Lạy Chúa,
bỗng dưng bố con cứ ngủ hoài
không thèm tỉnh dậy để nói chuyện với con nữa!
Chỉ cách đây có vài hôm thôi
bố vẫn còn vui vẻ xoa đầu con mỗi ngày,
vậy mà sau mấy ngày bố nằm viện
gia đình con phải đón bố về, và phải tập làm quen
với cụm từ y khoa dành cho bố: ‘đời sống thực vật’!
Những ngày này con kể bố nghe nhiều chuyện lắm:
chuyện những ngày tuổi thơ của con bên bố
chuyện những lần con nghịch ngợm, bị bố cho ăn đòn
những ước mơ cho tương lai của con
những điều bố muốn làm, mà còn dang dở…
Không biết bố có nghe con nói gì không
nhưng còn thì hoàn toàn không còn nghe bố nói nữa.
Chúa ơi,
con nhớ bố con lắm!
Con biết là Chúa yêu thương mỗi người cách đặc biệt
và Chúa có kế hoạch riêng cho cuộc đời của mỗi người,
nhưng con vẫn tha thiết thầm xin một phép lạ
cho bố con, cho gia đình con…
Con sẵn sàng đánh đổi tất cả,
chỉ để được có lại bố, như những ngày xưa.
Dù sao thì con vẫn tạ ơn Chúa,
vì bố con vẫn còn đó, như một thành viên của gia đình
bố con vẫn hiện diện đó, bằng thể xác
và là điểm hội tụ yêu thương của cả gia đình con.
Trong mọi sự, xin cho ý Chúa được thể hiện
vì Thánh Ý của Chúa mới là tốt nhất cho chúng con.
Tác giả: Hoàng Giang