anh em, thề nguyền yêu thương gắn bó với nhau cho đến mãn đời.
Suy niệm:
Chỉ trong sự tha thứ, chúng ta mới có thể họa lại hình ảnh nhân hậu của Thiên Chúa. Ngài không dừng lại ở chỗ tha thứ nhưng còn đi sâu vào lòng người, xóa tan mọi mặc cảm tội lỗi, và tha thứ tuyệt đối.
Đức Giêsu kêu gọi các môn đệ phải yêu kẻ thù; và Người hướng họ về Nguồn mạch tình yêu sáng tạo. Người khơi gợi nơi họ căn tính sâu xa của một người làm con Chúa: “Hãy yêu kẻ thù; như vậy, anh em mới được trở nên con cái của Cha anh em, Đấng ngự trên trời.”
Lạy Chúa, xin cho con có trái tim của Chúa để yêu thương những người bách hại con; xin cho con có cái nhìn của Chúa để tha thứ cho những người gây bất lợi cho con, và xin cho con biết nhận ra mình đầy khuyết điểm để nhận ơn tha thứ của Thiên Chúa.
15.06.2022
THỨ TƯ TUẦN XI THƯỜNG NIÊN
Mt 6,1-6.16-18
Lời Chúa:
“Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.” (Mt 6,18b)
Câu chuyện minh họa:
Trong một bài tạp bút của báo Tuổi trẻ số ra chủ nhật đầu tháng 10/1998, tác giả Uông Thế Biển có ghi lại một kinh nghiệm như sau:
Truyện cách đây đã hơn mười năm. Ngày ấy, tôi làm lục lâm vượt sông Nghệ An đi buôn bè gỗ đường dài. Lần đầu và lần sau, người đưa đường cho tôi là Văn Suối, người dân tộc. Trong cuộc luồn rừng với tôi, Suối là cuốn tự điển sống về rừng. Anh thuộc tên từng loại côn trùng, thảo mộc, và với anh, rừng là cuộc sống, là máu thịt của anh.
Trời ngả sang chiều, chúng tôi dừng chân trong căn lều từ lâu đã bị bỏ hoang. Căn lều đã siêu vẹo, lưng lửng trên bếp một ống Đứa đựng muối còn sạch sẽ, trong đó vẫn còn một dúm muối khô như ai đó vừa bốc bỏ vào. Tôi và Suối mở cơm nắm ra ăn. Vì mệt nên chúng tôi ăn hết phân nửa mo cơm. Theo thói quen, tôi định hất phần cơm còn lại, Suối giằng lấy. Tôi nhìn anh gói ghém lại phần cơm và trèo lên bên dưới mái lều, anh không quên bốc một nắm muối mang theo cho vào ống Đứa, và bỏ lại bên hòn đá năm bảy que diêm.
Thấy tôi ngạc nhiên, Văn Suối giải thích “Lần đầu tiên đi rừng, cậu không hiểu là phải. Đây là tập quán của những người quanh năm sống gắn bó với rừng: nắm cơm thừa, vài ba hạt muối, đôi lúc đã cứu được cả mạng sống người trong khi lạc đường, một viên ký ninh cắt tạm cơn sốt, một que diêm có thể đốt lên ngọn lựa sưởi ấm một người lạc rừng đang bị cô đơn và sợ hãi đe dọa. Những túp lều hoang trơ trọi giữa rừng núi trùng điệp này là nơi trú chân cho những người lỡ đường giữa mênh mông đại ngàn. Là người đi rừng, ai cũng có thể làm vào hoàn cảnh như thế”…
Bao năm đã qua, tôi vẫn không quên được lời của Văn Suối, người bạn chỉ chung một chuyến đi rừng, và ấn tượng về mục đích đẹp dành cho những người bạn rừng vẫn mãi theo tôi…
Suy niệm:
Người đi rừng trong câu chuyện trên đây đã thực hiện hành vi đẹp: lòng bác ái ẩn khuất và không chờ đợi một sự đáp trả nào. Đó cũng chính là điều mà Chúa Giêsu muốn dạy mỗi Kitô hữu chúng ta trong ngày hôm nay: “Khi làm việc lành phúc đức, các con phải coi chừng, chớ có phô trương cho thiên hạ thấy…” Sự kín đáo của một người không phải là những gì người ấy giấu đi không cho người khác biết, nhưng là những gì trong cuộc đời người ấy được thực hiện trong một sự thinh lặng sâu xa. Đó là những gì được trao tặng trong sự thân mật của trái tim, để rồi không còn chỗ cho ngôn từ nữa.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết đắm mình trong cầu nguyện, để chúng con được tan chảy trong Ngài; từ đó, chúng con sẽ được hòa chung nhịp đập với trái tim Chúa, nhịp đập của sự yêu thương, tha thứ và cảm thông.
16.06.2022
THỨ NĂM TUẦN XI THƯỜNG NIÊN
Mt 6,7-15
Lời Chúa:
“Khi cầu nguyện anh em đừng lải nhải như dân ngoại.” (Mt 6,7)
Câu chuyện minh họa:
Ngày kia khi cỡi ngựa đi ngang qua một ngôi làng, thánh Benardo giúp một nông dân đang đi bộ trên đường. Thấy ngài, người nông dân nói:
– Ông đã chọn một nghề thật an nhàn. Tại sao tôi lại không trở nên một người tối ngày chỉ biết cầu nguyện để cũng có một con ngựa để cỡi?
Nghe nói vậy, thánh Benardo bình tĩnh hỏi:
– Thế anh tưởng cầu nguyện dễ lắm sao? Này, tôi đánh cược với anh, nếu anh đọc được một kinh lạy cha từ đầu đến cuối mà không lo ra, tôi sẽ tặng anh con ngựa này.
Người nông dân tỏ vẻ ngạc nhiên đến tột độ, và hỏi:
– Thật không?
Thấy thánh Benardo gật đầu tái xác nhận lời hứa, người nông dân vội vàng nhắm mắt chắp tay đọc to:
– Lạy cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến…
Vừa đọc đến đây, bỗng anh ta chia trí, ngừng lại và hỏi:
Vậy là tôi có thể lấy cả yên ngựa và dây cương nữa chứ?
Chẳng có ngựa cũng chẳng có cương cho anh, anh chia trí rồi đấy!
Suy niệm:
Cầu nguyện không phải là đọc thật nhiều kinh nguyện, nói thật nhiều nhưng cầu nguyện là đối thoại với Thiên Chúa; vì thế chúng ta cần thực hiện một cách riêng tư, kín đáo, và củng cố mối tương quan với Người. Thiên Chúa không cần chúng ta phải cầu nguyện theo một công thức, bài bản, nhưng Người muốn chúng ta dâng lên Người những tâm tình thật đơn sơ chân thành xuất phát từ trái tim. Nơi đó, chúng ta có thể lắng nghe, đối thoại và hiệp thông với Thiên Chúa.
Lời cầu nguyện được lặp đi lặp lại nhiều lần không hẳn là vô nghĩa khi nó xuất phát từ lòng thành và khao khát làm theo ý Chúa. Ngài đã dạy các môn đệ và mỗi người chúng ta lời kinh Lạy Cha với đầy đủ ý nghĩa của một lời cầu nguyện: tôn vinh danh Chúa, và xin ơn Chúa giúp để chúng ta hoàn thành ý muốn của Ngài.
Trong thực tế, chúng ta đã thực hành việc cầu nguyện như thế nào?
Lạy Chúa, xin cho con biết ở lại với Chúa để cảm nhận được những tình yêu của Ngài, và để con sống trọn vẹn tình yêu ấy vì đó là sức mạnh giúp con vươn lên trong cuộc sống này.
17.06.2022
THỨ SÁU TUẦN XI THƯỜNG NIÊN
Mt 6,19-23
Lời Chúa:
“Kho tàng của anh ở đâu thì lòng anh ở đó.” (Mt 6,21)
Câu chuyện minh họa:
Công Chúa Diana mang một chiếc nhẫn kim cương trị giá 205 ngàn Mỹ kim tương đương với tiền VN là 3 tỷ 7l triệu đồng; và đám cưới của cô với hoàng tử Charles nước Anh tốn hết 3 triệu 500 ngàn mỹ kim tương đương với 52 tỷ 500 triệu đồng VN, với 2700 khách danh dự. Vậy mà tổ ấm mắc giá đó đây đã tan vỡ sau 15 năm tình lận đận: Bị tử nạn xe và được chôn cất, công chúa Diana không mang theo nhẫn kim cương cũng không một mỹ kim nào, trong hòm cô chỉ có xâu chuỗi của Mẹ Têrêxa thành Calcutta đã biếu cô mà thôi. Khi chết, vua chúa hay anh ăn mày cũng đều như nhau cả.
Suy niệm:
Chúng ta đang sống trong một thế giới có số người nghèo chiếm ba phần tư dân số, trong số đó có những trẻ em chết vì đói; vì thế việc chia sẻ cơm áo trong thời đại này là một điều cấp thiết. Vậy mà, chúng ta vẫn mãi theo đuổi và tìm kiếm những lợi nhuận cho bản thân mà quên đi những người xung quanh. Của cải vật chất là thứ mau hư nát, chết chúng ta cũng chẳng mang theo được. Chúa Giêsu muốn đề cập đến kho tàng mà chúng ta hãy ra sức tìm kiếm là nước trời, nơi đó chất chứa tình yêu, lòng bao dung, sự tha thứ… Kho tàng ấy chỉ mua được khi chúng ta biết trao ban.
Là Kitô hữu, chúng ta có một kho tàng vô tận là chính Đức Kitô. Chỉ có nơi Người, chúng ta mới thỏa mãn mọi cơn khát. Có ở trong Người, chúng ta mới cảm được hạnh phúc và tình yêu vĩnh cửu mà không ai có thể cướp mất được.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn biết chọn Chúa là điểm tựa và là cùng đích của cuộc đời, để chúng con không còn tìm kiếm hạnh phúc nơi nào khác nữa, vì có Chúa là tất cả của cuộc đời chúng con. Amen
18.06.2022
THỨ BẢY TUẦN XI THƯỜNG NIÊN
Mt 6,24-34
Lời Chúa:
“Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.” (Mt 6,24b)
Câu chuyện minh họa:
Một buổi sáng kia khi mặt trời vừa ló dạng, ông lãnh chúa đã gặp người đầy tớ và nói với anh như sau: “Ta thấy anh đã giúp việc cho ta rất đắc lực trong nhiều năm qua. Hôm nay ta sẽ thưởng công cho anh bằng việc ký văn tự cho anh một phần đất của ta như sau: Từ bây giờ anh sẽ đi đánh dấu với cục phấn mang theo rồi trở lại đây vào đúng 6 giờ chiều. Tất cả nhà cửa ruộng vườn ao hồ anh đã đánh dấu phấn trắng đều thuộc về anh. Nhưng ta nhắc lại một điều rất quan trọng là anh phải trở lại đây trước 6 giờ chiều để tránh bị trắng tay nếu về trễ dù chỉ một phút”. Nghe ông lãnh chúa nói như vậy, anh đầy tớ rất phấn khởi và lập tức lên đường với hy vọng đánh dấu được nhiều nhà cửa đất đai bao nhiêu có thể. Anh cố đi thật nhanh và không quên vạch phấn lên cây cối nhà cửa và các cột mốc bên đường để làm dấu quyền sở hữu của anh. Đến trưa anh cảm thấy vui mừng khi nhìn thấy đã đánh dấu được nhiều nhà cửa đất đai đồng lúa. Anh chỉ lo chạy mà quên việc phải dừng lại để nghỉ ngơi ăn uống. Đến khi cần vòng lại cho kịp thời gian thì lại thấy trước mặt một cái hồ nước trong xanh có nhiều cây cối chung quanh bờ hồ khiến anh nổi máu tham cố chạy vòng qua hồ mất thêm cả tiếng đồng hồ để lấy thêm hồ nước cho mình. Khi thời gian không còn bao nhiêu anh mới nghĩ đến việc chạy vòng về cho kịp giờ hẹn. Không may cho anh, khi về cách nhà khoảng vài chục mét thì đã nghe tiếng đồng hồ quả lắc điểm 6 giờ chiều. Anh đầy tớ liền té ngã ra bất tỉnh vì bị đuối sức do đã nhịn ăn nhịn uống nhiều giờ, phần nữa do đã trễ giờ hẹn bị mất tất cả đất đai nhà cửa đã đánh dấu và cuối cùng anh đã bị đột quỵ chết thảm. Cảm thương cho người đầy tớ trung thành nhưng bất hạnh do lòng tham quá đáng, ông lãnh chúa đã tổ chức lễ an táng cho anh thật long trọng và chôn cất anh trong một ngôi mộ đẹp ngay tại thửa vườn nơi anh đã từng sinh sống nhiều năm, nhưng mộ anh chỉ chiếm diện tích không đầy ba thước vuông!
Suy niệm:
Trong thế giới hưởng thụ này, thật không dễ để chúng ta chọn lựa. Chúng ta luôn bị giằng co bởi thế lực của vật chất và Thiên Chúa, giữa thiện và ác. Chúng ta dễ bị những lo lắng vật chất bóp nghẹt niềm tin. Là Kitô hữu, chúng ta “đừng tìm kiếm những sự dưới đất, nhưng hãy tìm kiếm những sự cao siêu trên trời, nơi Đức Kitô đang ngự bên hữu Thiên Chúa” (Cl 3,1), nơi đó chúng ta “có một gia tài không thể hư nát, không bị vẩn đục và tàn phai”.
Lạy Chúa, xin hướng tâm hồn con về với Chúa, và xin cho con biết chọn Chúa là cùng đích của cuộc đời con.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho