Từ ngày 26.11 đến ngày 01.12.2018_ Phút lắng đọng Lời Chúa

Từ ngày 26.11 đến ngày 01.12.2018_ Phút lắng đọng Lời Chúa26.11.2018

THỨ HAI TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN

Lc 21,1-4

Lời Chúa:

“Tất cả những người kia đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ, mà bỏ vào dâng cúng; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình, mà bỏ vào đó tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.” (Lc 21,4)

Câu chuyện minh hoạ:

Tại một phố nhỏ bên Châu Âu, vào một mùa đông nọ, sau khi nghe nhà trường thông báo sẽ lạc quyên tiền bạc và phẩm vật để làm quà giáng sinh cho những trẻ em nghèo trong vùng, một em bé 13 tuổi đã dành dụm trong suốt 1 tháng được 15 đồng và em quyết định đón xe đến trường để trao tặng số tiền đó.

Một trận bão tuyết bất ngờ đổ xuống khiến lưu thông bị bế tắc, xe cộ không thể di chuyển. Cậu bé đã đi bộ đến trường, băng qua những cánh đồng ngập tuyết trắng xoá.

Ông hiệu trưởng vô cùng kinh ngạc trước tấm lòng quảng đại và hy sinh của cậu bé, nhưng ông còn ngạc nhiên bội phần khi biết em thiếu niên trước mặt ông lại có tên trong danh sách những trẻ em nghèo mà nhà trường sẽ tặng quà giáng sinh năm đó.

Đúng là nghèo tiền nhưng giàu tình. Nghèo đến nỗi được nhà trường ghi nhận, cho vào danh sách những người cần được giúp đỡ. Nhưng tình thương liên đới và trách nhiệm san sẻ đã làm cho tâm hồn cậu bé nhà nghèo trở thành “viên ngọc quý”.

Suy niệm:

Người đời thường đánh giá mọi sự theo cái nhìn bên ngoài, nhưng Thiên Chúa thấu suốt bên trong tâm hồn con người. Những kinh sư đọc kinh dài, giữ luật chín chắn, được mọi người kính trọng, nhưng bên trong họ chẳng đạo đức gì, còn bà goá nghèo vừa nghèo nàn, vừa hèn hạ, không được ai tôn trọng, thậm chí không ai thèm nhìn tới, nhưng tâm hồn bà rất cao thượng, và được Chúa ghi nhận: “Bà goá nghèo này đã bỏ nhiều hơn ai hết”, vì bà bỏ tất cả những gì nuôi sống bà, còn những người khác đã bỏ vào thùng tiền dư bạc thừa của họ. Hôm nay Chúa mời gọi mỗi Kitô hữu tránh xa thói giả hình của người biệt phái, không dùng việc đạo đức để khoe khoang, mưu cầu lợi ích bản thân, nhưng trao ban với cả tấm lòng mà không mong đền đáp.

Những hành vi bác ái của chúng ta có khi nào đặt trên sự thanh thản và siêu thoát không? Nếu được như thế chúng ta mới trao ban đúng nghĩa. Vì thế, tâm tình bên trong thì quan trọng và quý giá hơn những hình thức bên ngoài, cũng như khi chúng ta tham dự thánh lễ, hay làm việc đạo đức thật nhiều nhưng không sống bác ái thì những việc làm ấy thật vô nghĩa. Trong thực tế, nhiều khi chúng ta gây áp lực với Chúa, chúng ta kể lể việc đạo đức, hy sinh hãm mình… để rồi xin Chúa ban ơn gì đó cho mình, nhưng không nhận được ơn thì kêu trách Chúa.

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết quảng đại cho đi những gì mình có cũng như những gì người khác đang cần đến con, để con trao yêu thương cho mọi người với một tâm hồn cao thượng.

27.11.2018

THỨ BA TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN

Lc 21,5-11

Lời Chúa:

“Những gì anh em đang chiêm ngưỡng đó sẽ có ngày bị tàn phá hết, không còn tảng đá nào trên tảng đá nào.” (Lc 21,6)

Câu chuyện minh hoạ:

Theo một bản thống kê hồi tháng 3 năm 1989 của viện nghiên cứu khoa học xã hội của Italia, thì ở nước này có tới 18.000 thầy bói và nhà chiêm tinh. Những người này mỗi năm thu được khoảng 1 tỷ dollars. Thân chủ của những người này, không phải chỉ gồm những người thuộc giới bình dân, mà còn có cả các dân biểu, các bộ trưởng trong chính phủ nữa.

Đó là truyện ở Italia, còn ở Hoa Kỳ, vào hồi tháng 5 năm 1988, dư luận Hoa Kỳ đã bàn tán rất sôi nổi về một tiết lộ của ông chánh văn phòng của Tổng Thống Rigan. Theo đó thì tất cả những quyết định quan trọng của Tổng Thống Rigan đều được bà Đệ nhất Phu Nhân duyệt trước, không phải là để bà góp ý với chồng trong việc lãnh đạo Quốc Gia, mà là để đem đến hỏi ý kiến của một thầy tử vi.

Suy niệm:

Các tông đồ ngày xưa cũng mong muốn biết trước tương lai nên khi nghe Chúa nói về sự tàn phá của Giêrusalem thì các ông hỏi Chúa: “Thưa Thầy, bao giờ những sự việc đó mới xảy ra, và cứ dấu nào mà biết những sự việc đó sắp sửa đến?” Các ông muốn biết ngày Chúa sẽ đến lần thứ hai nhưng Chúa Giêsu đã không mạc khải về ngày đó, Ngài muốn các ông và mỗi chúng ta có thái độ sống thế nào để ngày Ngài đến chúng ta không phải sợ hãi.        Cách thức mà Chúa muốn chúng ta chuẩn bị cho ngày Chúa đến là tấm lòng ăn năn thống hối, đừng tìm kiếm những của cải phù vân và luôn sống tỉnh thức.

Lạy Chúa, xin cho chúng con một tâm hồn khiêm tốn vì trước Nhan Thánh Chúa con chỉ là kẻ tội lỗi, xin Ngài thanh tẩy và giúp chúng con thánh hoá bản thân mỗi ngày để khi ra trước toà Chúa chúng con được Chúa khoan hồng.

 

 

 

 

 

28.11.2018

THỨ TƯ TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN

Lc 21,12-19

Lời Chúa:

“Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất đâu” (Lc 21,17-18).

Câu chuyện minh hoạ:

Vào năm 1939, tương lai của nước Anh thật ảm đạm. Quân đội của Hitler xuất hiện và hầu như không thể đánh bại. Vua George thứ sáu trấn an toàn dân và khuyên họ hãy tin tưởng vào Thiên Chúa. Ông kết thúc buổi nói chuyện bằng việc trích dẫn một bài thơ với tựa đề “Thiên Chúa biết” của tác giả Minie Louise Haskins: “tôi nói với người đàn ông đang đứng trước thềm năm mới, hãy cho tôi một sự khôn ngoan để tôi có thể bước vào nơi những điều tôi chưa thấu hiểu. Người đàn ông đáp lại: “hãy bước ra khỏi bóng tối và đặt bàn tay của bạn vào bàn tay của Thiên Chúa, điều đó sẽ tốt hơn là đi tìm sự khôn ngoan”.

Những lời khuyên của vua George thứ sáu cho dân của ông làm vang vọng lời khuyên của Chúa Giê-su cho các tông đồ: hãy tin tưởng vào Thiên Chúa.

Suy niệm:

Tòa án là nơi dành cho những kẻ phạm pháp. Thế nhưng, bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy nơi toà án có cả người môn đệ của Chúa Giê-su. Đối với kẻ có tội, toà án là nơi để người ta luận tội và kết án cùng với kẻ bị luận tội là tâm trạng lo sợ, thất vọng… còn đối với người môn đệ của Chúa Giê-su, là nơi làm chứng cho Chúa, dù cho tính mạng bị đe dọa, người môn đệ của Chúa cũng sẵn sàng từ bỏ cốt để bảo vệ cho đức tin vào Chúa.

Chúng ta thấy được điều ấy qua tấm gương của các thánh tử đạo Việt Nam, dù gông cùm tù tội, các ngài vẫn quyết chí theo Chúa thà chết chứ không chối đạo. Mỗi người chúng ta có can đảm sống như vậy chưa khi những lợi ích và quyền lợi của chúng ta sẽ mất đi nếu chúng ta chọn Chúa?

Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn vững tin vào Chúa, nhất là những lúc khó khăn thử thách, con biết chọn Chúa là tất cả đời con.

 

 

 

 

 

29.11.2018

THỨ NĂM TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN

Lc 21,20-28

Lời Chúa:

“Khi những biến cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc.” (Lc 21,28).

Câu chuyện minh hoạ:

Sau 75 năm tốn công tìm kiếm vất vả, mãi đến tháng 9 năm 1986, đoàn thám hiểm Mỹ-Pháp mới tìm ra xác của con tầu Titanic.

Như chúng ta biết, Titanic có nghĩa là khổng lồ.

Tầu Titanic là một du thuyền khổng lồ có 7 tầng lầu. Đây là một con tầu lớn nhất và sang trọng nhất của Anh Quốc thời bấy giờ. Nó được coi như là một lâu đài nổi khổng lồ không thể đắm được. Thế nhưng trớ trêu thay, lâu đài nổi đó đã bị đắm ngay trong hải trình đầu, sau khi rời bờ biển Anh Quốc được 5 ngày để đi đến New-York.

Tầu chở toàn những hành khách thuộc giới vương tôn công tử quyền quí, những mệnh phu nhân mỹ miều.

Sau khi đụng vào một tảng băng ngầm, tầu trải qua một cơn hấp hối hơn hai tiếng đồng hồ. Chúng ta thử tưởng tượng cảnh tượng hãi hùng mà tất cả những người có mặt trên con tầu Titanic phải trải qua trong thời gian con tầu hấp hối.

Suy niệm:

Nếu chúng ta trong hoàn cảnh của những nạn nhân trong trận đắm tàu Titanic chắc chắn chúng ta sẽ có cảm nhận về cái chết đang đến gần như thế nào. Giêrusalem nguy nga, tráng lệ nhưng đã bị tàn phá trong chốc lát. Thế nhưng qua những sự tàn phá và đổ nát đó, các môn đệ được sai đi loan báo Tin mừng khắp nơi và nhờ vậy Tin mừng được lan rộng. Tương tự thế, Chúa muốn mỗi người khi đối diện với những khó khăn, chúng ta càng hy vọng “đứng dậy và ngẩng đầu lên”. Khi cuộc đời chúng ta có những vấp váp sa ngã, chúng ta cần đứng dậy, ngẩng đầu về phía trước để tiếp tục bước đi, đừng để những thất bại của quá khứ làm chùn bước, và chi phối cuộc đời chúng ta.

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn trung tín và vui mừng phấn khởi chờ ngày Người ngự đến.

 

 

 

 

 

30.11.2018

THỨ SÁU TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN

Thánh Anrê, tông đồ

Mt 4,18-22

Lời Chúa:

Người bảo các ông: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá. Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người.” (Mt 4,19-20).

Câu chuyện minh hoạ:

Trong một khu vườn, những cây Hướng Dương hoa vàng rực rỡ đang vươn mình ra đón ánh nắng mặt trời, tận hưởng niềm vui cuộc sống. Chợt, Hướng Dương nghe tiếng thút thít dưới chân. À, hình như bạn Nha Đam đang khóc. Hướng Dương nhẹ nhàng hỏi:

Hình như bạn có điều gì phiền muộn?

Nha Đam bối rối đáp:  À, không có gì đâu.

Rõ ràng, tôi nghe tiếng bạn khóc mà. Có điều gì thế, bạn kể cho tôi nghe đi, mình là bạn bè, là hàng xóm của nhau, có gì thì cùng nhau chia sẻ.

Nha Đam tấm tức: Tôi buồn lắm bạn ạ. Trời không thương nên cho tôi sinh ra với thân hình xấu xí. Đã thấp lè tè, lá lại kỳ quặc chẳng giống ai. Bạn thấy đấy, trong vườn này, muôn hoa đua sắc, còn tôi có cố gắng mấy cũng không thể mọc được cái hoa nào!

Hướng Dương nhẹ nhàng bảo: Bạn Nha Đam à, bạn đừng buồn như thế. Mỗi loài cây đều có sứ mệnh riêng. Tuy bạn không đẹp rạng rỡ như chúng tôi để tô điểm hương sắc cho đời, nhưng bạn cũng rất có ích đấy.

Có ích à? Thôi bạn đừng an ủi, tôi mà có ích gì đâu.

Có đấy, bạn giúp được cho con người trị được rất nhiều thứ bệnh. Chẳng lẽ những điều đó không đáng để cho bạn tự hào sao?

Nha Đam nghe vậy, ngập ngừng nói: Nhưng tôi lại thấp bé, xấu xí, trong khu vườn này tôi đã bị chìm khuất, có ai biết đến tôi đâu.

Không sao đâu! Tuy bạn không nổi bật nhưng con người vẫn biết đến bạn đấy, giá trị của chúng ta không phải ở chỗ cao – thấp, đẹp – xấu mà ở chỗ chúng ta giúp ích gì cho cuộc đời này. Bạn hãy vui vẻ lên, sống khỏe mạnh, đừng tự ti, mặc cảm, rồi sẽ có ngày bạn được biết đến, hãy tin tôi!

Suy niệm:

Mỗi người được dựng nên với một sứ mạng riêng, dù công việc cao cả hay thấp hèn, nhưng mỗi người hoàn thành tốt sứ mạng của mình và sống có ích cho đời, điều đó mới  quan trọng. Chúa Giêsu đã hoàn thành sứ mạng của mình với lời vâng phục và Ngài đã sống trọn vẹn lời vâng phục đó. Hôm nay những môn đệ đầu tiên được Chúa kêu gọi để chia sẻ sứ mạng với Ngài, bỏ lại những việc riêng của mình để làm việc cho Chúa với tinh thần hăng say.

Mỗi người chúng ta nhìn lại sứ mạng của mình là gì? Và chúng ta đã thi hành sứ mạng ấy ra sao? Cuộc đời sẽ đẹp hơn khi mỗi Kitô hữu là ánh sáng, là muối men, là muối cho đời, bằng đời sống bác ái, dấn thân phục vụ cho Tin mừng của Chúa.

Lạy Chúa, xin giúp con chu toàn sứ mạng của mình qua bổn phận hằng ngày dù bé nhỏ nhưng với tất cả lòng khiêm tốn, đơn sơ, chân thành, nhiệt tình… vì Tin mừng.

 

 

 

 

 

01.12.2018

THỨ BẢY TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN

Lc 21,34-36

Lời Chúa:

“Anh em hãy tỉnh thức hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến” (Lc 21,36).

Câu chuyện minh hoạ:

Ngày xưa có một ông cụ già cố cứu kinh thành Sôđôm khỏi bị Chúa tiêu diệt bằng cách mỗi ngày đi gặp người dân trong thành để cảnh cáo và kêu gọi mọi người tin Chúa, thờ Chúa cho khỏi bị tiêu diệt. Không ai chịu nghe lời ông cụ mà còn chế giễu là mê tín dị đoan nữa. Ông cụ vẫn bền chí đi hết nhà này sang nhà nọ để kêu gọi họ thống hối ăn năn. Thấy chuyện vô tích sự của cụ, nên có người hỏi:

– Tại sao cụ nói cho họ biết làm gì cho mệt. Họ có nghe cụ và thay đổi gì đâu? Nói với họ cũng như nước đổ đầu vịt!

Ông cụ bình tĩnh đáp:

– Có lẽ tôi không thuyết phục nổi ai, cũng không thay đổi được ai đâu. Nhưng làm như thế cũng là giúp tôi, đừng lao vào cuộc sống sa đoạ như họ.

Suy niệm:

Sau khi Chúa Giêsu chỉ cho các môn đệ biết khi nào Nước trời đến, Chúa Giêsu tiếp tục dạy các môn đệ phải tỉnh thức và cầu nguyện để đón Chúa đến trong giờ cánh chung của mỗi người cũng như của toàn thế giới này. Sống tỉnh thức và cầu nguyện là hai thái độ sống phải song hành với nhau, bằng việc chúng ta sống tốt trong đời sống cầu nguyện qua việc đọc kinh, tham dự các nghi lễ phụng vụ, tham gia các đoàn thể công giáo tiến hành,… tất cả những công việc đó là phương thế giúp chúng ta sống tỉnh thức và sẵn sàng.

Tỉnh thức không phải là điều ai cũng thực hiện được bởi có những người nghĩ mình khỏe mạnh thì biết bao giờ mới chết, mình đang giàu có thì hãy hưởng thụ, cuộc đời còn dài lo chi phải sám hối… Chính vì những ý nghĩ đó đã dẫn nhiều người đến sự chết đời đời.

Lạy Chúa, xin giúp mỗi người chúng con luôn sống trong tâm trạng tỉnh thức và cầu nguyện, để vượt qua những cám dỗ đang từng ngày rảo bước trong cuộc đời con, nhờ đó con xứng đáng được vào hưởng hạnh phúc với Chúa mãi mãi.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho