Từ ngày 09.08 đến ngày 14.08.2021 _ Phút lắng đọng Lời Chúa

09.08.2021

THỨ HAI TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN

Mt 17,22-27

 

Lời Chúa:

Chúa Giêsu hỏi đón ông Phêrô: “Anh Simon, anh nghĩ sao? Vua chúa trần gian bắt ai đóng sưu nộp thuế? Con cái mình hay người ngoài?” (Mt 17,25)

Câu chuyện minh họa:

Một tín đồ Ấn Giáo xuống tắm dòng sông Hằng để thanh tẩy và cầu nguyện.

Ông đang ngụp lặn giữa dòng sông, thì bỗng đâu có rác rưới tụ đến. Trong  đống rác có con bọ cạp đang chao đảo, chới với giữa dòng nước. Sẵn lòng khoan dung, ông chìa tay ra để cứu vớt con vật. Cánh tay ông vừa đưa ra đã bị con vật chích. Nhưng không mất kiên nhẫn, con vật càng hung hăng, ông càng chịu đựng để cho nó chích liên tiếp, miễn là cứu sống được nó.

Có người theo dõi cảnh tượng đó mới trách ông:

– Ông thật là mất giờ vô ích. Nó là con bọ cạp, bản chất của nó chỉ là dùng nọc độc để chích thôi.

Người tín đồ điềm nhiên trả lời:

– Bản chất của bọ cạp là dùng nọc độc để chích, nhưng bản chất của con người là cứu vớt.

Suy niệm:

Bản chất Thiên Chúa là cứu vớt chứ không loại trừ, không lên án. Thay vì Ngài được miễn nộp thuế cho đền thờ nhưng vì không để làm cớ cho người khác sa ngã, Ngài đã bảo các môn đệ nộp thuế phần của Ngài và của các môn đệ nữa. Chúa chấp nhận việc nộp thuế đền thờ vì: không muốn họ bắt bẻ Chúa, và Ngài cũng muốn thích nghi với hoàn cảnh. Thiên Chúa không dùng uy quyền của Ngài để tự giải phóng mình khỏi sự uy hiếp của con người, nhưng Ngài muốn đồng hóa mình với những người khác để cảm thông và chia sẻ.

Một chi tiết rất hay trong Tin mừng hôm nay: “vậy thì con cái được miễn” nghĩa là Ngài là chủ đền thờ và các môn đệ trở thành anh em của Ngài, người nhà của Ngài. Điều này nhắc nhở mỗi người chúng ta, khi chịu phép Rửa Tội, chúng ta trở thành con cái Chúa, chúng ta có bổn phận đối với Chúa: chu toàn luật Chúa. Đồng thời, sống trong xã hội này chúng ta phải chấp nhận mọi quy định của xã hội để trở thành một công dân tốt và một người con cái chu toàn luật Chúa.

Lạy Chúa, là người con cái Chúa qua Bí tích Rửa Tội, xin cho chúng con biết chu toàn luật Chúa, và sống tốt giữa đời này để loan truyền tình yêu Chúa cho mọi người xung quanh.

 

 

 

 

 

10.08.2021

THỨ BA TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN

Thánh Laurensô, phó tế, tử đạo

Ga 12,24-26

 

Lời Chúa:

“Nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không thối đi thì nó vẫn trơ trọi một mình…” (Ga 12,24)

Câu chuyện minh họa:

Mùa Xuân năm ấy, có hai hạt giống nằm cạnh nhau trong thửa đất màu mỡ. Hạt giống thứ nhất hăng hái nói: “Tôi muốn mọc lên! Tôi muốn cắm rễ sâu xuống lòng đất, và đâm chồi xuyên qua lớp đất cứng bên trên. Tôi muốn vươn lên những búp non mơn mởn như những lá cờ loan báo mùa xuân đã đến… Tôi muốn cảm nhận hơi ấm của mặt trời mơn man trên mặt và hơi nước mát lạnh của sương mai trên những cánh hoa”. Và nó đã mọc lên xanh tốt.

Hạt giống thứ hai tự nhủ: “Mình sợ lắm! Nếu cắm rễ xuống đất, mình chẳng biết sẽ gặp gì trong lòng đất tối tăm. Nếu mình tìm đường xuyên qua lớp đất cứng bên trên, biết đâu những chồi non yếu ớt của mình sẽ bị thương tổn… Làm sao mình có thể cho búp non xòe lá khi một chú sâu đang chờ sẵn để xơi tái đọt lá xanh non? Và nếu mình nở hoa, một em bé có thể nhổ đứt mình lên! Không, tốt hơn mình nên đợi cho đến lúc an toàn hơn”. Và nó tiếp tục đợi chờ… Một sáng đầu xuân, cô gà mái bới đất kiếm ăn đã thấy hạt giống đang nằm chờ đợi. Cô chẳng đợi gì mà không mổ lấy, nuốt ngay.

Suy niệm:

Cuộc đời Kitô hữu chúng ta là một sự vâng phục. Vâng phục ý Cha. Trong suốt dọc dài lịch sử, chúng ta đã chứng kiến những cuộc đời vâng phục của các thánh: Abraham đã vâng phục ý Chúa lên đường dù ngài không biết đi đâu, và đỉnh điểm là ngài cũng vâng phục ý Chúa trong việc sát tế chính đứa con duy nhất của ngài; Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu trong tu viện kín đã tin tưởng phó thác cho Chúa trong đời sống âm thầm gặp nhiều khó khăn, đau khổ; hay như Đức Hồng y Phanxicô Xaviê Thuận, ngài đã chấp nhận cảnh tù đày biệt giam mà không một tiếng kêu la, oán trách…

Trong đời sống, thật không dễ chấp nhận vâng phục chút nào. Vì không phải ai cũng dám can đảm hủy mình như hạt giống kia, chịu cắm rễ sâu vào trong lòng đất, chịu mục nát, trở thành cây và sinh nhiều hoa trái.

Mỗi người trong chúng ta muốn lớn lên, muốn thành đạt thì cũng phải từ bỏ rất nhiều mới mong đạt được những kết quả tốt đẹp. Đời sống thiêng liêng của chúng ta đối với Chúa cũng vậy, muốn kết hiệp mật thiết với Chúa, chúng ta cần từ bỏ ý riêng, để chỉ mong làm theo thánh ý Chúa mà thôi. Và khi chúng ta chấp nhận mất đi những gì riêng tư, nhỏ bé, chúng ta sẽ được những gì cao cả, là hạnh phúc vĩnh cửu, là chính Chúa.

Lạy Chúa, xin cho con ra khỏi chính mình, ra khỏi những vỏ bọc an toàn, chịu chết đi cho bản thân, chết đi những chọn lựa hằng ngày, để con rộng mở với Thiên Chúa và tha nhân.

 

 

 

 

11.08.2021

THỨ TƯ TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN

Mt 18,15-20

 

Lời Chúa:

“Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã chinh phục được người anh em” (Mt 18,15)

Câu chuyện minh họa:

Có một đứa trẻ từ nhỏ đã thích ăn trộm. Một hôm, nó đi học về, trong cặp có thêm một chiếc bảng học sinh. Mẹ nó hỏi:

– Sao con lại có tới hai chiếc bảng?

Đứa con đáp:

– Một cái là của bạn cùng lớp với con. Con đã lén lấy cho vào cặp đấy.

Bà mẹ vui mừng nói:

– Con của mẹ thật thông minh. Hai cái bảng chắc chắn là tốt hơn một cái rồi.

Ít lâu sau, đứa con lại mang về một cái áo da, trị giá 50 quan tiền. Đứa con đưa chiếc áo da cho mẹ, mẹ nó khen:

– Con trai của mẹ thật là giỏi, biết hiếu thảo với mẹ. Ra mẹ thơm một cái nào.

Đứa con trai ngày một lớn lên, càng ngày càng lấy trộm những thứ có giá trị hơn. Hôm nay ăn trộm bò, ngày mai ăn trộm ngựa, ngày hôm sau trộm vàng bạc châu báu. Bà mẹ luôn luôn khen ngợi con, trong nhà thiếu thứ gì, liền bảo với con trai để nó đi trộm về.

Có một lần, đứa con ăn trộm đồ bị người ta bắt quả tang, giải lên quan phủ. Vì hắn trộm quá nhiều thứ nên bị phạt tội chết. Tên trộm bị trói hai tay ra sau lưng, giải ra pháp trường. Mẹ hắn đi theo sau, khóc lóc thảm thiết. Tại pháp trường, tên trộm xin quan cho hắn được nói với mẹ vài lời. Khi bà mẹ bước tới gần, hắn liền cắn mạnh vào tai mẹ. Mẹ hắn đau quá kêu toáng lên, lớn tiếng mắng con:

– Mày thật là đồ bất hiếu, tự mình phạm tội chết còn chưa đủ hay sao mà còn muốn làm mẹ thành tật à?

Đứa con giận dữ nói với mẹ hắn:

– Lần đầu tiên tôi ăn trộm cái bảng về, nếu bà đánh tôi một trận và dạy bảo tôi thì tôi không đến nỗi như ngày hôm nay và đã không bị xử tội chết.

Suy niệm:

Sửa lỗi con cái là bổn phận của cha mẹ, thầy cô, bạn bè… nếu chúng ta không sửa lỗi anh em mình là chúng ta có lỗi với họ và không chu toàn bổn phận của mình, và chính chúng ta phải lãnh nhận hậu quả như người mẹ trong câu chuyện trên.

Dạy người khác và sửa lỗi người khác giúp chúng ta sống bình an. Khi nhận thấy những người mình có trách nhiệm làm sai lỗi thì trong bổn phận chúng ta hãy nhắc nhở họ với tình yêu thương. Chúng ta nên nhớ, sửa lỗi chứ không phải chỉ trích, lên án nhau hay bêu xấu những lỗi lầm của người khác. Những hành động như thế là thiếu bác ái và không xây dựng cho nhau. Sửa lỗi nhau để giúp nhau thăng tiến và họ cảm nhận được tình thương mà thay đổi. Bên cạnh đó, việc sửa lỗi người khác đòi hỏi chúng ta phải can đảm, kiên nhẫn, khiêm tốn và thời gian. Can đảm để nói lên sự thật và đón nhận sự thật. Kiên nhẫn để theo dõi việc sửa lỗi vì để thay đổi tính xấu cần có thời gian… Và khi đến mức phải sửa dạy trước cộng đoàn thì những người có trách nhiệm cũng cần khuyên bảo người này trong tình bác ái để họ quay về mà hối cải.

Tuy nhiên, trong việc sửa lỗi, Chúa Giêsu cũng nhấn mạnh đến việc cầu nguyện chung cho nhau, vì nhờ sức mạnh của nhiều người lời cầu nguyện trở nên hiệu nghiệm hơn. Điều đó cũng nói lên tinh thần hiệp thông, và hiệp nhất trong cộng đoàn.

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết sửa lỗi nhau và chấp nhận nhau trong tình bác ái, vì ai cũng hơn một lần sai lỗi, nhưng hơn hết, chúng con biết giúp nhau hoàn thiện hơn mỗi ngày.

 

12.08.2021

THỨ NĂM TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN

Mt 18,21-19,1

 

Lời Chúa:

“Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không?” (Mt 18,21)

Câu chuyện minh họa:

Theo ABC News, ông Yigal Cohen, một người Itraen bị đau tim nặng vừa nhận được trái tim của một người Palestin trong cuộc phẫu thuật ngày 5-6-2000, Gia đình ông Mazen Joulani, người hiến tặng tim, cho biết ông vừa bị những người Do Thái bắn tại một tiệm cà phê ngoài trời.

Gia đình này quyết định hiến tim của Joulani vào thứ sáu tuần qua, ngay trong ngày mà cuộc nổ bom ở Tel Aviv làm thiệt mạng 21 người. Những phần nội tạng khác của Joulani cũng sẽ được ghép cho một số người Itraen khác.

Bác sĩ Lavie, người thực hiện ca mổ, nói khi ông cầm hai trái tim trong tay, ông nhận ra rằng tất cả những mâu thuẫn sắc tộc là hoàn toàn vô nghĩa.

Suy niệm:

Người Israel và Palestin thường xuyên xảy ra những cuộc xung đột đẫm máu. Vậy mà chúng ta thấy nghĩa cử hiến tặng tim của người Palestin này cho kẻ thù của mình thật vô cùng cao đẹp. Không những anh đã tha thứ cho người bắn mình, sát hại dân tộc mình mà còn hiến tặng những gì kẻ thù cần để sống. Với cái nhìn của những người không có lòng bao dung thì hành động hiến tặng trên là ngu xuẩn. Nhưng đối với những người môn đệ Chúa, đây là hành động chứng tỏ chúng ta là con cái Chúa, trao ban cho họ ngay khi họ còn là kẻ thù của mình.

Tin mừng hôm nay Chúa mời gọi chúng ta tha thứ vô giới hạn, và biết thương cảm người đồng loại. Khi chúng ta tha thứ cho người khác vì một vài lầm lỗi nhỏ của người anh em, thì đáng gì với sự tha thứ vô cùng lớn lao của Thiên Chúa đối với tội lỗi của chúng ta.

Chúng ta có biết yêu thương người khác thay vì ghen ghét họ? Chúng ta có rộng lòng tha thứ cho anh chị em chưa hay chúng ta vẫn cố chấp và loại trừ những người đã xúc phạm đến ta?

Lạy Chúa, xin cho chúng con một tấm lòng quảng đại như Chúa để chúng con biết đem trái tim yêu thương của Chúa đến cho thế giới này.

 

 

 

 

 

13.08.2021

THỨ SÁU TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN

Mt 19,3-12

Lời Chúa:

“Sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân ly.” (Mt 19,6)

Câu chuyện minh họa:

Thu Hồ Tử người nước Lỗ, mới cưới vợ năm ngày đã nhận lệnh đi làm quan ở nước Tần. Năm năm sau, Hồ Tử xin phép về quê thăm vợ và mẹ. Khi về gần đến nhà, chàng bỗng thấy một thiếu nữ rất xinh đẹp đang hái dâu bên đường.

Hồ Tử xuống xe, thả lời ong bướm trêu cợt. Nàng hái dâu thản nhiên như không nghe thấy gì, tay không ngừng bứt lá.

Hồ Tử nói:

– Này em kia, dùng tận lực mà làm ruộng cũng không bằng một năm được mùa. Dùng hết sức mà hái dâu, sao bằng gặp được một người chồng làm quan. Ta đây là quan lớn, vàng bạc sẵn có, nàng mà ưng thuận lấy ta thì không thiếu thứ gì, chẳng cần hái dâu cho vất vả tấm thân!

Người thiếu nữ ấy vẫn giữ thái độ dửng dưng, nhìn ông quan với ánh mắt đầy khinh bỉ.

Hồ Tử về nhà lạy mẹ. Khi vợ chàng ra gặp thì Hồ Tử choáng váng mặt mày, vì vợ chàng chính là thiếu nữ hái dâu lúc nãy. Chàng hổ thẹn vô cùng, lúc ấy nàng mới dạy cho chàng một bài học:

– Chàng đi làm quan năm năm mới về. Đáng lẽ chàng phải vội vã về thăm mẹ, gặp vợ, thế mà chỉ thấy một người đàn bà ở dọc đường, không biết người ta chồng con thế nào đã ngừng lại trêu ghẹo, không nhớ gì đến mẹ, cũng chẳng thiết gì tới vợ. Quên mẹ thì bất hiếu, ham sắc thì lòng dâm, tính hạnh nhơ thì bất nghĩa, bất nghĩa thì trị dân chúng bất minh, người như thế sao đáng gọi là quan giỏi chồng quý được!

Suy niệm:

Vợ chồng đón nhận nhau như quà tặng Chúa ban, trong giao ước vĩnh viễn mà Thiên Chúa đã đóng ấn qua Bí tích Hôn Phối. Cả hai vợ chồng được mời gọi chia sẻ và xây dựng đời sống gia đình trong khả năng của mình. Vợ chồng phải hy sinh cho nhau và vì nhau.

Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại một cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và những người Pharisêu. Trong cuộc đối thoại này, những người Pharisêu muốn thử Người nên mới hỏi Chúa Giêsu rằng: “Thưa Thầy, có được phép rẫy vợ mình vì bất cứ lý do nào không?”. Chúa Giêsu đã trả lời với người Pharisêu cũng là nói với mỗi người chúng ta rằng: “…người ta sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình…” nên ngoại trừ trường hợp hôn nhân bất hợp pháp, còn ai rẫy vợ mà cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình”. Những người Pharisêu đã đặt Chúa vào tình huống khó xử để Người phải mắc bẫy nhưng với sự khôn ngoan của Ngài, Ngài đã dạy cho họ một bài học. Lề luật là một điều gì đó để ngăn cản con người làm điều xấu và vì điều xấu ấy đã xảy ra nên luật mới được ban hành.

Lạy Chúa Giêsu, xin giúp cho mỗi gia đình Công giáo của chúng con luôn nhớ lời Chúa dạy, sống chung thuỷ gắn bó với nhau trong đời sống hôn nhân gia đình. Để qua đời sống hôn nhân gia đình, chúng con giúp nhau nên thánh và cùng nhau rao truyền đạo Chúa đến với người khác. Amen.

14.08.2021

THỨ BẢY TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN

Thánh Maximilianô Maria Kolbê, linh mục, tử đạo

Mt 19,13-15

 

Lời Chúa:

“Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng”. (Mt 23,14)

Câu chuyện minh hoạ:

Câu chuyện “CHIẾC BÁNH KEM” sau đây phần nào cho chúng ta thấy được đức tính tốt đẹp nơi hai em nhỏ, mặc dù bên cạnh đó cũng không thiếu những đứa trẻ chưa ngoan do ảnh hưởng của môi trường cũng như do sự giáo dục nơi gia đình.

– Ăn thêm cái nữa đi con!

– Ngán quá, con không ăn đâu!

– Ráng ăn thêm một cái, má thương. Ngoan đi cưng!

– Con nói là không ăn mà. Vứt đi! Vứt nó đi!

Thằng bé lắc đầu quầy quậy, gạt mạnh tay. Chiếc bánh kem văng qua cửa xe rơi xuống đường, sát mép cống. Chiếc xe hơi láng bóng rồ máy chạy đi.

Hai đứa trẻ đang bới móc đống rác gần đó, thấy chiếc bánh nằm chỏng chơ, xô đến nhặt. Mắt hai đứa sáng rực lên, dán chặt vào chiếc bánh thơm ngon. Thấy bánh lấm láp, đứa con gái nuốt nước miếng bảo thằng con trai:

– Anh Hai thổi sạch rồi mình ăn.

Thằng anh phùng má thổi. Bụi đời đã dính, chẳng chịu đi cho. Đứa em sốt ruột cũng ghé miệng thổi tiếp. Chính cái miệng háu đói của nó làm bánh rơi tõm xuống cống hôi hám, chìm hẳn.

– Ai biểu anh Hai thổi chi cho mạnh – Con bé nói rồi thút thít.

– Ừa. Tại anh! Nhưng kem còn dính tay nè. Cho em ba ngón, anh chỉ liếm hai ngón thôi

Suy niệm:

Hai anh em trong câu chuyện trên dù nghèo đói nhưng vẫn thương nhau, chia sẻ cho nhau, không ích kỷ và luôn nghĩ đến nhau. Đây cũng là tinh thần mà Chúa muốn những người Kitô hữu chúng ta noi theo.

Trẻ em là thành phần thấp kém trong xã hội thời Do Thái, nhưng Đức Giêsu đã ra khỏi ranh giới đó. Ngài dành tình yêu không phân biệt cho tất cả mọi người. Ngài đặc biệt quan tâm đến những người bất hạnh và thấp kém trong xã hội. Thái độ và lời dạy của Chúa Giêsu nhắc nhở chúng ta rằng, những người thuộc về Chúa không tùy thuộc tuổi tác, quyền thế, địa vị… nhưng tùy thuộc vào lòng tin và tình yêu đối với Chúa.

Lạy Chúa, xin cho chúng con trở nên nhỏ bé trong cách suy nghĩ để chúng con chỉ biết nghĩ đến người khác; xin cho con biết nhìn nhận con người yếu đuối của mình để biết sám hối, từ bỏ những đam mê, ích kỷ bản thân. Và như vậy, chúng con biết cậy tin và phó thác vào bàn tay quan phòng của Chúa.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho