Lời Chúa: Thứ Năm tuần IX mùa Thường Niên

Điều răn đứng đầu

 
 
Thứ Năm tuần IX mùa Thường Niên
Lời Chúa: 

Mc 12,28b-34

28b Khi ấy, có người trong nhóm Luật sĩ tiến đến Chúa Giêsu và hỏi Người rằng: “Trong các giới răn, điều nào trọng nhất?” 29 Chúa Giêsu đáp: “Giới răn trọng nhất chính là: ‘Hỡi Israel, hãy nghe đây: Thiên Chúa, Chúa chúng ta, là Chúa duy nhất, 30và ngươi hãy yêu mến †Chúa,‡ Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức ngươi’. 31 Còn đây là giới răn thứ hai: ‘Ngươi hãy yêu mến tha nhân như chính mình ngươi’. Không có giới răn nào trọng hơn hai giới răn đó”.

32 Luật sĩ thưa Người: “Thưa Thầy, đúng lắm! Thầy dạy phải lẽ khi nói Thiên Chúa là Chúa duy nhất, và ngoài Người, chẳng có Chúa nào khác. 33 Yêu mến Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức mình, và yêu tha nhân như chính mình thì hơn mọi lễ vật toàn thiêu và mọi lễ vật hy sinh”. 34 Thấy người ấy tỏ ý kiến khôn ngoan, Chúa Giêsu bảo: “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa bao nhiêu”. Và không ai dám hỏi Người thêm điều gì nữa.

(Nguồn: Ủy ban Thánh Kinh / HĐGMVN)

“Thiên Chúa, Chúa chúng ta, là Chúa duy nhất, và ngươi hãy yêu mến †Chúa.” (Mc 12,29-30)

 
Suy niệm: 

A. Phân tích (Hạt giống…)

1. Đến lượt các luật sỹ tấn công Chúa Giêsu: “Trong các giới răn, giới răn nào là trọng nhất?” Đối với họ đây là một câu hỏi hóc búa, vì Cựu Ước ghi rất nhiều giới luật nhưng không cho biết giới luật nào trọng hơn giới luật nào. Nguyên việc thuộc hết các giới luật đã là chuyện rất khó, huống chi đánh giá và so sánh các luật đó.

2. Nhưng Chúa Giêsu trả lời rất gọn gàng và rõ ràng: 2 giới luật trọng nhất đó là hết lòng yêu mến Thiên Chúa và yêu thương tha nhân như chính mình.

B. Suy gẫm (…nẩy mầm)

1. Về giới răn thứ nhất, tôi thuộc lòng, nhưng tôi chưa giữ đúng. Tôi phải xem mình lại dựa trên từng chữ những lời Chúa nói: “Hãy yêu mến Thiên Chúa hết lòng… hết linh hồn… hết trí khôn… và hết sức lực…”

2. Và về giới răn thứ hai cũng thế: “Hãy yêu mến tha nhân như chính mình…”

3. “Ngươi phải yêu mến Thiên Chúa là Đức Chúa của ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi”. (Mc 12,30)

Khi sinh thời Thánh Micae Hồ Đình Hy (1808-1858) là một giáo dân đạo đức có lòng bác ái, kính sợ Thiên Chúa và là một vị quan thanh liêm, chính trực, được thăng đến hàng tam phẩm trông coi mọi việc trong đền vua.

Trong triều, những vị quan bị Ngài ngăn cản làm điều bất chính, đã tố cáo Ngài với vua Tự Đức về tội theo đạo Gia Tô. Vì thế, Ngài bị đày ải, đòn vọt đau đớn vì đức tin.

Có những vị quan quý mến đức độ của Ngài, khuyên Ngài giả vờ chối đạo rồi tiếp tục sống đạo; nhưng Hồ Đình Hy cương quyết từ chối. Ngài đã đổ máu đào chết vì Chúa tại An Hòa, Huế.

Chúa ơi, nhiều lần con đã tôn thờ sự sống trần gian hơn là tôn thờ một Chúa, Chúa của con. Xin cho con biết yêu mến Thiên Chúa và làm chứng cho Chúa trong mọi suy nghĩ, lời nói, việc làm của con. (Hosanna)

(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)

Cầu nguyện: 

Lạy Chúa Giêsu, Chúa chính là nguồn sự sống của chúng con. Chúng con tin và thờ lạy Chúa. Ngay từ khi dựng nên Ađam. Chúa đã thổi hơi và thông truyền sự sống của Chúa cho con người. Giờ đây, qua Bí tích Thánh Thể, Chúa lại tiếp tục trao ban sự sống Phục sinh của Chúa nên lương thực nuôi dưỡng hồn xác chúng con. Chúa cũng muốn chúng con tiếp tục trao ban sự sống của Chúa cho tha nhân qua đời sống bác ái yêu thương của chúng con.

Lạy Chúa, giữa cuộc sống còn đầy đói khổ và bất hạnh. Xin ban cho chúng con ánh sáng đức tin để nhận ra Chúa nơi khuôn mặt khốn khổ đang cần sự nâng đỡ, ủi an của chúng con. Nơi những kẻ nghèo đói, không chỉ thiếu thốn của ăn mà còn thiếu thốn cả Lời Chúa. Nơi những kẻ đang khát, không chỉ vì thiếu nước nhưng còn thiếu sự bình an, thiếu sự công chính, thiếu cả tình thương. Nơi những kẻ bệnh hoạn thể xác và cả tinh thần đang chết dần trong tuyệt vọng. Xin giúp chúng con luôn mạnh dạn giúp đỡ họ, vì chưng: “Điều gì mà chúng con làm cho những người bé mọn là chúng con đang làm cho chính Chúa.” Lạy Chúa, xin giúp chúng con nhìn thấy người nghèo như vậy, không ở đâu xa mà là ở trong gia đình mình, để chúng con biết mang niềm vui, sự no thoả hạnh phúc đến cho những người thân nhất của mình.

Lạy Chúa, xin cám ơn Chúa vì đã dựng nên chúng con ai cũng nghèo về một mặt nào đó. Ai cũng cần đến sự trợ giúp của anh em. Như thế là chúng con được mời gọi sống cho nhau, và làm cho nhau thêm giầu có. Xin cho chúng con mỗi khi lãnh nhận Bí tích Thánh Thể, chúng con cũng được đổi mới như Chúa để trở nên của ăn, của uống cho mọi người. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)

Xem thêm:

BÀI ÐỌC I: Tb 6, 10-11a; 7, 1. 9-17; 8, 4-10

“Thiên Chúa đã khiến các người đến nhà tôi để con gái tôi kết hôn với người trong thân tộc”

Bài trích sách Tôbia

Trong những ngày ấy, Tôbia hỏi thiên thần rằng: “Ngài muốn chúng ta ở đâu?” Thiên thần trả lời rằng: “Ở đây có người tên là Raguel, người bà con thuộc chi tộc của anh; và ông này có người con gái tên là Sara”. Thiên Thần và Tôbia đi vào nhà Raguel, và được Raguel vui mừng đón tiếp. Sau khi trò truyện, Raguel bảo giết chiên dọn tiệc, rồi mời khách ngồi vào bàn ăn. Tôbia liền nói: “Hôm nay đây cháu không ăn uống gì cả, nếu bác không chấp nhận lời cháu thỉnh nguyện: xin bác hứa gả con của bác là Sara cho cháu”. Vừa nghe câu đó, Raguel hoảng sợ, vì biết việc đã xảy ra cho bảy người chồng trước, khi họ tới gần con gái của ông. Ông lo sợ kẻo người này cũng đồng số phận như vậy chăng. Trong lúc ông lưỡng lự, không biết phải trả lời làm sao với kẻ xin cưới con mình, thiên thần liền nói: “Ông đừng sợ gả con gái ông cho người này, vì con gái ông xứng đáng làm vợ người này vốn hay kính sợ Thiên Chúa; do đó, không ai khác cưới được nàng”.

Bấy giờ Raguel thưa: “Tôi không còn hồ nghi, vì Chúa đã chấp nhận lời tôi kêu cầu và nước mắt tôi chảy ra trước tôn nhan Người. Tôi cũng tin rằng vì thế mà Người khiến các người đến nhà tôi, để con gái tôi kết hôn với người trong thân tộc mình theo luật Môsê, và giờ đây tôi không ngần ngại gả con gái tôi cho cháu”. Ông liền nắm tay con gái ông, đặt vào lòng tay mặt của Tôbia và nói rằng: “Thiên Chúa Abraham, Thiên Chúa Isaac, và Thiên Chúa Giacóp ở cùng hai con, chính Người phối hợp hai con, xin Người ban tràn đầy ơn phúc lành của Người xuống cho hai con. Hai bên làm giấy hôn thú. Và sau đó họ ăn tiệc cưới cảm tạ Thiên Chúa. Bấy giờ Tôbia khuyên bảo nàng trinh nữ rằng: “Hỡi Sara, hãy chỗi dậy, chúng ta hãy cầu nguyện cùng Thiên Chúa hôm nay, mai và mốt; trong ba đêm đầu, chúng ta hãy kết hợp với Thiên Chúa. Qua đêm thứ ba rồi, chúng ta mới giao hợp với nhau: vì chúng ta là con cái các thánh, chúng ta không thể giao hợp với nhau như những người dân ngoại không biết gì đến Thiên Chúa”. Cả hai cùng chỗi dậy, cùng cầu nguyện không ngừng, để xin ơn được sống thanh sạch.

Tôbia nguyện rằng: “Lạy Chúa là Thiên Chúa tổ phụ chúng con, danh Chúa đáng chúc tụng cho đến muôn đời! Hỡi trời đất, biển cả, sông ngòi và mọi tạo vật, hãy chúc tụng Chúa. Chúa đã lấy bùn đất mà dựng nên Ađam, và ban cho người một bà nội trợ là Evà. Và giờ đây, lạy Chúa, Chúa biết không phải vì dục tình mà con cưới em này làm vợ, song chỉ vì muốn có con cái nối dòng, để danh Chúa được chúc tụng muôn đời”. Sara cũng nguyện rằng: “Lạy Chúa, xin thương xót chúng con, xin thương xót chúng con, xin cho hai chúng con được an khang trường thọ”.

(Nguồn: Ủy ban Thánh Kinh / HĐGMVN)