Việt Nam ăn gì cũng chết

Thông thường ăn là để sống, chứ đâu phải ăn để chết, thế nhưng trước thời buổi làm ăn chộp giật, chỉ cần có lợi là việc gì cũng làm như hiện nay thì nhiều khi ăn lại là để chết.

 

Có lẽ chưa bao giờ mà cả xã hội lại lo ngại, thậm chí hoang mang về chất lượng thực phẩm như hiện nay. Ăn gì, uống gì và dùng gì cũng sợ. Gạo nhựa, trứng giả, mực cao su, rau quả ngâm thuốc kích thích, bún, bánh phở có chứa formol… thôi thì đủ cả! Đến giấy lau miệng và chén đũa cũng mang độc hại chết người!

 

Hàng năm, Việt Nam có từ 100.000 – 150.000 người mắc ung thư và khoảng 70.000 người tử vong do căn bệnh này. Theo bác sĩ Đặng Huy Quốc Thịnh, phó giám đốc Bệnh viện Ung bướu Saigon, có nhiều lý do khiến số người mắc bệnh ung thư gia tăng trong những năm gần đây như số người hút thuốc, uống rượu bia tại nước ta còn cao, tình trạng ô nhiễm môi trường… Song, còn có một nguyên nhân khác nữa chính là vấn đệ ngộ độc thực phẩm không chỉ gây bệnh ung thư mà nhiều bệnh lý khác.

 

Nhìn những gì đang diễn ra tại Việt Nam khiến tôi nhớ tới câu chuyện ngụ ngôn về con Sư tử, con Gấu và con Hươu. Chuyện kể rằng: Con Hươu non bị chết tươi vì ăn phải bã độc. 

 

Sư tử và Gấu nhìn thấy xác Hươu liền tranh nhau miếng mồi. Hai con mãi đánh nhau nên không thấy Cáo cũng mò đến. Lợi dụng lúc Sư tử và Gấu không chú ý tới mình, Cáo tha Hươu vào bụi ăn một bữa no rồi ngấm độc ngã lăn ra chết. 

 

Vật nhau một hồi, Sư tử và Gấu không thấy Hươu đâu nữa liền buông nhau đi tìm mới thấy Cáo chết vì thịt Hươu nhiễm độc. Sư tử và Gấu lúc đó mới bảo nhau rằng: 

 

– Đáng đời cho con Cáo láu lỉnh và tham lam kia, nhờ nó mà hai ta khỏi chết.

 

Xem ra ăn gì cũng chết. Nên dường như ai bây giờ cũng nhắm mắt ăn đại, ăn cho xong vì đàng nào cũng mang mầm bệnh tật vào thân. Xem ra chẳng còn ai nghĩ ăn để sống nữa, vì mọi cái có thể ăn được đều đã bị đầu độc!

 

Hôm nay Chúa Giê-su giới thiệu cho chúng ta một của ăn không độc hại, không dẫn đến tiêu vong. Chúa giới thiệu cho chúng ta một của ăn để được sống đời đời chính là bánh Thánh Thể, là bánh trường sinh thỏa mãn niềm khao khát sống đời đời của nhân loại. Chúa bảo tổ tiên đã ăn Manna từ trời xuống rồi cũng chết, còn ai ăn bánh này thì sẽ sống muôn đời.

 

Thật hạnh phúc khi ở đời còn có của ăn không chết. Đây là của ăn thuần khiết vì là bánh thần linh. Đây là bánh thanh sạch vì được làm nên từ chính Máu Thịt Chúa. Đây là bánh không bao giờ hư nát vì là chính Thánh Thể phục sinh của Chúa. Thế nên, ai rước bánh này sẽ sống đời đời. Ai ăn bánh này sẽ được trường sinh.

 

Vâng, mỗi lần chúng ta rước Chúa là được đón nhận chính sự sống và tình yêu của Chúa. Ước gì tình yêu Chúa tuôn chảy trong con tim của chúng ta để chúng ta dám hiến dâng chính mình vì sự  sống của tha nhân. Ước gì mỗi người biết hy sinh cho nhau, và biết kiến tạo hạnh phúc cho nhau, chắc chắn cuộc sống này sẽ đẹp hơn. Ước gì mỗi người chúng ta biết noi gương Chúa Giêsu trở thành quà tặng mang lại cho anh em niềm vui và hạnh phúc. Xin cho chúng ta luôn cảm nghiệm rằng “chính lúc cho đi là khi được nhận lãnh, chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời”. Amen

 

Lm.Jos Tạ duy Tuyền