Theo Chúa
Mt 16,24-28
24 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu ai muốn theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo Thầy. 25 Vì chưng, ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất; còn ai đành mất mạng sống mình vì Ta, thì sẽ được sự sống. 26 Nếu ai được lợi cả thế gian mà thiệt hại sự sống mình, thì được ích gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi được sự sống mình?
27 “Bởi vì Con Người sẽ đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ trả công cho mỗi người tuỳ theo việc họ làm. 28 Thật, Thầy bảo các con: trong những kẻ đang đứng đây, có người sẽ không nếm sự chết trước khi xem thấy Con Người đến trong Nước Người”.
“Ai muốn theo Thầy, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mình mà theo Thầy?” (Mt 16,24)
A- Phân tích (Hạt giống…)
Sau khi đã quở trách Phêrô vì đã ngăn cản Ngài đi theo con đường Thập giá, Chúa Giêsu nói thêm rằng con đường ấy là con đường mà bất cứ ai muốn làm môn đệ Ngài thì đều phải theo: “Nếu ai muốn theo Thầy thì hãy từ bỏ mình đi vác Thập giá mình mà theo.”
Khi giải thích con đường Thập giá ấy, Chúa Giêsu đã đưa ra một nghịch lý: “Ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất, còn ai đành bất mạng sống mình vì Ta thì sẽ được sống.”
B- Suy gẫm (…nẩy mầm)
1. “Nếu ai muốn theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo Thầy”: Chúa Giêsu không ép tôi theo Ngài, Chúa không buộc tôi bỏ mình mà vác Thập giá. Ngài chỉ mời tôi thôi và cho tôi tự do. Nếu tôi muốn theo thì hãy bỏ mình mà vác Thập giá, nếu tôi không muốn thì thôi.
Nhưng vì thương tôi, nên Ngài đã cho biết những sự lợi và hại: “ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất; còn ai đành mất mạng sống mình vì Ta, thì sẽ được sự sống”, và “được lợi cả thế gian mà thiệt hại sự sống mình, thì được ích gì?”
2. Chúa không bảo chúng ta đi tìm Thập giá, nhưng là hãy vác lấy Thập giá mình. Một cách nào đó, không ai có thể thoát khỏi Thập giá trong cuộc sống…Đau khổ không phải là một đày đọa con người phải gánh chịu, mà là một phương thế nên thánh. Mỗi người một Thập giá, mỗi ngày một Thập giá. Ai trong chúng ta cũng đang chịu một đau khổ nào đó. Ước gì khổ đau thanh luyện chúng ta để mỗi lúc được kết hợp với Chúa mật thiết hơn. (Trích: “Mỗi ngày một tin vui”)
3. Chính Thánh Don Bosco đã tưởng tượng chuyện sau đây:
Một hôm, Chúa Giêsu bảo Phêrô và Gioan đi theo Ngài lên núi. Ngài dặn mỗi ông mang theo một hòn đá. Phêrô suy nghĩ một chút rồi nhặt hòn đá nhỏ bỏ vào túi; còn Gioan, do lòng quảng đại, vác cả một tảng đá to. Dĩ nhiên, đường dài, vác nặng, Gioan thở hổn hển và lên đến nơi sau cùng. Phêrô bước thảnh thơi và còn nói với Gioan: “Sao anh nhọc công vác tảng đá to như thế!” Tới nơi, Chúa Giêsu bảo hai môn đệ ngồi xuống. Ngài đọc lời chúc tụng và biến hai viên đá thành bánh. Dĩ nhiên, Phêrô chỉ được chiếc bánh nhỏ xíu không đủ cho cơn đói cồn cào của ông.
Lần khác Chúa lại bảo hai ông lên núi và mang theo đá. Rút kinh nghiệm lần trước, Phêrô mang một tảng đá thật to. Đến nơi, ông ngồi chờ phép lạ. Nhưng Chúa Giêsu chỉ nói “Nào mỗi người hãy ngồi lên tảng đá mình mang theo. Không phải lúc nào Thầy cũng biến đá thành bánh đâu.” Rồi Ngài nói riêng với Phêrô: “Lòng quảng đại không phải là lòng quảng đại tính toán.”
Lạy Chúa, xin dạy con biết sống quảng đại, biết cho đi mà không tính toán, biết chiến đấu mà không sợ thương tích, và không chờ một phần thưởng nào khác hơn là biết mình đã làm theo Chúa. (Trích: “Chờ đợi Chúa”)
4. “Ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất; còn ai đành mất mạng sống mình vì Ta, thì sẽ được sự sống.” (Mt 16,25)
Chính lúc hủy mình ra không, Chúa Giêsu cho thấy Ngài là thế đó, là Thiên Chúa tình yêu. Ngài đã huỷ diệt mình vì tình yêu, tình yêu với Cha và tình yêu với con người.
Lạy Chúa, xin dạy con hiểu biết được: chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân, vì khi cho đi là lúc con được nhận lãnh. (Hosanna)
(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,
Chúa là nguồn sức mạnh nâng đỡ cuộc đời chúng con. Chúa vẫn tha thiết mời gọi chúng con trao vào tay Chúa những gánh nặng của cuộc sống. Chúa mời gọi chúng con hãy can đảm vác thập giá hằng ngày mà theo Chúa. Xin Thánh Thể Chúa giúp chúng con can đảm bước theo chân Chúa với một lòng trung tín, sắt son.
Lạy Chúa Giêsu mến yêu, Chúa đã vui lòng đón nhận thập giá đắng cay để cứu chuộc chúng con. Chúa đã chấp nhận chết đi để ban lại cho chúng con sự sống đời đời. Xin dạy chúng con biết sống quảng đại, biết cho đi mà không tính toán, biết chiến đấu mà không sợ thương tích, và không chờ một phần thưởng nào khác là biết mình đã làm theo ý Chúa.
Lạy Chúa, xin dạy chúng con hiểu rằng: chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân, vì khi cho đi là lúc chúng con được nhận lãnh để chúng con luôn biết sống thanh thoát và quảng đại cho tha nhân. Amen.
(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)