Con Người đến
Lc 7,31-35
31 “Vậy tôi phải ví người thế hệ này với ai ? Họ giống ai ? 32 Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi nhau mà nói :
‘Tụi tôi thổi sáo cho các anh,
mà các anh không nhảy múa ;
tụi tôi hát bài đưa đám,
mà các anh không khóc than.’
33 “Thật vậy, ông Gio-an Tẩy Giả đến, không ăn bánh, không uống rượu, thì các ông bảo : ‘Ông ta bị quỷ ám.’ 34 Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì các ông lại bảo : ‘Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi.’ 35 Nhưng Đức Khôn Ngoan đã được tất cả con cái mình biện minh cho.”
(Nguồn: Ủy Ban Kinh Thánh / HĐGMVN)
Ông Gio-an Tẩy Giả đến, không ăn bánh, không uống rượu, thì các ông bảo : ‘Ông ta bị quỷ ám.’ (Lc 7,33)
A. Phân tích (Hạt giống…)
Chúa Giêsu trách thế hệ của Ngài:
– Không chịu nghe lời của Gioan Tẩy giả và của Chúa Giêsu mà hoán cải.
– Lại còn viện cớ đổ thừa là vì Gioan là người bị quỷ ám, còn Chúa Giêsu thì là tay ăn nhậu, tội lỗi.
B. Suy niệm (…Nẩy mầm)
1. Viện cớ đổ thừa là điều người ta thường làm để tự biện hộ cho những việc làm xấu xa của mình:
– Chúa nhật không đi lễ: tại vì trời mưa.
– Đi ngủ không đọc kinh tối: tại quên, tại bệnh
– Không giúp đỡ người khác: tại vì nó không nói
2. Lắm khi, để biện hộ cho mình, người ta không ngại đổ tội cho người khác: “Gioan là người bị quỷ ám”, “Giêsu là tay ăn nhậu”.
3. Chúng ta chỉ mong ước Chúa thực hiện chương trình của chúng ta. Chúng ta chán nản buông xuôi thất vọng vì thấy công việc Chúa không như chúng ta mong muốn. Xin Chúa giúp chúng ta biết sống hòa hợp với chương trình của Chúa. (“Mỗi ngày một tin vui”).
4. Ông Gioan Tẩy giả đến không ăn bánh, không uống rượu thì các ông bảo “Ông ta bị quỷ ám”. Con Người đến, cũng ăn cũng uống giống như ai thì người ta lại bảo “đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thế, phường tội lỗi” (Lc 7,33-34).
Trong làng kia có một nông dân rất khô khan nguội lạnh, không sống đạo theo đức tin của mình. Một sáng Chúa nhật nọ ông bảo đứa con trai của mình rằng:
– Sáng nay con ra đồng làm việc với ba nhé.
Cậu điềm tĩnh trả lời:
– Thưa ba, hôm nay là ngày Chúa nhật mà.
– Chúa nhật thì sao? Bộ Chúa nhật không làm việc được hả? Ý con thế nào?
Thưa ba, con muốn nói giới răn thứ ba của Chúa dạy phải thánh hóa ngày Chúa nhật và phải cầu nguyện. Nghe vậy người cha bực tức gắt lên:
– Giới răn là cái quái gì!
Một ý tưởng lóe lên trong trí, cậu con nhanh nhẩu thưa lại:
– Thưa ba, nếu ba nói như vậy thì con không tuân giữ các giới răn của Chúa, kể cả giới răn thứ tư là Chúa dạy vâng lời cha mẹ!
Lạy Chúa, xin ban cho con có được sức mạnh của lòng tin, để con đón nhận tình yêu của Chúa. (Hosanna).
(Lm. Carolô Hồ Bặc Xái)
Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,
Chúng con cám tạ Chúa đã sống thật đơn hèn để gần gũi với chúng con. Chúa đã mang lấy thân phận con người để sống hoà nhập với loài người chúng con. Chúa còn trở thành tấm bánh đơn sơ để trao ban chính sức sống thần linh của Chúa cho chúng con. Xin cho chúng con biết mặc lấy tâm tình cùa Chúa để chúng con luôn biết sống chân thành với nhau, và mặc lấy tâm tình trẻ thơ để sống khiêm tốn trước mặt Chúa.
Lạy Chúa, tuy mang danh là Kitô hữu, nhưng chúng con vẫn chưa đủ dứt khoát để dấn bước theo Chúa, chưa đủ xác tín vào lời Chúa. Chúng con chưa nhất quán trong đời sống hằng ngày với lời Chúa và lề luật của Chúa. Chúng con tin Chúa nhưng lại không dám sống theo những đòi buộc của đức tin. Chúng con mang danh là ky-tô hữu nhưng lại không dám mặc lấy tâm tình từ bi nhân hậu của Chúa để sống với tha nhân.
Lạy Chúa Giê-su mến yêu, xin ban cho chúng con sức mạnh của lòng tin, để chúng con can đảm làm chứng nhân cho tình yêu Chúa giữa thế gian. Amen.
(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)
Xin mời xem thêm: Các bài đọc trong lễ suy tôn Thánh giá:
PHÚC ÂM: Ga 3, 13-17
“Con Người phải bị treo lên”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng Nicôđêmô rằng: “Không ai lên trời được, ngoài người đã từ trời xuống, tức là Con Người vốn ở trên trời. Cũng như Môsê treo con rắn nơi hoang địa thế nào, thì Con Người cũng phải bị treo lên như vậy, để những ai tin vào Người, thì không bị tiêu diệt muôn đời.
“Quả thật, Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một Người, để tất cả những ai tin vào Con của Người, thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời, vì Thiên Chúa không sai Con của Người giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con của Người mà được cứu độ”.
BÀI ĐỌC I: Ds 21, 4-9
“Kẻ nào bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì được sống”.
Bài trích sách Dân số.
Trong những ngày ấy, dân chúng đi đường và mệt nhọc, nên nản chí, họ kêu trách Chúa và Môsê rằng: “Tại sao các người dẫn chúng tôi ra khỏi Ai-cập, cho chúng tôi chết trong hoang địa. Không bánh ăn, không nước uống, chúng tôi đã ngán thức ăn nhàm chán này”. Bởi đó Chúa cho rắn lửa bò ra cắn chết nhiều người. Họ chạy đến cùng Môsê và thưa rằng: “Chúng tôi đã phạm tội, vì chúng tôi nói những lời phản nghịch Chúa và phản nghịch ông. Xin ông cầu nguyện để Chúa cho chúng tôi khỏi rắn cắn”.
Môsê cầu nguyện cho dân. Và Chúa phán cùng Môsê rằng: “Ngươi hãy đúc một con rắn đồng và treo nó lên làm dấu; kẻ nào bị rắn cắn mà nhìn lên rắn đồng, thì được sống”. Môsê đúc một con rắn đồng, treo nó lên làm dấu, và kẻ nào bị rắn cắn mà nhìn lên rắn đồng, thì được chữa lành.
BÀI ĐỌC II: Pl 2, 6-11
“Người đã tự hạ mình; vì thế Thiên Chúa đã tôn vinh Người”.
Bài trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Philípphê.
Anh em thân mến, Chúa Giêsu Kitô, tuy là [thân phận] Thiên Chúa, đã không nghĩ phải giành cho được ngang hàng với Thiên Chúa; trái lại, Người huỷ bỏ chính mình mà nhận lấy thân phận tôi đòi, đã trở nên giống như loài người, với cách thức bề ngoài như một người phàm. Người đã tự hạ mình mà vâng lời cho đến chết, và chết trên thập giá. Vì thế, Thiên Chúa đã tôn vinh Người, và ban cho Người một danh hiệu vượt trên mọi danh hiệu, để khi nghe tên Giêsu, mọi loài trên trời dưới đất và trong địa ngục phải quỳ gối xuống, và mọi miệng lưỡi phải tuyên xưng Đức Giêsu Kitô là Chúa, để Thiên Chúa Cha được vinh quang.
(Nguồn: Ủy Ban Kinh Thánh / HĐGMVN)