Phút lắng đọng Lời Chúa – Thứ Sáu Tuần XXII Thường Niên

THỨ SÁU TUẦN XXII THƯỜNG NIÊN

Lc 5,33-39

 

Lời Chúa:

“Rượu mới thì phải đổ vào bầu mới” . (Lc 5,38)

Câu chuyện minh họa:

          Một ngày kia, trái tim, bộ óc và cái lưỡi đồng ý với nhau là sẽ không bao giờ nói những lời đơn sơ nhỏ bé nữa.

Trái tim phát biểu: “Những lời đơn sơ nhỏ bé chỉ làm bận rộn ta thôi. Chúng làm cho ta trở nên yếu đuối. Sống trong thời buổi này trái tim phải trở nên cứng rắn, cương quyết, chứ không thể mềm nhũn dễ bị xúc động được”.

Bộ óc biểu đồng tình: “Vâng, đúng thế, thời buổi này chỉ có những tư tưởng cao siêu, những công thức tuyệt diệu, những chương trình vĩ đại mới đáng cho bộ óc suy nghĩ tới. Những lời đơn sơ nhỏ bé chỉ làm mất thời giờ, mà thời giờ là vàng bạc”.

Cái lưỡi nghe trái tim và bộ óc nói thế không khỏi hãnh diện và tự cảm thấy mình trở nên rất quan trọng, mặc dù lưỡi chỉ là bộ phận bé nhỏ của thân thể, vì thế lưỡi cũng hội ý: “Hai anh quả thật đã đạt được tột đỉnh của sự khôn ngoan. Nếu hai anh nghĩ thế thì, tôi sẽ chỉ nói những danh từ chuyên môn, những câu nói văn hoa bóng bẩy, những bài diễn văn sâu sắc, hùng hồn”.

Như đã đồng ý, kể từ dạo ấy, trái tim chỉ gửi lên lưỡi những lời nói cứng cỏi, bộ óc chỉ sản xuất và gửi xuống lưỡi những tư tưởng cao siêu và lưỡi sẽ không còn nói những lời đơn sơ nhỏ bé nữa.

Với thời gian, mặt đất trở nên tẻ lạnh như cảnh vật vào mùa đông: Không có lấy một chiếc lá xanh, không còn một cánh hoa đồng nội và lòng người cũng trở nên chai đá như những thửa ruộng khô cằn, nứt nẻ trong những tháng hè nóng bức.

Nhưng những ông già, bà cả vẫn còn nhớ những lời đơn sơ nhỏ bé. Ðôi lúc miệng họ vô tình bật phát nói ra chúng. Lúc đầu họ sợ bị bọn trẻ chê cười. Nhưng kìa, thay vì cười chê, những lời nói đơn sơ nhỏ bé lại được truyền từ miệng này sang miệng khác, từ bộ óc này đến bộ óc khác, từ trái tim này qua trái tim nọ. Cuối cùng, chúng xuất phát như những chiếc hoa phá tan lớp tuyết giá lạnh để ngoi lên làm đẹp cuộc đời.

Suy niệm:

Chúa Giêsu đã mở ra cho chúng ta một thời đại mới, không còn sống trong sự ủ dột buồn bã, nhưng trong bầu khí của tiệc cưới. Ngài ví mình như chú rể trong bữa tiệc cưới. Ngài cho chúng ta thấy, sự hiện diện của Ngài chan chứa niềm vui, Ngài không gạt bỏ việc ăn chay nhưng mặc cho nó một ý nghĩa mới, ăn chay với niềm hy vọng gặp Chúa. Ngài không muốn việc ăn chay của chúng ta kéo ghì chúng ta vì những hạn chế vật chất, nhưng vực chúng ta khỏi những đam mê trần tục và nâng chúng ta lên hưởng nếm những hương vị ngọt ngào của thiên đàng.

Xin đổi mới tâm hồn con cho xứng hợp với Tin mừng, để những lời rao giảng của con luôn phù hợp với thánh ý Ngài.

Têrêsa Mai An