Từ ngày 25.02 đến ngày 02.03.2019_ Phút lắng đọng Lời Chúa

Từ ngày 25.02 đến ngày 02.03.2019_ Phút lắng đọng Lời Chúa25.02.2019

THỨ HAI TUẦN 7 THƯỜNG NIÊN

Mc 9,14-29

 

Lời Chúa:

“Khi Người vào nhà, các môn đệ mới hỏi riêng Người: “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?” Người đáp: “Giống quỷ ấy, chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi.”. (Mc 9,28-29)

Câu chuyện minh họa:

Một con cá voi khổng lồ, nặng đến 30 tấn, đã bị vướng vào một màng lưới ở ngoài khơi biển Ả-Rập. Mặc dù đã vẫy cùng hết sức, nhưng nó vẫn không thể nào thoát ra khỏi màng lưới kia được.

Một trực thăng của Hoa Kỳ bay qua vùng biển trên, đã phát hiện nên đã báo tin cho một tuần dương hạm đang hoạt động ở gần đó.

Tuần dương hạm đã tiến ngay tới nơi chú cá voi bị mắc nạn, rồi cho tàu chạy song song với nó và phái thủy thủ xuống, cắt màng lưới đang quàng lên mình nó. Sau hơn một tiếng đồng hồ làm công việc trên đây, các thủy thủ thấy chú cá voi đã có thể được thoải mái đôi chút, nhưng vẫn còn một mảnh lưới khá lớn, quàng lên đầu nó.

Bỗng chú cá voi vùng mạnh lên, rồi phóng ra xa con tàu, làm cho mấy thủy thủ chỉ còn biết đứng mà nhìn theo con cá voi đáng thương. Thấy thế, viên hạm trưởng cho một chiếc “ca-nô” đuổi theo, với hy vọng gỡ mạng lưới còn lại ở trên đầu chú cá voi đáng thương. Con vật như hiểu được ý người, nên đã bơi chậm lại như để chờ chiếc “ca-nô”. Sau cùng nó dừng lại. Thế là màng lưới còn lại đã được gỡ khỏi mình nó. Sau đó nó từ từ bơi đi trước những cái nhìn thoả mãn của các thủy thủ.

Suy niệm:

Thái độ của chú cá voi trong mẫu tin trên đây, như là muốn nói lên với chúng ta, sự tin tưởng của nó vào những thủy thủ đã ra tay nghĩa hiệp với nó, và nhờ thế mà nó đã được thoát nạn.

Tin là điều kiện đầu tiên và thiết yếu mà những người muốn được hưởng phép lạ phải có. Nhưng tin không phải chỉ là chấp nhận một lần, rồi sau đó, đem đức tin cất kỹ vào trong một góc nào đó trong đời sống, để chờ khi nào cần đến thì mới đem ra. Không, Đức Tin là một thực thể sống động, nó cần phải được làm mới lại, bằng phương cách cầu nguyện và ăn chay. Chính vì thế, các tông đồ không trừ được quỉ trong trường hợp này, vì các ông thiếu sự cầu nguyện và ăn chay.

Cầu nguyện và ăn chay, đó là phương cách làm cho Đức Tin của chúng ta luôn được tươi mới, được mạnh mẽ, vì cầu nguyện chính là tâm giao với Chúa. Trong những giờ phút tâm giao đó, quyền năng của Thiên Chúa được thông ban cho chúng ta. Chính quyền năng đó sẽ giúp chúng ta chiến thắng sự dữ.

Lạy Chúa xin củng cố đức tin cho chúng con và xin cho đức tin của chúng con ngày một mạnh mẽ hơn nhờ ăn chay và cầu nguyện.

 

 

 

 

 

26.02.2019

THỨ BA TUẦN 7 THƯỜNG NIÊN

Mc 9,30-37

 

Lời Chúa:

“Đức Giê-su ngồi xuống, gọi Nhóm Mười Hai lại mà nói: “Ai muốn làm người đứng đầu, thì phải làm người rốt hết, và làm người phục vụ mọi người”. (Mc 9,35)

Câu chuyện minh họa:

Có một khu rừng nọ, hằng năm, cứ mỗi độ xuân về khi tiết trời trở nên ấm áp, muôn hoa khoe sắc và muông thú khắp nơi tụ về, đó cũng là lúc một số cây già cỗi phải từ giã khu rừng. Năm nay có ba cây như thế phải từ giã rừng để được sử dụng là phục vụ con người.

Trước đó, ba cây đã cùng nhau nguyện ước. Và hy vọng lời cầu của chúng được thực hiện. Cây thứ nhất ước rằng mình sẽ trở nên một thành phần trong cung điện nhà vua, một nơi thường được nghe những lời trầm trồ khen ngợi của nhiều người. Cây thứ hai ước rằng mình sẽ trở thành con tàu viễn dương để được trông thấy mọi cảnh lạ trên thế gian. Còn cây thứ ba chẳng muốn gì hơn là được trở nên dấu chỉ vinh quang cho Thiên Chúa. Tất cả ước nguyện của ba cây cổ thụ đều đạt mong muốn, trong đó cây thứ ba đó trở thành dấu chỉ vinh quang Thiên Chúa, đó là cây Thập giá đứng sừng sững trên đồi cao.

Suy niệm:

Điều làm vinh danh Thiên Chúa không gì bằng sống đúng với bổn phận của mình, và hoàn thành nhiệm vụ của mình cách khiêm tốn. Thiên Chúa không đòi chúng ta thành công, nhưng Ngài mong muốn nơi chúng ta sự cố gắng và luôn tin tưởng vào Chúa.

Trong xã hội, người ta luôn coi trọng địa vị, danh tiếng, luôn muốn được người khác phục vụ chứ hiếm khi người ta tự hạ mình để phục vụ người khác. Nhưng đối với Chúa Giêsu thì khác, Ngài đến với con người để phục vụ và hiến mạng sống mình vì nhân loại. Ngài cũng muốn những môn đệ của Ngài cũng phải biết phục vụ người khác, lội ngược dòng đời, để mở mang nước Chúa. Đó mới là những kẻ lớn nhất trong nước trời.

Lạy Chúa, xin cho chúng con can đảm bước theo chân Chúa trên con đường mà Chúa đã đi, để mỗi ngày chúng con làm vinh danh Chúa hơn và trở nên giống Chúa nhiều hơn.

 

 

 

 

 

27.02.2019

THỨ TƯ TUẦN 7 THƯỜNG NIÊN

Mc 9,38-40

 

Lời Chúa:

“Đức Giê-su bảo: “Đừng ngăn cản người ta, vì không ai lấy danh nghĩa Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại có thể nói xấu về Thầy. Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta”. (Mc 9,39-40)

Câu chuyện minh họa:

Có hai con chim ó, con kia bay cao hơn con này. Không thích thế, con này bèn gặp một tay săn bán và nói:

– Tôi ước ao ông bắn ngã con ó kia!

– Tôi bằng lòng miễn là được vài cái lông để cắm vào tên.

Con ó này rút một lông cánh trao cho người bắn, nhưng không trúng con ó kia vì nó bay cao quá. Con ó ganh gỗ cứ rút cho đến khi trụi cánh không bay được nữa. Tên săn bắn bèn quay lại giết nó.

Suy niệm:

Vì tính ganh tị mà con ó này phải mất mạng. Nếu bao dung và hợp tác thì mọi sự sẽ tốt đẹp hơn. Nơi đâu có tính ganh tị hiện diện thì nơi đó sẽ không mang lại hạnh phúc và bình an. Các môn đệ trong Tin mừng hôm nay cũng thấy khó chịu khi những người không thuộc nhóm môn đệ Chúa trừ quỷ. Nhân cơ hội này, Chúa Giêsu dạy các môn đệ một bài học bao dung và lạc quan, loại bỏ khỏi tư tưởng hẹp hòi, và ích kỷ. Với cái nhìn như thế chúng ta sẽ thấy vui và thoải mái hơn.

Thói thường, chúng ta rất dễ có cảm tình với những người giúp đỡ chúng ta, những người mang đến phần lợi cho chúng ta, và dễ dàng xa lánh những người nghèo khổ, những người gặp khó khăn… nhưng Chúa muốn chúng ta sẵn sàng ra khỏi mình, ra khỏi những suy nghĩ hẹp hòi để sống chan hòa với anh em hơn.

Lạy Chúa, xin thanh tẩy tâm hồn con khỏi óc hẹp hòi, ích kỷ, ganh tị… nhưng xin mở lòng chúng con để chúng con sống chan hòa với hết mọi anh chị em con hơn.

 

 

 

 

 

28.02.2019

THỨ NĂM TUẦN 7 THƯỜNG NIÊN

Mc 9,41-50

 

Lời Chúa:

“Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi; thà chột mắt mà được vào Nước Thiên Chúa còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào hoả ngục”. (Mc 9,46-47)

Câu chuyện minh họa:

Conan Meriedec, vua xứ Armorique, một hôm cùng với quan quân đi dọc theo bờ một cái đầm, chợt thấy bên bờ, chỗ vũng nước bẩn, một con vật lông trắng phau phau. Thấy đông người, con vật có vẻ sợ hãi, chạy lung tung hết bên nọ sang bên kia, rồi co chân như muốn nhảy qua cái vũng nước bùn đó, nhưng lại ngần ngừ và đứng lại.

Lấy làm hay, vua đứng lại quan sát con vật. Bấy giờ một vị quan tâu vua rằng: Con vật này tên là chồn Bạch Hương; nó thường gìn giữ cẩn thận bộ lông trắng sạch, đến nỗi thà để người ta bắt chớ không lội xuống dưới bùn.

Vua bước đến gần và tất cả các quan cũng lại xem. Con bạch Hương thấy mình bị bao vây, chạy lại gần đầm, nhưng thấy bùn nó lại rút lui và để cho người ta bắt.

Cái chân con vật hơi lấm. Vua lấy áo ngoài chùi, rồi lại thả nó ra. Vua cảm động vì thấy con vật khiếp sợ sự dơ bẩn đến thế, thì truyền khắc con Bạch Hương vào ấn hiệu của mình với mấy chữ thế này: Thà chết còn hơn để mình dơ nhớp.

Suy niệm:

Hôm nay chúng ta khám phá nơi Đức Giêsu một nét mới đó là sức mạnh nội tâm, và nhờ chính sức mạnh ấy là động lực thúc đẩy chúng ta xa tránh dịp tội, vì Nước Trời đáng để chúng ta chấp nhận mọi hy sinh. Mỗi người chúng ta đều có tự do chọn lựa, nhưng sự chọn lựa nơi mỗi người khác nhau. Con chồn Bạch Hương quyết giữ mình tinh sạch dù thấy trước mặt mình mọi người đã bao quanh. Nói như thế không phải để chúng ta chịu thua trước sự bao vây của thế gian nhưng là sự chọn lựa thà chết chẳng thà phạm tội. Đó là sự khác biệt nơi mỗi người.

Ai trong chúng ta cũng có những cớ để người khác phải vấp ngã dù vô tình hay cố ý, những lời nói, hành động, suy nghĩ… Vì thế chúng ta cần cân nhắc và làm chủ chính mình. Được vào Nước Thiên Chúa thì quý giá hơn muôn vàn điều chúng ta từ bỏ. Trước mặt Chúa chúng ta hãy xét xem điều chúng ta cần “chặt” đi là thứ gì?

Lạy Chúa, những gương mù gương xấu trong xã hội này rất nhiều, xin cho chúng con khôn ngoan tránh xa dịp tội, nhưng quan trọng hơn là không làm cớ để người khác vấp phải.

 

 

 

 

 

01.03.2019

THỨ SÁU TUẦN 7 THƯỜNG NIÊN

Mc 10,1-12

 

Lời Chúa:

“Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly.” (Mc 10,9)

Câu chuyện minh họa:

Lúc đó khoảng 8;30 sáng, phòng cấp cứu rất bận rộn. Một ông cụ khoảng trên 80 tuổi bước vào phòng và yêu cầu được cắt chỉ khâu ở ngón tay cái. Ông cụ nói ông rất vội vì ông có một cuộc hẹn vào lúc 9 giờ. Tôi bắt mạch, đo huyết áp cho ông cụ xong, tôi bảo ông ngồi chờ vì tôi biết phải hơn một tiếng đồng hồ nữa mới có người đến cắt chỉ khâu cho ông. Tôi thấy ông nôn nóng nhìn đồng hồ nên tôi quyết định sẽ đích thân khám vết thương ở ngón tay cái của ông cụ, vì lúc đó tôi cũng không bận với một bệnh nhân nào khác cả.

Khi khám tôi nhận thấy vết thương đã lành tốt vì vậy tôi đi lấy dụng cụ để tháo chỉ khâu ra và bôi thuốc vào vết thương cho ông cụ. Trong khi săn sóc vết thương cho ông cụ tôi hỏi ông là ông vội như vậy chắc là ông có một cuộc hẹn với một bác sĩ khác sáng hôm nay phải không.

Ông nói không phải vậy nhưng ông cần phải đi đến nhà dưỡng lão để ăn điểm tâm với bà cụ vợ của ông ở đó.

Tôi hỏi thăm sức khỏe của bà cụ thì ông cho biết là bà đã ở viện dưỡng lão một thời gian khá lâu rồi và bà bị bệnh Alzheimer (bệnh mất trí nhớ ở người lớn tuổi). Khi nói chuyện tôi có hỏi ông cụ là liệu bà cụ có buồn không nếu ông đến trễ một chút. Ông cụ nói bà ấy không còn biết ông là ai nữa và đã 5 năm nay rồi bà không còn nhận ra ông nữa. Tôi ngạc nhiên quá và hỏi ông cụ, ‘và Bác vẫn đến ăn sáng với Bác gái mỗi buổi sáng mặc dù Bác gái không còn biết Bác là ai nữa?’ Ông cụ mĩm cười, vỗ nhẹ vào tay tôi rồi nói ‘Bà ấy không còn biết tôi nữa nhưng tôi vẫn còn biết bà ấy là ai.’

Khi ông cụ bước ra khỏi phòng, tôi phải cố gắng lắm để khỏi bật khóc. Tôi vô cùng xúc động và thầm nghĩ, ‘Ước gì đời mình có được một tình yêu như thế!’

Suy niệm:

Lúc khởi đầu trong công trình tạo dựng, Thiên Chúa đã dựng nên người nam và người nữ để họ sống trong bậc gia đình. Ý định của Thiên Chúa là kết hợp người nam và người nữ để họ được nên một. Trong bậc sống gia đình, gặp không ít những va chạm nhưng những gia đình nào biết nhận ra sự hiện diện của Chúa trong gia đình thì gia đình ấy sẽ hạnh phúc. Luật Chúa cấm li dị không phải để ép buộc con người nhưng là động lực giúp họ biết vượt qua sóng gió, nhẫn nhịn, kiềm chế và gìn giữ hạnh phúc gia đình.

Lạy Chúa, xin cho những ai đang sống trong bậc vợ chồng biết tôn trọng nhau và trung thành với nhau trong giao ước hôn nhân. Còn những ai sống đời dâng hiến, xin cho họ được trung thành với Đấng mà họ đã chọn làm vị hôn phu.

 

 

 

 

 

02.03.2019

THỨ BẢY TUẦN 7 THƯỜNG NIÊN

Mc 10,13-16

 

Lời Chúa:

“Người bực mình nói với các ông: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Thiên Chúa là của những ai giống như chúng.” (Mc 10,14)

Câu chuyện minh họa:

Đã 19g00 mà Thảo Vi (con gái tôi) đi học vẫn chưa về, trễ hơn mọi ngày đến hai tiếng đồng hồ. Tôi sốt ruột, đạp xe đến trường, cổng trường đã khóa. Tôi hốt hoảng quay về, định nhờ người giúp đi tìm con. Thấy cổng mở, biết con gái đã về rồi, bao nhiêu lo lắng tiêu biến mất nhưng tức giận lại trào lên, tôi nghĩ: Phải cho nó trận đòn!

Thảo Vi chạy ra, cười hớn hở: “Con chào mẹ, xin lỗi mẹ, hôm nay con về trễ ”. Tôi sa sầm mặt, gắt: “Không lỗi phải gì hết, con để mẹ phải tìm hết cả hơi!”.

Thảo Vi vẫn hồn nhiên: “Mẹ! Con xin lỗi rồi mà, con có điều bí mật, tối nay con cho mẹ biết!”. Tôi vẫn chưa nguôi cơn giận, dằn từng tiếng: “Con giỏi lắm rồi, tan học không về nhà, đi chơi biệt tăm. Mới 13 tuổi đã bày đặt bí với mật. Con cứ ôm lấy điều bí mật ấy, mẹ không cần biết! Ăn cơm xong lên phòng đứng chịu phạt!”.

Thảo Vi xịu mặt như muốn khóc. Suốt bữa cơm, nó không líu lo như mọi khi… Ăn cơm xong, tôi đi tắm.

Trong nhà tắm ra, tôi thấy chóa mắt, đèn phòng khách sáng choang, giữa bàn là lẵng hoa hồng nhung rực rỡ, hai bên có hai hàng nến cháy đỏ lung linh. Tôi bước đến, tò mò muốn biết con gái bày trò gì thì nhìn thấy tấm thiệp, bên ngoài ghi dòng chữ: “Tặng mẹ kính yêu!”. Tôi sửng sốt, mở ra xem: “Mẹ! Hôm nay là sinh nhật của mẹ, con cảm ơn mẹ 13 năm vất vả nuôi con. 13 bông hồng này là 13 tuổi hồng, con muốn đặt trong vòng tay yêu thương của mẹ!”.

Như có luồng điện chạy suốt sống lưng, tôi sững sờ, cổ nghẹn cứng! Đã 10 năm nay, từ khi chồng tôi mất, tôi không có quà sinh nhật. Sống cảnh “mẹ góa con côi”, tôi như quên ngày sinh nhật của mình! Nước mắt tôi cứ tràn ra…

Tôi chạy vội lên phòng Thảo Vi, nó đang đứng tựa lưng vào tường chịu phạt, khóc thút thít. Tôi ôm chầm lấy con, nghẹn ngào: “Con gái của mẹ, mẹ cảm ơn con! Mẹ xin lỗi con”.

Suy niệm:

Trong xã hội, trẻ nhỏ thường hoàn toàn lệ thuộc vào người lớn, và cũng ít được tôn trọng trong xã hội. Nhưng nơi trẻ em bộc lộ tâm hồn đơn sơ, sống giây phút hiện tại, không mưu tính hơn thiệt. Đó là đức tính tốt mà Chúa đã đề cao nơi các trẻ thơ. Trẻ thơ thường có những khôn ngoan mà người lớn đánh mất. Một đức tính nữa mà Chúa Giêsu yêu thích nơi trẻ em là tinh thần phó thác. Nếu chúng ta nhận mình yếu đuối hẳn chúng ta đã phó thác vào Chúa hoàn toàn.

Ngày hôm nay có biết bao nhiêu trẻ em đang phải đối diện với những bất hạnh: thiếu vắng tình thương của cha mẹ, mặc cảm, tự ti, lao vào con đường nghiện ngập, tội lỗi… Hôm nay, Chúa muốn thức tỉnh mỗi người hãy biết quan tâm đến những trẻ em hơn, nhất là những trẻ em bất hạnh, kém may mắn, và đừng bao giờ xua đuổi chúng, vì các em cũng có chỗ đứng trong Nước Trời, và cũng là thành viên trong cộng đoàn đức tin. Hãy lắng nghe và thực hành điều Chúa dạy: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Thiên Chúa là của những ai giống như chúng.”

Lạy Chúa, xin cho chúng con một tâm hồn đơn sơ phó thác vào Chúa để xứng đáng là những người con ngoan của Chúa.

Têrêsa Mai An

Gp. Mỹ Tho