Từ ngày 26.12 đến ngày 31.12.2016 _ Phút lắng đọng Lời Chúa

26.12.2016

Thứ Hai

NGÀY II TRONG TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH

Thánh Stêphanô tử đạo tiên khởi

Mt 10,17-22

Lời Chúa:

“Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.” (Mt 10,22)

Câu chuyện minh họa:

Có hai hạt lúa nọ được giữ lại để làm hạt giống cho vụ sau vì cả hai đều là những hạt lúa tốt, đều to khỏe và chắc mẩy.

Một hôm, người chủ định đem chúng gieo trên cánh đồng gần đó. Hạt thứ nhất nhủ thầm:

“Dại gì ta phải theo ông chủ ra đồng. Ta không muốn cả thân mình phải nát tan trong đất. Tốt nhất ta hãy giữ lại tất cả chất dinh dưỡng trong lớp vỏ này và tìm một nơi lý tưởng để trú ngụ”. Thế là nó chọn một góc khuất trong kho lúa để lăn vào đó.

Còn hạt lúa thứ hai thì ngày đêm mong được ông chủ mang gieo xuống đất. Nó thật sự sung sướng khi được bắt đầu một cuộc đời mới.

Thời gian trôi qua, hạt lúa thứ nhất bị héo khô nơi góc nhà bởi vì nó chẳng nhận được nước và ánh sáng. Lúc này chất dinh dưỡng chẳng giúp ích được gì, nó chết dần chết mòn. Trong khi đó, hạt lúa thứ hai dù nát tan trong đất nhưng từ thân nó lại mọc lên cây lúa vàng óng, trĩu hạt. Nó lại mang đến cho đời những hạt lúa mới…

Suy niệm:

Là chứng nhân của Đức Kitô, chúng ta cần phải xả thân dù mất cả mạng sống. Và đừng bao giờ tự khép mình trong lớp vỏ chắc chắn để cố giữ sự nguyên vẹn vô nghĩa của bản thân, mà hãy can đảm bước đi, âm thầm chịu nát tan để góp cho cánh đồng cuộc đời một cây lúa nhỏ, như sự chọn lựa của hạt giống thứ hai.

“Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét”: Ngài nhắc nhở và động viên chúng ta phải tin tưởng, chịu đựng và lấy đó làm cơ hội để “làm chứng cho Thầy”; và trong những hoàn cảnh ấy, “hãy ghi lòng tạc dạ điều này, là anh em đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào. Vì chính Thầy sẽ cho anh em ăn nói thật khôn ngoan, khiến tất cả địch thủ của anh em không tài nào chống chọi hay cãi lại được, và một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất đâu. Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình.”

Xin cho mỗi người chúng ta biết kiên trì và vững tin vào quyền năng của Chúa trước những biến cố, thử thách trong cuộc đời, và can đảm làm chứng cho Chúa như thánh Stêphanô đã anh dũng làm chứng cho Chúa đến hơi thở cuối cùng.

 

 

 

 

 

27.12.2016

Thứ Ba

NGÀY III TRONG TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH

Thánh Gioan tông đồ, tác giả sách Tin Mừng

Ga 20,2-8

 

Lời Chúa:

“Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin.” (Ga 20,8)

Câu chuyện minh họa:

Một cậu bé hỏi mẹ về đứa em mới chết hiện đang ở đâu. Người mẹ đáp: Em con đang ở trên thiên đàng với Chúa Giêsu. Mấy ngày sau, bà mẹ nói chuyện với bạn bè tỏ ý đau buồn khi nhắc đến đứa con mới mất. Bé ngạc nhiên hỏi mẹ: Khi mẹ mất vật gì, tức là mẹ không biết nó đang ở đâu phải không mẹ? Bà mẹ đáp: Phải. Bé hỏi tiếp: Mẹ biết em con đang ở với Chúa, sao mẹ lại nói là em con đã mất? Bà mẹ chợt tỉnh, không còn đau buồn nữa, mà ý thức con mình đang vui hưởng hạnh phúc thiên đàng.

Suy niệm:

Phêrô chạy ra mồ hối hả với tất cả sự lo sợ, sợ rằng những người giết Chúa sẽ tìm giết những người có liên lụy đến Chúa nữa. Vì thế, ông khó tỉnh táo mà nhận ra Chúa đã sống lại. Nhưng đối với Gioan, ông đã có kinh nghiệm ở với Chúa dưới chân thập giá nên khi ông dễ dàng nhận ra Chúa đã sống lại. Do đó, chúng ta học được bài học chỉ có tình yêu mới giúp chúng ta nhận ra Chúa, còn những sự sợ hãi sẽ không mang lại kết quả gì. Là môn đệ của Chúa, chúng ta ta cần sống thân mật với Chúa nhiều hơn để nhận ra sự hiện diện của Chúa trong cuộc đời, và trong mọi biến cố.

Lạy Chúa, xin biến đổi con trở nên con người mới, để con sống thật gần Chúa hơn, hiểu Chúa và yêu Chúa nhiều hơn; nhờ thế, con mới có thể nhận ra Chúa luôn đồng hành với con trên mọi nẻo đường.

 

 

 

 

 

28.12.2016

Thứ Tư

NGÀY IV TRONG TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH

Các thánh anh hài tử đạo

Mt 2,13-18

Lời Chúa:

“Ở Rama, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ: tiếng bà Ra-khen khóc thương con mình và không chịu để cho người ta an ủi, vì chúng không còn nữa” (Mt 2,18)

Câu chuyện minh họa:

Một hôm, Đức Ala gọi một thiên sứ đến và truyền lệnh: “Ngươi hãy xuống trần gian để đưa về đây người đàn bà góa có bốn đứa con thơ”.

Thiên sứ ra đi. Ngài gặp người đàn bà góa đang cho đứa con nhỏ nhất bú. Ngài nhìn người đàn bà với bốn đứa con dại, rồi lại lên Đức Ala để tha thiết như xin rút lại lệnh truyền. Làm sao có thể nhẫn tâm tách biệt người mẹ khỏi những đứa con thơ ấy? Nhưng ánh mắt van xin của sứ thần chẳng được mảy may chút nào. Cuối cùng, sứ thần đành phải vâng lệnh Đức Ala mà cướp người mẹ góa khỏi bầy con thơ và đem về trời.

Hoàn thành công tác, nhưng xem chừng vị sứ thần lại có vẻ buồn, phải vui làm sao được trước cảnh chia ly giữa mẹ và con. Thấy sứ thần buồn, Đức Ala mới gọi đến và đưa vào giữa sa mạc. Ngài chỉ cho sứ thần thấy một tảng đá lớn và bảo đập nó ra.

Tảng đá vừa vỡ, sứ thần ngạc nhiên vô cùng, vì từ trong lòng tảng đá một con sâu nhỏ từ từ bò ra. Chợt hiểu được ý nghĩa của sự kiện ấy, sứ thần bỗng thốt lên:

– Ôi! Lạy Đấng tối cao, mầu nhiệm thay công cuộc sáng tạo của ngài. Với sự khôn ngoan thượng trí và tình yêu vô biên, ngài đã không bỏ mặc một tạo vật bé nhỏ như con sâu kia, thì hẳn ngài cũng sẽ không quên được bốn đứa trẻ mồ côi là con cái của ngài.

Suy niệm:

Các thánh anh hài đã dùng cái chết để đáp lại tình yêu cao cả của Đấng Tạo Dựng. Dù các ngài còn thơ bé, nhưng Chúa đã cho các ngài góp tay vào công việc cứu thế của Người. Máu của các ngài đổ ra để minh chứng cho Chúa Giêsu là Đấng hoàn toàn vô tội. Mỗi người chúng ta được dựng nên đều nằm trong chương trình yêu thương và quan phòng của Chúa. Nên mỗi người chúng ta cũng cần phải có những hy sinh để dâng cho Chúa và làm chứng cho Tin mừng của Ngài trong thế giới hôm nay.

Lạy Chúa, xin cho chúng con cảm nhận được rằng: Qua những đau khổ, những mất mát, Ngài đang nhào nặn nó để biến những đắng cay chua xót ấy thành ân phúc cho chúng con.

 

 

 

 

 

29.12.2016

Thứ Năm

NGÀY V TRONG TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH

Lc 2,22-35

Lời Chúa:

“Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ, Chúa đã dành sẵn cho muôn dân…” (Lc 2,30-31)

Câu chuyện minh họa:

Nhà hoạ sĩ Holman Hunt vẽ bức hoạ “ánh sáng thế giới” diễn tả chúa Giêsu đứng trước ngôi nhà trong một quang cảnh buổi tối. Tay trái Chúa cầm đèn dầu, tay phải đang gõ lên cánh cửa đóng kín của căn nhà.

Khi bức tranh hoạ được trưng bầy, nhiều người yêu chuộng nghệ thuật đến thưởng lãm, khen ngợi. Một người trong những người xem tranh đã lên tiếng:

Này hoạ sĩ, bức vẽ chưa xong. Vì cánh cửa căn nhà không có nắm tay cầm để mở cửa.

Nhà họa sĩ trả lời:

Đó là cánh cửa của trái tim con người. Cánh cửa đó chỉ mở được từ phía trong thôi.”

Suy niệm:

Con Thiên Chúa đã đến trong trần gian nhưng có mấy ai nhận biết. Cụ già Simêon là người công chính và sùng đạo nên đã nhận ra Ngài chính là “ánh sáng soi đường cho dân ngoại là vinh quang của Israel”. Ông thật có phúc vì được tận mắt nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa trước khi lìa đời, có lẽ vì ông là người hằng khao khát gặp Chúa, ăn ở ngay lành và sống công chính thánh thiện…, có sự thân thiện với Thiên Chúa qua đời sống tâm linh.

Mỗi Kitô hữu ngày nay muốn nhận ra Chúa, chúng ta cũng cần phải biết sống cuộc đời công chính, ước ao được gặp Chúa, lắng nghe tiếng nói của Chúa Thánh Thần, biết mở lòng mình ra, để Người soi sáng cho chúng ta nhận ra ánh sáng của ơn cứu độ.

Lạy Chúa, Chúa hiện diện dưới muôn ngàn dáng vẻ, qua nhiều cảnh đời, nơi những người đang cần đến con… Xin cho con nhận ra Chúa đang ở rất sâu trong tâm hồn con, để trong mọi biến cố buồn vui của đời thường Chúa luôn là đấng song hành cùng con.

 

 

 

 

 

30.12.2016

Thứ Sáu

NGÀY VI TRONG TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH

THÁNH MARIA, MẸ THIÊN CHÚA

Mt 2,13-15.19-23

Lời Chúa:

“Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai Cập, và cứ ở đó cho tới khi tôi báo lại, vì vua Hêrôđê sắp tìm giết Hài Nhi đấy!” (Mt 2,13)

Câu chuyện minh họa:

Một người da đỏ cùng đi với một người da trắng trên đường. Người da đỏ bỗng vỗ vai người da trắng, hỏi:

– Anh có nghe gì không?

– Người da trắng hết sức lóng tai nghe, rồi đáp

– Tôi chẳng nghe gì cả.

– Có mà, tôi nghe tiếng một con dế gáy.

– Làm gì mà có con dế nào giữa đường phố nhộn nhịp như thế này? Mà cho dù có đi nữa thì làm sao anh nghe được tiếng nó giữa bao tiếng ồn ào của xe cộ và người qua kẻ lại?

Người da đỏ không thèm trả lời. Anh đi đến một bức tường bên vệ đường. Bức tường đã cũ. Nhiều dây leo chằng chịt trên đó. Anh vạch đám dây leo sang một bên. Một lỗ trống hiện ra, trong đó rõ ràng có một con dế đang gáy.

Người da trắng thán phục:

– Dân da đỏ các anh có lỗ tai thính hơn dân da trắng chúng tôi nhiều.

– Không phải thế đâu. Để tôi thử cái này cho anh xem.

Người da đỏ lấy trong túi ra một đồng tiền kẽm, thảy xuống mặt đường. Tiếng đồng tiền lăn leng keng khiến mọi người đi đường ngoái đầu nhìn lại. Liền đó người da đỏ giải thích:

– Tiếng của đồng tiền kẽm nhỏ hơn tiếng dế kêu rất nhiều. Thế mà mọi người da trắng đều nghe được. Còn tiếng con dế lớn hơn nhưng chỉ có tôi nghe được. Không phải ai thính tai hơn ai cả. Sự thực chính là chúng ta chỉ nghe được tiếng của những thứ chúng ta thường quan tâm để ý.

Suy niệm:

Giữa một thế giới ồn ào, đầy những bon chen của tiền, tài, danh vọng… thì làm sao con người có thể lắng nghe được những bước chân âm thầm của những con người bất hạnh, nghèo khổ, đói rách,… Những bước chân ấy đang tha thiết van nài chúng ta sự quan tâm, lòng quảng đại, và tình yêu thương.

Đức Maria đã sống trong sự âm thầm nhưng thử hỏi có mấy ai biết đến Mẹ là Mẹ Thiên Chúa. Mẹ luôn đứng phía sau Chúa để giúp đỡ con người như trong tiệc cưới Cana, Mẹ đã bảo Chúa làm phép lạ hóa rượu ngon đãi thực khách đang thiếu rượu. Tuy âm thầm nhưng Mẹ luôn theo bước chân Chúa từ lúc sinh ra cho đến đồi Canvê. Tuy Mẹ là Mẹ Chúa nhưng Mẹ không hiểu hết về Con mình, chỉ có sự lắng nghe và suy gẫm Lời Chúa đã giúp Mẹ hiểu được những công việc Chúa làm. Mẹ thật là người nữ tuyệt vời, và là mẫu gương cho tất cả chúng ta về sự lắng nghe và suy gẫm Lời Chúa.

Lạy Mẹ Maria, xin dạy cho con biết yêu mến Lời Chúa và suy gẫm Lời ấy, để thánh hóa bản thân con mỗi ngày nên tốt hơn, xứng đáng là con cái Chúa hơn. Amen.

 

 

 

 

 

31.12.2016

Thứ Bảy

NGÀY VII TRONG TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH

Ga 1,1-18

Lời Chúa:

“Ngôi Lời là ánh sáng thật, ánh sáng đến thế gian và chiếu soi mọi người.” (Ga 1,9)

Câu chuyện minh họa:

Một đêm kia, trên một đường phố vắng vẻ, Bóng Tối ngồi co ro, buồn bã. Từ một xó nọ loé lên một Tia Sáng, rất nhỏ và rất yếu, nhưng là một tia sáng, phát ra từ một cây nến nhỏ mà ai đó đã cắm ở đấy. Một người khách đi qua nhìn thấy cây nến nhỏ và nói:

– Sao mi lại chiếu sáng trong cái xó kẹt này? Thiếu gì chỗ khác, mi đến đó mà chiếu sáng thì sẽ hữu ích hơn nhiều.

– Tại sao hả, cây nến trả lời. Tôi chiếu sáng bởi vì tôi là cây nến. Tôi có chiếu sáng thì tôi mới là cây nến. Vả lại tôi chiếu sáng đâu phải chỉ để cho người ta thấy mà còn để cho tôi vui, vui vì được làm Tia sáng, vui vì được chiếu sáng.

Bóng Tối nghe thế rất bực bội. Nó nhào tới phủ lên Tia sáng mong làm cho Tia sáng bị tắt. Nhưng chẳng những Tia sáng không tắt, trái lại Bóng Tối còn bị rách nát ra. (Willi Hoffsuemmer).

Suy niệm:

Chỉ một ngọn nến nhỏ được đưa vào một gian phòng mênh mông cũng đủ đuổi bóng tối ra khỏi gian phòng. Cũng vậy, Ác chỉ là thiếu Thiện, cho nên Ác không thể nào thắng Thiện, ngược lại Thiện thắng Ác là điều tất yếu. Ngôi Hai đã nhập thể, ai đón nhận Ngài vào lòng mình thì chắc chắn sẽ đẩy lùi bóng tối và sự ác khỏi lòng mình.

Xin cho con biết cởi mở tâm hồn đón nhận ánh sáng là chính Chúa, để ánh sáng của Ngài chiếu soi vào tận cõi lòng con, giúp con bước đi vững vàng trong tình yêu Chúa.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho