14.06.2021
THỨ HAI TUẦN XI THƯỜNG NIÊN
Mt 5,38-42
Lời Chúa:
“Nếu ai muốn kiện anh để lấy áo trong của anh, thì hãy để cho nó lấy cả áo ngoài.” (Mt 5,40)
Câu chuyện minh họa:
Tích xưa kể rằng: Hàn Tín thời Hán Cao Tổ, thuở hàn vi phải đi câu cá đổi gạo mà ăn. Thế mà có những lúc không đủ ăn. Có bà thợ giặt cảm thương đã mời Hàn Tín đến dùng cơm tại nhà. Hàn Tín đi đâu cũng mang thanh gươm kè kè bên mình.
Một hôm, có tên đồ tể Ác Thiểu muốn hạ nhục Hàn Tín, chận đường thách:
Chú thường mang gươm, chả biết để làm gì! Bây giờ tôi không cho chú đi. Chú có gan thì sẵn thanh gươm đó hãy chém tôi đi, bằng không thì phải lòn trôn tôi mà đi.
Hàn Tín chẳng chút do dự, lòn trôn tên hạ tiện đó mà đi, vì tự nhủ: “Giết thằng này thì được rồi, nhưng mà lấy mạng mình đổi mạng nó, thì không đáng tí nào!”
Sau Hàn Tín nhờ có công giúp Hán Cao Tổ dựng nước mà được phong làm Vua Tam Tể. Lúc bấy giờ, Hàn Tín bèn mời bà thợ giặt đến biếu nghìn lạng vàng để tạ ơn. Rồi không những không thèm trả thù tên đồ tể mất dạy xưa, lại phong cho hắn chức Trung Huý. Ác Thiểu rất ngạc nhiên, khúm núm nói: “Lúc trước tôi ngu lậu thô bỉ, đã dại dột xúc phạm đến oai nghiêm ngài, nay tội ấy được tha chết là may, còn dám mong đâu ban chức tước?
Hàn Tín ôn tồn bảo: “Ta chẳng phải là kẻ tiểu nhân hay cố chấp, đem lòng thù hận. Hành động của ngươi ngày xưa tuy quá đáng, nhưng cũng là bài học luyện chí cho ta. Vậy nhà ngươi chớ tị hiềm mà hãy nhận chức ta ban”.
Lối báo đền ân oán của Hàn Tín thật là hay. Đối với người ân thì ban thưởng, song đối với người oán cũng vẫn ban thưởng chớ không trả thù. Thật là một người quân tử.
Suy niệm:
Chúa dạy những người con Chúa đi bước trước làm hòa với người anh em đã xúc phạm đến mình. Tất nhiên trước những xỉ nhục, chê bai, nói hành, nói xấu, vu cáo… theo bản tính tự nhiên chúng ta sẽ trả đũa ngay. Nhưng Chúa muốn chúng ta sống cao thượng hơn. Chúa muốn chúng ta hãy tha thứ cho kẻ thù và hãy cầu nguyện cho họ nữa.
Chúng ta đón nhận từ Thiên Chúa những ân huệ nhưng không; vì thế, chúng ta cũng hãy trao ban một cách nhưng không. Trao ban không chỉ là những của cải vật chất, nhưng quan trọng hơn cả là chúng ta cần trao ban tình thương, sự chia sẻ, cảm thông… Nhờ đó, ánh sáng Tin Mừng của Chúa Giêsu Phục sinh luôn được lan tỏa khắp nơi.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con có trái tim của Chúa để con biết quên đi những lỗi lầm của người khác, biết tha thứ để tâm hồn con được bình an. Amen
15.06.2021
THỨ BA TUẦN XI THƯỜNG NIÊN
Mt 5,43-48
Lời Chúa:
“Còn Thầy, Thầy bảo anh em: hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em” (Mt 5,48)
Câu chuyện minh họa:
Chuyện thật như bịa theo ý cha Anthony de Mello: Có tay trộm choai choai lẻn vào khuôn viên nhà thờ lúc bốn giờ sáng, định cuỗm thứ gì đó. Chưa thu được chiến lợi phẩm gì thì bị “ông từ” đi đánh chuông phát giác. Hoảng quá cậu nhóc leo đại lên tháp chuông trốn tưởng rằng qua được mắt ông từ già. Nhưng rủi cho cậu nhóc là cặp mắt ông từ vẫn còn tinh. Ông từ kiên nhẫn ngồi dưới tháp chuông chờ có người đến thì la làng. Cậu nhóc đoán được ý ông từ đành làm liều nhảy đại xuống từ độ cao khoảng bốn mét (tầng cuối). Ai ngờ cậu nhóc nhảy xuống vấp phải ông từ khiến ông già trẹo một chân. Dù gảy chân nhưng ông từ vẫn ôm chặt cậu bé và la lớn tiếng. Người ta chạy đến và cậu nhóc bị tóm. Tất cả dẫn cậu nhóc vào cha xứ. Ngài hỏi cậu nhóc đã ăn trộm cái gì. Cậu ta thưa là chưa lấy được gì cả. Ngài phán tiếp: “thế thì theo luật “mắt đền mắt, răng đền răng”, ông từ được quyền leo lên tháp chuông và nhảy xuống để làm trẹo một chân cậu nhóc!” Mặt ông từ tái xanh.
Suy niệm:
Chúa muốn chúng ta dùng tình yêu để giải hóa hận thù. Chỉ trong sự tha thứ và tình yêu thương, chúng ta mới có thể họa lại hình ảnh nhân hậu của Thiên Chúa. Ngài không dừng lại ở chỗ tha thứ nhưng còn đi sâu vào lòng người, xóa tan mọi mặc cảm tội lỗi, và tha thứ tuyệt đối.
Đức Giêsu kêu gọi các môn đệ phải yêu kẻ thù; và Người hướng họ về Nguồn mạch tình yêu sáng tạo. Người khơi gợi nơi họ căn tính sâu xa của một người làm con Chúa: “Hãy yêu kẻ thù; như vậy, anh em mới được trở nên con cái của Cha anh em, Đấng ngự trên trời.”
Lạy Chúa, xin cho con có trái tim của Chúa để yêu thương những người bách hại con; xin cho con có cái nhìn của Chúa để tha thứ cho những người gây bất lợi cho con, và xin cho con biết nhận ra mình đầy khuyết điểm để nhận ơn tha thứ của Thiên Chúa.
16.06.2021
THỨ TƯ TUẦN XI THƯỜNG NIÊN
Mt 6,1-6.16-18
Lời Chúa:
“Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.” (Mt 6,18b)
Câu chuyện minh họa:
Trong tập sách nhỏ tựa đề “Những người quá cố – Căn nhà của mọi người”, Cha Giuseppe Tomaselli, người Ý, dòng Don Bosco, viết:
Một linh mục nói với tôi: “Tôi đã già và đã từng đi khắp các đại lục Âu, Á và Phi châu. Tôi gặp gỡ và quen biết nhiều linh mục cùng Giám mục. Nhưng vị thánh thiện nhất mà tôi đã được hân hạnh tiếp xúc, có lẽ là Đức Cha Marengo, Giám mục Giáo phận Carrara, miền Bắc nước Ý. Cũng có thể vì quá quảng đại xả thân phục vụ tha nhân nên ngài sớm từ giã cõi đời, khi tuổi chưa cao. Ngài qua đời ngày 22-10-1921. Ngài ra đi để lại niềm thương tiếc cho các tín hữu. Họ thường âu yếm nhắc đến ngài như một vị thánh”.
Bảy năm dài trôi qua, người ta bắt đầu quên và không còn nhắc đến tên Đức Cha Marengo nữa. Thế rồi, vào một buổi chiều chạng vạng tối, nơi tu viện các nữ tu Salésiennes, hay cũng còn gọi là các Nữ Tử Đức Bà Phù Hộ, ở Nice, miền Nam nước Pháp, nữ tu coi cổng bắt đầu đóng tất cả các cửa ra vào. Chị đang đứng nơi hành lang tu viện. Bỗng chị kinh ngạc nhận ra bóng dáng một giáo sĩ đang đi bách bộ gần nơi cổng ra vào. Đầu vị giáo sĩ hơi cúi xuống, trong tư thế của một người vừa đi vừa suy gẫm.
Nữ tu canh cổng thắc mắc tự hỏi: Ai vậy kia? Và làm sao vào tu viện được, khi tất cả các cổng và cửa ra vào đều đã đóng kín? Chị liền từ từ đến gần vị khách lạ. Khi đến nơi, chị kinh ngạc nhận ra vị giáo sĩ không ai khác mà là Đức cha Marengo! Chị cuống quít hỏi dồn dập: “Thưa Đức Cha, sao Đức Cha lại ở đây? Không phải Đức Cha đã chết rồi sao”? Đức Cha Marengo liền trả lời: “Chị em và mọi người đã bỏ quên tôi nơi Luyện ngục! Tôi đã làm việc giúp đỡ cho tu viện này rất nhiều, vậy mà không ai còn nhớ cầu nguyện cho tôi nữa”? Chị nữ tu ngạc nhiên hỏi lại: “Ngài còn ở Luyện ngục sao? Một Giám mục thánh thiện như ngài mà vẫn còn ở luyện ngục hay sao?” Đức cha Marengo buồn bã trả lời: “Chỉ thánh thiện trước mặt người đời thôi chưa đủ, còn phải thánh thiện thật trước mặt Thiên Chúa nữa! Xin chị em nhớ cầu nguyện cho tôi.” Nói xong câu nầy, Đức cha Marengo biến mất.
Suy niệm:
Cái nhìn của loài người không giống cái nhìn của Chúa. Đôi khi với cái nhìn của con người về một người nào đó được đánh giá rất tốt nhưng đối với Chúa điều đó lại không đẹp ý Ngài. Bởi thế, Chúa là đấng thấu suốt những gì bì ẩn, và Ngài thưởng công ai nấy xứng với việc họ làm. Những việc làm như: bố thí, bác ái, từ thiện… với vẻ bề ngài thì rất tốt nhưng chúng ta làm để được tiếng khen của người đời thì thật vô nghĩa đối với Chúa. Làm việc lành phúc đức “đừng để tay trái biết việc tay phải làm”, nghe qua thì dễ nhưng thật khó để thực hành. Bởi ai cũng muốn mình được biết đến, được danh thơm tiếng tốt, được khen ngợi…
Chúa Giêsu muốn chúng ta vượt lên cái tự nhiên của con người, yêu chuộng lối sống khiêm tốn, ẩn mình trước những việc làm bố thí, và đừng phô trương. Vì trước mặt Thiên Chúa, những gì chúng ta dâng hiến thật quý giá và cao cả vô cùng.
Lạy Chúa, Chúa là Đấng thấu suốt những gì bí ẩn, xin giúp chúng con biết vượt lên chính mình, ra khỏi những cám dỗ vật chất, và vươn lên cả những cái tầm thường, để trong cuộc sống, chúng con luôn biết ra khỏi cái tôi của chính mình, sống cho Chúa và cho tha nhân.
17.06.2021
THỨ NĂM TUẦN XI THƯỜNG NIÊN
Mt 6,7-15
Lời Chúa:
“Khi cầu nguyện anh em đừng lải nhải như dân ngoại.” (Mt 6,7)
Câu chuyện minh họa:
Trong kho tàng truyện tích Hồi Giáo có một câu chuyện như sau: Ngày kia, Đức A-la truyền cho một sứ thần xuống thế gian để tìm một điều tốt đẹp nhất mang về trời dâng cho Ngài. Sứ thần liền hạ cánh xuống một bãi chiến trường, nơi máu của các anh hùng đang chảy lai láng. Sứ thần thu nhặt một ít máu đó mang về trời trình lên A-la. Nhưng xem ra Ngài không hài lòng bao nhiêu. Ngài bảo: “Máu đổ ra cho tổ quốc và tôn giáo là một điều quí giá thật. Nhưng vẫn chưa phải là điều tốt đẹp nhất nơi trần gian”.
Sứ thần đành phải xuống thế một lần nữa. Lần này ngài gặp đám tang của một người giàu mà có lòng quảng đại. Vô số người nghèo đi theo sau quan tài. Họ vừa đi vừa khóc và xông hương quan tài để biểu lộ lòng biết ơn đối với vị ân nhân. Sứ thần liền thu nhặt hương thơm ấy mang về trời dâng lên Đức A-la. Lần này Đức A-la mỉm cười đón lấy hương thơm ngào ngạt. Nhưng xem ra Ngài vẫn chưa hài lòng. Ngài phán: “Dĩ nhiên lòng biết ơn là một trong những điều tốt đẹp và hiếm có dưới trần gian. Nhưng Ta nghĩ vẫn còn có cái gì khác tốt đẹp hơn nữa !
Một lần nữa, sứ thần vâng lệnh xuống trần gian. Sau nhiều ngày tìm kiếm khắp bốn phương, một buổi chiều nọ sứ thần dừng chân nghỉ bên vệ đường. Ngài bỗng thấy một người đàn ông đang khóc lóc thảm thiết. Sứ thần liền đến gần và hỏi lý do tại sao khóc như vậy. Người đàn ông đã giải thích như sau: “Tôi đã chiều theo cơn cám dỗ mà phạm tội. Giờ đây nước mắt chính là việc làm hằng ngày của tôi !”. Sứ thần giơ tay hứng lấy những giọt nước mắt còn nóng hổi và bay về trời dâng lên Đức A-la. Đức A-la chăm chú nhìn những giọt nước mắt rồi mỉm cười nói: “Thế là ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ. Quả thật, dưới trần gian không có điều gì tốt đẹp và hữu ích cho bằng lòng sám hối ăn năn. Bởi vì nó có sức mạnh canh tân cuộc đời người ta. Một lòng sám hối chân thành có sức mạnh biến đổi tâm hồn con người từ tình trạng mùa đông lạnh giá trở thành mùa xuân đầy ắp tình người”.
Suy niệm:
Cầu nguyện không phải là đọc thật nhiều kinh nguyện, nói thật nhiều nhưng cầu nguyện là đối thoại với Thiên Chúa; vì thế chúng ta cần thực hiện một cách riêng tư, kín đáo, và củng cố mối tương quan với Người. Thiên Chúa không cần chúng ta phải cầu nguyện theo một công thức, bài bản, nhưng Người muốn chúng ta dâng lên Người những tâm tình thật đơn sơ chân thành xuất phát từ trái tim. Nơi đó, chúng ta có thể lắng nghe, đối thoại và hiệp thông với Thiên Chúa.
Lời cầu nguyện được lặp đi lặp lại nhiều lần không hẳn là vô nghĩa khi nó xuất phát từ lòng thành và khao khát làm theo ý Chúa. Ngài đã dạy các môn đệ và mỗi người chúng ta lời kinh Lạy Cha với đầy đủ ý nghĩa của một lời cầu nguyện: tôn vinh danh Chúa, và xin ơn Chúa giúp để chúng ta hoàn thành ý muốn của Ngài.
Trong thực tế, chúng ta đã thực hành việc cầu nguyện như thế nào?
Lạy Chúa, xin cho con biết ở lại với Chúa để cảm nhận được những tình yêu của Ngài, và để con sống trọn vẹn tình yêu ấy vì đó là sức mạnh giúp con vươn lên trong cuộc sống này.
18.06.2021
THỨ SÁU TUẦN XI THƯỜNG NIÊN
Mt 6,19-23
Lời Chúa:
“Kho tàng của anh ở đâu thì lòng anh ở đó.” (Mt 6,21)
Câu chuyện minh họa:
Một buổi chiều, có một lữ khách nghèo tìm đến trước một dinh thự nằm ở ven một khu rừng để xin trọ qua đêm vì lỡ đường. Đây là nơi nghỉ chân của một nhà quý tộc giàu có. Ông ta xua đuổi lữ khách nghèo không thương tiếc. Ông nói: “Đây là dinh thự của ta chứ không phải là nhà trọ mà ai muốn vào ở cũng được!” Rồi ông xập cánh cửa lại ngay. Nhưng lữ khách nghèo vẫn kiên nhẫn gõ cửa cho đến khi nhà quý tộc phải ra mở cửa. Vừa mở cửa ông ta vừa quát tháo to tiếng.
Người lữ khách nghèo từ tốn đề nghị: “Thưa ngài, xin ngài bình tĩnh bớt giận, xin phép cho tôi hỏi ngài ba câu, nếu như ngài là một người thông minh trả lời được thì tôi sẽ xin đi khỏi đây ngay!” Nhà quý tộc nổi máu tự ái nên nhận lời, lòng chắc mẩm mình sẽ thắng. Người khách bắt đầu hỏi câu thứ nhất: “Ai đã ở trong dinh thự này trước ngài?” Nhà quý tộc trả lời được ngay: “Cha ta đã ở đây chứ ai?” Người khách lại hỏi câu thứ hai: “Thế ai đã ở đây trước ông thân sinh của ngài?” Nhà quý tộc ngẩn ngơ không biết trả lời thế nào, vì cha con ông ta chỉ mới làm chủ tòa dinh thự này sau khi người chủ quý tộc trước đây đã bị phá sản rồi tự tử chết đã rất lâu. Đến đây thì người khách mới nói: “Nếu vậy thì cha ngài và cả ngài nữa, cũng chỉ là những người khách trọ ở đây trong một thời gian nào đó, rồi đến một ngày chính ngài cũng phải nhường lại cho một chủ nhân khác. Hóa ra cái dinh thự nguy nga này cũng chẳng khác gì một thứ quán trọ…”
Người khách lạ nhận ra đã có sự đánh động sâu xa nơi nhà quý tộc, ông ta ngỏ lời: “Vì vậy, tôi thành thật khuyên ngài đừng quá phung phí tiền bạc để làm đẹp và chỉ bo bo giữ lấy cho riêng mình một cái quán trọ tạm bợ chóng qua như thế này. Ngược lại, tôi nghĩ ngài nên cởi mở tấm lòng để giúp đỡ những người nghèo khổ và cơ nhỡ thiếu thốn. Và như thế, chính là ngài đã biết chuẩn bị sửa soạn cho một chỗ ở vĩnh cửu đời sau trên Nước Trời…”
Suy niệm:
Chúng ta đang sống trong một thế giới có số người nghèo chiếm ba phần tư dân số, trong số đó có những trẻ em chết vì đói; vì thế việc chia sẻ cơm áo trong thời đại này là một điều cấp thiết. Vậy mà, chúng ta vẫn mãi theo đuổi và tìm kiếm những lợi nhuận cho bản thân mà quên đi những người xung quanh. Của cải vật chất là thứ mau hư nát, khi chết chúng ta cũng chẳng mang theo được. Chúa Giêsu muốn đề cập đến kho tàng mà chúng ta hãy ra sức tìm kiếm là nước trời, nơi đó chất chứa tình yêu, lòng bao dung, sự tha thứ… Kho tàng ấy chỉ mua được khi chúng ta biết trao ban.
Là Kitô hữu, chúng ta có một kho tàng vô tận là chính Đức Kitô. Chỉ có nơi Người, chúng ta mới thỏa mãn mọi cơn khát. Có ở trong Người, chúng ta mới cảm được hạnh phúc và tình yêu vĩnh cửu mà không ai có thể cướp mất được.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn biết chọn Chúa là điểm tựa và là cùng đích của cuộc đời, để chúng con không còn tìm kiếm hạnh phúc nơi nào khác nữa, vì có Chúa là tất cả của cuộc đời chúng con. Amen.
19.06.2021
THỨ BẢY TUẦN XI THƯỜNG NIÊN
Mt 6,24-34
Lời Chúa:
“Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.” (Mt 6,24b)
Câu chuyện minh họa:
Ngày xưa có tên lái buôn gian xảo dùng mạt cưa pha vào cám đem bán. Nhưng có tên bán mướp, còn gian hơn. Hắn lấy mướp đắng, giả làm dưa leo bán giá đắt hơn. Ngày kia, hai gã gặp nhau. Cả hai người tưởng hàng của nhau là thật, liền thỏa thuận đổi cám lấy dưa về dùng. Cả hai người đều hí hửng. Nhưng tới lúc xài mới hay là của giả, rõ ràng gian lại gặp tham.
Suy niệm:
Những người có lòng gian manh luôn tìm mọi cách để tìm phần lợi cho mình, bất chất thiệt hại cho tha nhân. Xã hội nào cũng có những người xấu, gian xảo, họ làm những việc gian dối lừa gạt người khác để trục lợi cho bản thân. Họ dùng những đồ giả, để tìm kiếm lợi lộc cho bản thân. Với họ, đồng tiền là trên hết, họ bất chất tất cả. Thế nhưng, những người con Chúa, chúng ta không thể làm như vậy, nhưng chúng ta phải chọn lựa.
Trong thế giới hưởng thụ này, thật không dễ để chúng ta chọn lựa. Chúng ta luôn bị giằng co bởi thế lực của vật chất và Thiên Chúa, giữa thiện và ác. Chúng ta dễ bị những lo lắng vật chất bóp nghẹt niềm tin. Là Kitô hữu, chúng ta “đừng tìm kiếm những sự dưới đất, nhưng hãy tìm kiếm những sự cao siêu trên trời, nơi Đức Kitô đang ngự bên hữu Thiên Chúa” (Cl 3,1), nơi đó chúng ta “có một gia tài không thể hư nát, không bị vẩn đục và tàn phai”.
Lạy Chúa, xin hướng tâm hồn con về với Chúa, và xin cho con biết chọn Chúa là cùng đích của cuộc đời con.
Têrêsa Mai An
Gp. Mỹ Tho