Lạy Chúa, Con Đây! (110)

Lạy Chúa,
trong lớp con đột nhiên xuất hiện một ‘người lạ’
với khuôn mặt đẹp thật đẹp
và dáng người rất ư là cuốn hút

Cái góc lớp nơi bạn ấy ngồi, 
cứ như có một mãnh lực khó cưỡng
thu hút ánh mắt của con hoài hoài…
Con biết mình không nên lén nhìn người khác, 
càng không nên nghĩ ngợi và tơ tưởng lung tung. 
Bao nhiêu lần con cố kéo mình trở lại với trang sách, 
mà chữ nghĩa cứ lung tung nhảy múa trước mắt con.

Con giật mình nhận ra rằng
khi mình không dám nhìn thẳng vào một điều gì đó
và không muốn nói nhiều về điều ấy
chính là lúc mình đang nghĩ về nó nhiều nhất

Ngước mặt lên, nhìn thẳng về cái góc lớp ấy
con bắt gặp một nụ cười lịch sự 
trên khuôn mặt hiền thật hiền và đẹp thật đẹp, 
tự nhiên con thấy lòng mình nhẹ nhõm vô cùng.

Thì ra duyên do của những lần nghĩ ngợi lung tung, 
không hẳn chỉ đến từ điều mình gọi là “cám dỗ” 
mà là do cái nhìn của ánh mắt 
cách đón nhận và xử lý của tâm trí
cùng với cách cưu mang của con tim.

Xin thanh lọc ánh mắt, tâm trí và con tim của con, 
để cuộc sống của con luôn có những tình bạn thật đẹp.

Tác giả: Minh Gian