Ngày thánh Gioan Tẩy Giả ra đời chắc chắn là một ngày vui. Theo lẽ thường, mỗi người con ra đời đều là sự hiện hữu tình thương của Chúa, vì con cái là hồng ân Chúa ban. Trong trường hợp của thánh Gioan Tẩy Giả, niềm vui ấy đặc biệt hơn nhiều. Bà Êlizabét có lẽ cầu nguyện mỗi ngày, thậm chí là mỗi phút giây. Bởi bà đã đến tuổi già, mà nỗi cay đắng bà vẫn còn phải chịu. Rồi hằng năm, ông Giacaria vẫn lên đền thờ dâng lời cầu nguyện với Chúa, ông hiểu hoàn cảnh của vợ mình, và cả nỗi tủi nhục của mình nữa. Cả láng giềng cũng đến chia vui với gia đình ông ngày thánh Gioan ra đời. Họ là những người cảm thông với nỗi tủi hờn của hai ông bà nên cũng mong đợi ngày Chúa an ủi gia đình ông.
Sau những ngày tháng chờ đợi, Chúa giải thoát cho hai ông bà khỏi nỗi tủi hờn ấy; Người ban cho hai ông bà một người con trai. Mai này, người con này “sẽ mang tước hiệu là ngôn sứ của Đấng Tối Cao: Con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người, bảo cho dân Chúa biết: Người sẽ cứu độ, là tha cho họ hết mọi tội khiên.”