Lạy Chúa, con thường thấy cuộc đời con cũ quá quanh đi quẩn lại hoài cũng chỉ bấy nhiêu chuyện mọi thứ cứ theo một vòng xoay đơn điệu hút con bằng một cái quán tính vô hồn. Con cũng thường thấy lòng con cũ quá ngày buồn và ngày vui cứ chồng chất lên nhau tiếng cười trộn lẫn với nước mắt hạnh phúc đan xen với khổ đau…
Đã rất nhiều lần con muốn làm mới lại đời mình nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu. Ánh mắt của con thì đã cũ, quen với những lối mòn cõi lòng của con thì đã lạnh, không còn nhiều tha thiết. Làm sao con có thể nhìn cuộc sống mới mẻ bằng ánh mắt đã cũ và cõi lòng đã lạnh…
Vậy nên con cần lắm một làn gió dịu mát những lúc tâm hồn con như sa mạc nắng nôi khô hạn, con cần lắm một dòng nước sạch trong những lúc trí lòng con đã ngập đầy rác rến và cặn bẩn, con cần lắm một nguồn ánh sáng khi con như đi trong đêm tối của khổ đau chất chồng, con cần lắm một ngọn lửa ấm nồng khi lòng con đã trở nên hoang vu nguội lạnh.
Lạy Chúa, con đây! một cuộc đời đã quá nhiều tàn hao cũ kỹ một cõi lòng đã nguội lạnh hững hờ, xin hãy đến và ở lại trong con. Xin canh tân và thánh hóa con từ bên trong cho con tìm lại sự tươi tắn tinh nguyên thuở ban đầu
Tác giả: Minh Gian