Li ti bụi nhỏ ven đường,
Men theo nhành lá bụi nhường nhau rơi…
Gió đưa hạt bụi ra khơi,
Lăn tăn sóng vỗ bụi rời trần gian.
…..
Tiếc thương hạt bụi đã tan,
Không một vết dấu như làn khói bay.
Nhân gian ơi hỡi có hay!
Còn hạt bụi khác đã bay vào đời…
Bụi đời – bụi của tình rơi,
Bụi đời – bụi của mảnh đời đắng cay.
Cũng là hạt bụi bay bay,
Nhưng thân phận lại chìm ngay đường đời.
Ước mong ngọn lửa sáng ngời,
Soi đường chỉ lối bụi đời hôm nay.
Hỡi người ngắm hạt bụi bay!
Sao không hỏi gió bụi này về đâu?
Hỡi người tạo kiếp bụi đời!
Có chăng một thoáng ngồi khơi lửa tình?!
Hoa Cẩm Chướng